Tiểu Soái Ca, Tớ Nhìn Trúng Cậu Rồi

Chương 55



Hiệu trưởng Trương nhìn thấy Ngôn Hạo lúc này đang ngồi cạnh nói chuyện với cô thì cũng cười nói hớn hở đi tới. Hiệu trưỡng bước đến, chìa tay ra gọi:

- Hạo Tổng! Cậu đến rồi. Hiên tổng đâu sao tôi không thấy cậu ấy?

Ngôn Hạo nghe có người gọi mình thì ngước lên nhìn, thấy người tới là hiệu trưỡng thì khách khí đứng lên, bắt tay với ông :

- Anh tôi đi công tác đột xuất, hôm nay tôi thay anh ấy đến , cũng là có chuyện Hiên tổng muốn tôi chuyển lời đến ngài!

Hiệu trưởng nghe giọng điệu anh hơi nghiêm trọng thì ngạc nhiên:

- Là chyện gì chúng ta vào trong rồi nói!

Ông vừa nói vừa làm động tác cung kính mời cậu đi vào. Ngôn Hạ quay sang cô, khom người,

- Tôi vào bàn việc với hiệu trưởng , lát nữa cũng có chuyện quan trọng muốn nói với cậu đây!

- ừm. Cô khẽ gật gật đầu, rồi thản nhiên nhìn cậu rời đi.

Trong văn phòng VIP sau hội trường,mọi người đã ngồi xuống, Ngôn Hạo lúc này cũng đem nhiệm vụ của Ngôn Hiên thuật lại:

- Các thầy cô , Hiện tại trong cách giản dạy của trường chúng ta, qua 1 thời gian giám sát và tìm hiểu , công ty đầu tư đang nhận thấy một vấn đề vô cùng nghiêm trọng ở khối 12 trường ta. Cần khắc phục ngay để không làm ảnh hưỡng đến chất lượng học tập và thành tích của học sinh cũng như trường học !

Hiệu trưỡng và các giáo viên chủ nhiệm 12 nghe thấy thì ngạc nhiên, sau đó là lo lắng liền hỏi:

- Là chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ạ?

- Chuyện ôn thi đại học! Ngôn Hạo từ tốn.

Nghe thấy cậu nói năm chữ đó thì các giáo viên thở ra một hơi. Chuyện ôn thi có gì mà nghiêm trọng như vậy chứ ,đây là vấn đề muôn thuở rồi mà.

Sau khi thấy mọi người có vẽ chưa hiểu lắm ý mình Ngôn Hạo tiếp lời ,lạnh gịong nghiêm túc:

- Vậy các thầy cô có thấy so với điều kiện các trường chuyên khác, trường chúng ta vẫn đang ì ạch ở vị trí ngoài top 10 như vậy có ổn không? Có thể tạo ra danh tiếng cùng thành tích để thành đứng nhất toàn quốc không?

Giáo viên nghe đến "đứng nhất toàn quốc" đều giật mình:

- Đúng vậy, giờ trường ta đã trở thành trường điểm của quốc gia rồi, mà thành tích như vậy khi họp cán bộ sẽ bị người người chê cười.

Ngôn Hạo cười:

- Đúng rồi ,Hiên Tổng lại không muốn có người nói anh ấy có tiền không biết cách đầu tư, chỉ biết ném tiền qua cữa sỗ trong khi nơi đầu tư vốn không hề phát triển! Cho nên mục tiêu cũng chúng ta, là gấp rút thay đổi !

Thấy các giáo viên đã gật gù lung lay, Ngôn Hạo nói:

- Cho nên công ty có cách giúp trường chúng ta có thành tích tốt hơn thì sao ạ?

Giành vị trí số 1 trong bảng xếp hạng đỗ đại học của tất cả các trường trên cả nước?

Hiệu trưỡng nghe thì gật gù:

- Đúng vậy. Công ty có cách thì tốt rồi!

- Tôi thấy các thầy cô trường ta đều có kiến thức rất tuyệt vời rồi. Cái cần thay đổi bây giờ là phương pháp dạy và người giám sát!

- Cụ thể tôi sẽ tổ chức 1 buổi tọa đàm mà trong buổi tọa đàm đó, mọi người sẽ được chia sẻ các phương pháp học hiệu quả nhất, rồi tổng hợp lại thành một trang web “Hướng dẫn ôn thi Đại học hiệu quả”. Để sau này, các em khóa dưới sẽ có thứ để tham khảo! Hơn nữa cũng sẽ mời giảng viên từ nước ngoài về tiến hành giảng dạy và hổ trợ các bạn trong mọi môn học .

- Thầy đồng ý.
Hiệu trưỡng vui vẽ gật đầu, các giáo viên chủ nhiệm thì hào hứng thỡ phào. Coi như cái gánh nặng đè lên vai họ , có thể đở 1 chút rồi.

Mọi người cũng nhanh chóng tán thành cách làm này. Nên họ họp xong thì vui vẽ đứng lên bắt tay, tiễn Ngôn Hạo ra sảnh.

- Xữ lý xong chuyện trường học, bây giờ đến con nhóc! Ngôn Hạo lầm bầm , rồi đi về phía cô.