Tiêu Dao Lục

Chương 119: Tiểu Băng Quay Lại



Trông thấy Diệp Thiên đi xuống, Vương Lỗi tỏ ra ái ngại rồi khẽ lắc đầu, xoay người rời đi. Nếu là một diễn viên khác, Vương Lỗi nhất định sẽ không cho hắn dính líu nhiều đến Chu Tử Uyển. Hiện tại nàng như mặt trời giữa trưa, danh tiếng thậm chí lấn át cả một ít nghệ sĩ thành Zvx70 danh đã lâu. Đơn giản vì Chu Tử Uyển đa tài, người hâm mộ đến từ rất nhiều ngành nghề. Đặc biệt là dương cầm, môn nghệ thuật có lượng hâm mộ lớn nhất thế giới. Trở thành một trong mười đại dương cầm gia, chỉ riêng số lượng người hâm mộ ở phương diện này đã đủ sánh với một ít thiên hậu. Nam nghệ sĩ vướng vào quan hệ tình ái với nàng, cho dù chỉ là lời đồn cũng sẽ bị ném đá đến chết.

Nhưng Diệp Thiên không giống. Không chỉ riêng Chu Tử Uyển, Diệp Thiên còn liên quan đến hai nữ thần khác, Tần Khinh Tuyết cùng Lý Mộ Vũ. Tuy hai nàng không có dang tiếng lớn như Chu Tử Uyển nhưng địa vị và thế lực phía sau đều cao hơn rất nhiều. Diệp Thiên còn sợ bị người hâm mộ ném đá sao? Nghệ sĩ khác cần tiền tài, danh tiếng, Diệp Thiên đều không để tâm hai thứ này, ngành giải trí có một kẻ như hắn xem như là thêm một đóa kỳ hoa.

Vương Lỗi biết điều rút trước, Diệp Thiên cũng hiểu ý theo Chu Tử Uyển lên xe của nàng. Chu Tử Uyển có sở thích sưu tầm rất nhiều loại xe hơi, mỗi lần đều lái đến một chiếc không giống. Cộng thêm loại kính một chiều, lên xe cũng không sợ bị người hâm mộ phát hiện.

Ngồi vào vị trí, Diệp Thiên cười nói:

- Thế nào, lại muốn mang ta đi phi xe tìm kích thích sao?

Chu Tử Uyển lắc đầu:

- Không có ý nghĩa.

Lúc trước nàng còn cảm thấy trò chơi kia rất thú vị. Sau khi biết đến tu luyện giới cũng như hiểu được phần nào sự lợi hại của Diệp Thiên, tất cả liền nhàm chán đến mức chẳng muốn động vào. Cái gì gọi là đi tìm kích thích, trong mắt hắn chỉ là trò cười mà thôi.

- Vậy ngươi tìm ta có việc gì?

Chu Tử Uyển cũng không dài dòng quanh co:

- Ngươi có chú ý đến những sự kiện đang lan truyền trên mạng gần đây?

Sau sự kiện phát trực tiếp, Ám Dạ Quân Vương liền đẩy nhanh tốc độ. Hàng loạt các sự kiện xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới, từ tu luyện giả quyết chiến giữa đường phố, đánh cướp phá hoại. Từng đoạn phim được đưa lên, từ trực tiếp đến quay lại. Thậm chí mạng lưới riêng của Ám Dạ Quân Vương cũng dần phổ biến hơn, có được một lượng truy cập lớn. Trên đây có đủ những tin tức liên quan đến tu luyện giới, các đoạn phim, thậm chí có các phần mềm chat để liên hệ, hỏi thăm tin tức lẫn nhau, thỉnh thoảng sẽ có tu luyện giả vào trả lời. Đáng chú ý nhất, bọn hắn đưa cả một ít phương pháp tu luyện dành cho người mới nhập môn, sau đó đưa ra một bảng câu hỏi, dựa vào đó tìm kiếm người có thiên phú thích hợp. Nhờ bảo mật tuyệt đối, chính phủ các nước không thể can thiệp vào, cũng không cách nào ngăn chặn người dân truy cập. Chỉ có thể tuyên truyền, bất quá tác dụng không lớn. Bản tính của con người vốn là tò mò. Hơn nữa những chuyện kia diễn ra ngay trước mắt, nói tất cả là giả cũng chẳng mấy ai nguyện tin.

Không ít ngươi đã từ bỏ công việc, lên đường tầm đạo khiến xã hội rối loạn, nhiều hoạt động đình trệ. Đương nhiên, cũng có rất nhiều người bình tĩnh, yên lặng chờ đợi thêm tin tức mới đưa ra quyết định. Chính vì những chuyện này, Chu Tử Uyển mới muốn hỏi ý kiến Diệp Thiên.

Nàng tu luyện chưa lâu lại hoàn toàn dựa vào hệ thống, cơ bản chưa tiếp xúc nhiều với tu luyện giới. Có rất nhiều việc không biết cần hướng hắn thỉnh giáo.

- Biết, tu luyện giới ẩn nhẫn đã lâu, muốn vươn mình ra đón ánh sáng. Chuyện này có cả mặt tốt lẫn xấu, khả năng cao sẽ khiến thế giới rơi vào tình trạng hỗn loạn, phân chia lại cán cân quyền lực. Tư chất của ngươi rất tốt, sớm muộn cũng sẽ được các thế lực lớn chú ý mời chào. Ta kiến nghị ngươi không nên gia nhập thế lực của chính phủ. Tuy nhiều đặc quyền nhưng cũng đi kèm những hạn chế nhất định. Tương lai ngươi nhất định sẽ tiến rất xa, không nên để bản thân chịu những ràng buộc này.

- Ý ngươi là ta chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi?

- Tất cả đều tùy vào lựa chọn của ngươi. Thế giới này sẽ biến đổi thế nào ta cũng không biết trước được. Rất rắc rối, không muốn nghĩ. Phải rồi, chuyện này có ảnh hưởng gì đến việc công chiếu Nhất Thế Vô Song hay không? Đám người hâm mộ kia sẽ không vì mê muội tu luyện mà bỏ qua thần tượng của bọn hắn chứ?

Chu Tử Uyển nghẹn họng. Quả nhiên là Diệp Thiên, lối tư duy không giống ai. Sự chú ý của hắn vẫn luôn đặt ở nơi khác người. Được rồi, trong lòng ngươi bộ phim này là quan trọng nhất.

- Chắc chắn sẽ có ảnh hưởng, nhưng chỉ cần đẩy nhanh tiến độ, công chiếu sớm một chút hẳn là vẫn thu hút được khá nhiều người. Ta tin chính phủ sẽ sớm có biện pháp ổn định tình hình. Tương lai thế giới biến thiên, đoán chừng diễn viên sẽ không chỉ dựa vào gương mặt và diễn kỹ mà còn cần có tu vi nhất định, diễn nhưng cảnh chiến đấu chân thật chứ không chỉ dựa vào kỹ xảo. Đúng rồi, cái này không phải càng phù hợp với ngươi sao?

Diệp Thiên gật gù:

- Ừm, chiếu theo lời của ngươi, dường như ta còn được lợi từ chuyện này. Có điều cũng không quan trọng lắm. Chỉ cần bọn hắn không làm chuyện gì ảnh hưởng đến ta, ta cũng lười quan tâm.

Chu Tử Uyển không hiểu nhiều về tu luyện giới, cũng không biết cụ thể Diệp Thiên lợi hại đến mức nào nên cảm thấy những lời này của hắn rất bình thường. Không phải cứ tu luyện là buộc phải tham dự vào tu luyện giới, cùng người khác tranh đoạt. Có những người tu luyện chỉ đơn giản là vì muốn bảo vệ bản thân.

- Đa tạ đã cho lời khuyên.

Diệp Thiên phất tay:

- Ngươi bị ta dằn vặt lâu như vậy, chút chuyện này cũng không đáng kể.

Dằn vặt chính là nói nàng bị hắn hành hạ đến đau nhức cả cơ thể trong cảnh quay gần cuối của Nhất Thế Vô Song. Chu Tử Uyển hiểu được nên cũng không nói thêm những lời khách sáo. Nàng lái xe đưa Diệp Thiên về nhà rồi lập tức rời đi. Nữ nhân này chính là như vậy, ngoài nóng trong lạnh. Lúc cần sẽ rất nhiệt tình, xong việc liền lạnh nhạt. Thậm chí Diệp Thiên hoài nghi những lần nàng tiếp cận mình là do nhiệm vụ của hệ thống. Có điều Diệp Thiên cũng không rõ phụ thân hắn thiết kế hệ thống này thành dạng gì, rất khó phán đoán được mục đích nhiệm vụ của nó.

Phim đã đóng máy, Diệp Thiên lại không tham gia hoạt động tuyên truyền. Hiện thế giới bên ngoài đang loạn lạc, hắn quyết định vẫn nên ở trong nhà nghiên cứu kỹ thuật hacker cùng chơi Vùng Đất Thần Thánh là đủ. Đợi đến khi nào Vương Lỗi liên hệ với đài truyền hình, sắp xếp xong chương trình tống nghệ sẽ hoạt động trở lại.

Tính toán rất tốt, nhưng chung quy vẫn có những biến cố không lường trước được. Vào ngày thứ hai, khi Diệp Thiên đang chạy thử vài chương trình hack mới, Thời Niệm Băng đã theo lối cửa sổ nhảy vào.

Diệp Thiên quay đầu nhìn sang, thở dài hỏi nàng:

- Đây là bệnh nghề nghiệp sao? Ta nhờ mình đã đưa một phần chìa khóa nhà cho ngươi.

Tiểu Băng giả vờ không nghe thấy câu hỏi của hắn, tự nhiên đi về phía tủ lạnh lấy một chai nước lạnh, một hơi liền uống cạn gần nửa bình. Gương mặt nàng hiện lên một tia thỏa mãn, sau đó mới hỏi ngược lại Diệp Thiên:

- Ngươi không muốn biết thời gian qua ta đã đi đâu?

Diệp Thiên lắc đầu:

- Chẳng phải gây chuyện xong liền bị người khác truy bắt sao? Đều đã phát trực tiếp, cũng không phải cái gì bí mật.

Main bá, vô tình gần giống Cổ Chân Nhân.