Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 347



"Ngự Linh Lăng, nếu ngươi kiên nhẫn không có , chi bằng để ta nói với chủ nhân đổi người khác !"

Cửu U Huyền, à không , phải gọi là Ngự Linh Lăng mới đúng . Ngự Linh Lăng nhẫn tâm đem khuôn mặt của mình xé nát , ném xuống bàn , dung mạo thật của nàng ta hiện ra . Chiếc mặt nạ da người tinh xảo đã bị rách , không cần nói cũng biết tâm trạng lúc này của nàng ta hiển nhiên không được tốt.

"Mị , Hàn Dạ Minh thật sự yêu nàng ta sao , các ngươi không lừa ta đó chứ ?"

"Tình cảm phàm trần thật khiến người ta mệt mỏi mà ! Ta đã nói với ngươi rồi , kiên nhẫn chút đi !"

Mị vẻ mặt ghét bỏ nói . Nữ nhân Ngự Linh Lăng đẹp thì có đẹp , nhưng đầu óc đúng là ngu ngốc . Chỉ một câu mà hỏi đi hỏi lại không biết bao nhiêu lần . Còn cả cái tính tình không coi ai ra gì đó nữa , tu vi thì thấp kém , luôn tự cho mình là giỏi nhất . Nếu không phải giá trị lợi dụng còn , nàng đã đem nàng ta ném cho Ma Thú ăn rồi . Thật là phiền quá đi !

" Ta nói này Ngự Linh Lăng , ngươi chẳng qua cũng chỉ là một cái bình hoa mà thôi . Đối với phàm nhân thì ngươi có bản lĩnh thật đấy , nhưng đứng trước mặt mấy đại nhân vật trong Thập Tứ Giới thì không là gì . Vậy mà lúc nào cũng nghĩ bản thân không thua kém gì Cửu U Huyền, thậm chí còn hơn Cửu U Huyền . Cho xin đi , mặc dù là kẻ thù nhưng ta không ngại nói thẳng cho ngươi biết , người ta là Thiên Đạo , người cai quản một thế giới , hơn nữa còn có thân phận khác cũng rất cao quý , Công Chúa Thời Không Giới . Ngươi cũng là Công Chúa , chỉ là thật đáng tiếc , Công Chúa mất nước !"

Đúng là nữ nhân phàm giới , suy nghĩ đơn giản . Bảo sao đám nam nhân luôn nói nữ nhân phiền phức , nàng là nữ nhân còn thấy phiền nữa là !

"Mị , ngươi !"

"Ngươi cái gì mà ngươi ? Ta nói sai sao ? Ngươi hiện tại nên cảm thấy bản thân may mắn vì hiện tại nàng ta là Tuyệt Tình Thủy chứ không phải chân chính Cửu U Huyền !"

Ngự Linh Lăng nhất thời nghẹn không nói lên lời . Mị xác thật nói đúng . Người hiện tại nếu là Cửu U Huyền đã khôi phục trí nhớ , chỉ sợ chưa kịp xuất hiện trước mặt Hàn Dạ Minh đã bị giết rồi !

Mị đối với Ngự Linh Lăng trong lòng càng chán ghét hơn . Thật sự nhiều lức không biết chủ nhân đang nghĩ gì . Muốn nhân cơ hội hai người Cửu U Huyền và Hàn Dạ Minh luân hồi giết bọn họ , sao không cử ai đó trước tiếp giết là xong , còn phải lòng vòng sai Ngự Linh Lăng ngu ngốc này tới , dùng khuôn mặt Cửu U Huyền khiến Hàn Dạ Minh yêu nàng ta.



"Ta nói , tới lúc sự việc thành công , ngươi đừng có không nỡ ra tay giết Hàn Dạ Minh đấy !"

Ngự Linh Lăng năm chặt tay , đôi măt cụp xuống ,ngằn từng chữ.

"Dĩ nhiên ta sẽ giết hắn !"

Mị cười nhạo một tiếng rồi biến mất . Quỷ mới tin lời Ngự Linh Lăng nói !

Một mình Ngự Linh Lăng đứng trong căn phòng , bàn tay sờ lên tấm mặt nạ da người trên bàn.

Hắn hiện tại chưa động tâm với nàng không ở là do bên cạnh có sự xuất hiện của nàng ta ?!

Nếu vậy , trừ khử nàng ta trước . Nàng có thể biến thành nàng ta , sử dụng thân phận nàng ta quanh minh chính đại ở bên cạnh hắn , khiến hắn yêu nàng . Sau khi hắn yêu nàng , giúp hắn khôi phục trí nhớ . Như vậy cho dù là Ám Đế cũng không dám động tới nàng.

Nghĩ tới lời Mị kinh thường nàng , trong lòng Ngự Linh Lăng nổi lên sự không cam lòng cùng tức giận.

Thiên Đạo thì sao ? Sớm hay muộn nàng cũng sẽ chiếm lấy thân phận này !

Tới lúc đó còn kẻ nào dám coi thường nàng nữa !