Tiểu Ma Phi Của Minh Đế

Chương 167



Một giọng nói điêu ngoa truyền tới . Ngay sau đó vài người xuất hiện trước mắt nàng . Thủy Thi Nhã , Thủy Thẩm Yên và còn có hai người nữa , một trong hai người đó kinh bỉ nhìn bọn nàng . Cửu U Huyền đoán đây chính là chủ nhân của giọng nói vừa rồi . Còn một người mặt không cảm xúc , có vẻ như là chỉ tới xem kịch

" Ngũ công chúa , lục muội muội và bát muội muội nhà ta lần đầu tới hoàng cung , đương nhiên là đối với mọi thứ thực mới lạ !"

Thủy Thẩm Yên ngoài mặt thì như nói giúp nhưng sự kinh bỉ thì lại không hề che giấu . Đây là đang nói nàng và Thủy Tư Hạ là đồ nhà quê sao ?!

Mà ngũ công chúa là ai vậy ?!

" Tiểu Bát , ngũ công chúa là ai ?"

Cửu U Huyền nói nhỏ vào tai Thủy Tư Hạ . Thủy Tư Hạ nghe nàng hỏi vậy thì khá ngạc nhiên . Lục tỉ tỉ lúc trước không phải vì tiếp cận Thái Tử nên hay tới gặp ngũ công chúa ,sao bây giờ lại như vậy ?

Thắc mắc thì cũng thắc mắc nhưng Thủy Tư Hạ vẫn trả lời cho nàng biết

" Ngũ công chúa Vân Thanh Di cùng một mẹ với Thái Tử .Tính tình kiêu căng , hoàng thượng vô cùng sủng ái nàng ta . Có quan hệ rất tốt với nhị tỷ tỷ . Bởi vì ngươi có hôn ước với Thái Tử nên trước đây ngũ công chúa thường xuyên tìm ngươi gây chuyện !"

Hình như đúng là vị ngũ công chúa này trước đây thường xuyên tới tìm Thủy Thanh La "tâm sự" !

Nếu đã như vậy thì đừng hỏi vì sao ta chỉnh chết ngươi !

" Bổn công chúa đang nói chuyện với các ngươi , các ngươi dám không để ý bổn công chúa ?!"



Vân Thanh Di trước giờ đi đâu đều là tâm điểm , đâu như lúc này lại bị hai thứ đồ nhà quê làm lơ . Dựa vào tính tình của Vân Thanh Di làm sao mà chịu được

Cửu U Huyền cạn lời , trong ánh mắt hiện lên nghiền ngẫm ý cười . Bệnh công chúa là bệnh nhất định phải trị !

" Ngũ công chúa là kim chi ngọc diệp , lá ngọc cành vàng , là viên ngọc quý nâng sợ vỡ , ngậm sợ tan của hoàng thượng và hoàng hậu , một thứ dân như ta sao dám làm lơ !"

" Hứ ! Thủy Thanh La , ngươi cũng biết ngươi thân phận thấp kém vậy mà cứ dây dưa mãi với đại hoàng huynh của bổn công chúa . Bổn công chúa nói cho ngươi biết , người có thể xứng làm đại hoàng huynh , xứng với vị trí Thái Tử Phi chỉ có duy nhất một mình Nhã Nhi tỉ tỉ ! Cho nên ngươi có thể bớt mơ tưởng lại !"

"Ngũ công chúa , sao người có thể nói như vậy ?! Lục muội muội và Thái Tử ca ca vẫn chưa giải trừ hôn ước !"

Thủy Thi Nhã thẹn thùng cúi đầu . Ngoài miệng thì nói vậy nhưng trong mắt đã hiện lên vẻ đắc ý

Thủy Thanh La , ngươi mà cũng muốn cùng ta đấu , làm mơ ! Thái Tử là của ta !

" Còn phải nói sao ?! Nhị tỉ tỉ xinh đẹp như tiên , còn Thủy Thanh La không nhưng xấu xí mà ngay cả quy củ cũng không biết một chút gì , sao có thể trở thành hoàng hậu tương lai của Thanh Nguyên Quốc chúng ta ! Đừng nói là làm thiếp ngay cả nha hoàn còn không xứng !"

Thuỷ Thẩm Yên không chút nào khiêng kị nói . Trong mắt người khác , nàng đeo mạng che chính là đồ xấu xí . Nói như vậy cũng không sai , bởi vì trước đây khi Thủy Thanh La còn sống gương mặt đã sớm bị hãm hại đẫn đến hủy dụng , mà hiện tại nàng chính là Thủy Thanh La , cho nên người khác nghĩ như vậy cũng đúng !

" Tiểu Bát , sau này ra đường , nếu gặp cẩu đang hướng chúng ta sủa thì hãy nhớ mặc kệ bọn chúng . Chúng ta là người không cần hiểu cẩu đang nói cái gì ! Còn nếu cẩu cắn ta thì đem nó đánh chết là được !"