Tiêu Dao Lục

Chương 105: Kích Động Cảm Xúc



Tiểu Băng, sát thủ đứng thứ mười một Thần Bảng, biệt hiệu Băng Sát Mỹ Nhân. Trên thế giới này không có mấy người dám chơi đùa với nàng, kể cả những vị có cảnh giới cao hơn. Sát thủ sở trưởng là giết người, đỉnh cấp sát thủ như Tiểu Băng lại không dùng vũ khí thông thường. Tinh thần lực của nàng vô hình vô ảnh, tấn công trực tiếp vào nơi yếu ớt nhất của con người, cho dù là tu luyện giả cao cấp hơn không cẩn thận cũng phải nuốt trái đắng. Ngoài ra Tiểu Băng rất giỏi dùng độc, lợi hại thế nào chính Tần Khinh Tuyết đã nếm qua. Trong những người Tần Khinh Tuyết biết, cũng chỉ có Ám Dạ và Diệp Thiên dám xem Tiểu Băng như một nữ nhân bình thường, tùy tiện chơi đùa với nàng mà thôi.

Hắn không để tâm, Tần Khinh Tuyết cũng không nhiều lời. Đề tài nói chuyện đã hết, nàng chợt nhớ đến một việc khác liền mở máy tính lên, gõ vài chữ rồi nói:

- Đang trực tiếp nhạc hội Khởi Nguyên, ngươi có muốn xem một chút hay không?

Tuy Diệp Thiên không thích tham dự nhạc hội này nhưng xem một chút cũng không có vấn đề. Ngược lại có thể thấy Chu Tử Uyển biểu diễn. Có hệ thống hỗ trợ, cũng không rõ cầm nghệ của nàng đã tiến bộ đến mức nào. Sau Tam Bộ Khúc, đi lên nữa chính là nhạc khúc diễn sinh Đạo. Đạo vốn cao thâm, dùng nhạc khí nhân gian rất khó biểu diễn ra được. Nhưng cho dù có Chu Tử Uyển cũng sẽ không biểu diễn tại nhạc hội thế này. Có lẽ chỉ là vài nhạc khúc phàm nhân khác trong hệ thống, nghe qua để giải trí cũng không tệ lắm.

Nhạc hội Khởi Nguyên là chương trình giao lưu âm nhạc giữa các nước, tập trung những vị dương cầm gia hàng đầu. Thập đại dương cầm gia thế giới cũng có đến mười vị, công khai biểu diễn phát trực tiếp trên vài kênh bản quyền. Không biết là vô tình hay cố ý, Tần Khinh Tuyết mở ra đúng lúc Chu Tử Uyển lên đài. Nàng nói vài câu cảm tạ gì đó theo thông lệ rồi ngồi vào đàn, hai bàn tay bắt đầu lướt nhanh, từng phím đàn được đánh xuống.

Nàng đánh chính là nhạc khúc Nhân Duyên trong Tam Bộ Khúc, xem ra muốn mượn cơ hội này tuyên truyền cho Nhất Thế Vô Song. Dù sao đây cũng là nhạc khúc chủ đạo của bộ phim này.

Diệp Thiên ngồi nghe, âm thanh truyền qua máy tính tuy có chút khác biệt nhưng vẫn thể hiện được sự bát 7H6kS phàm của nhạc khúc này. Hắn vô thức nhìn qua Tần Khinh Tuyết thì phát hiện ánh mắt của nàng trở nên mơ hồ, biểu cảm trên gương mặt có phần phức tạp.

Trong Tam Bộ Khúc, Nhân Duyên là nhạc khúc tiếp cận với Đạo nhất. Nó có thể dẫn dắt những cảm xúc sâu trong nội tâm, thậm chí cảm xúc mà người nghe chưa từng trải qua về tình yêu. Lần đầu Tần Khinh Tuyết nghe được nhạc khúc này, nhiều cảm xúc hỗn loạn đồng thời xuất hiện, nàng có biểu cảm này cũng không có gì lạ.

Thật ra Nhân Duyên thể hiện mọi hình thái cảm xúc trong tình yêu. Nếu chuyển thể thành bài hát, tùy theo lời có thể dẫn dắt đến những cảm xúc khác nhau. Còn nếu chỉ đơn thuần dừng ở nhạc khúc, có âm không lời sẽ tùy theo tâm trạng người nghe. Như Tần Khinh Tuyết một mực vùi đầu vào công việc, vốn không có thời gian nếm thử cảm giác yêu đương, tất nhiên sẽ gợi lên toàn bộ cảm xúc. Việc này đối với nàng là một trải nghiệm tốt, Diệp Thiên sẽ không cắt ngang.

Chu Tử Uyển biểu diễn xong liền đứng dậy cúi chào, toàn trường lập tức vang lên một tràn pháo tay kéo dài. Đây tuyệt đối là nhạc khúc về tình cảm hay nhất mà bọn hắn từng được nghe, có thể xưng là kinh điển. Thậm chí khiến những vị dương cầm gia ngồi xem cảm thấy hổ thẹn. Bọn hắn được xưng tụng là dương cầm gia, một ít người còn nằm trong thập đại dương cầm gia, ai cũng có vài nhạc khúc thành danh. Nhưng tất cả so với Nhân Duyên của Chu Tử Uyển đều kém hơn một bậc. Chưa kể trước đó nàng còn có một nhạc khúc Bình Phàm chấn kinh toàn trường. Tài năng bậc này đã có thể bỏ qua giới hạn tuổi tác, trực tiếp đưa Chu Tử Uyển xếp vào trong thập đại dương cầm gia. Trong giới nghệ thuật bọn hắn chỉ nhìn tài năng, không nhìn tuổi tác. Hai nhạc khúc kinh điển đã quá đủ rồi.

Tiếp theo là lão dương cầm gia Zefer lên đài phát biểu, không tiếc lời tán dương Chu Tử Uyển. Đồng thời tuyên bố một vị trong thập đại dương cầm gia tự nguyện rút tên, nhường lại vị trí của hắn cho nàng. Đồng thời Zefer bày tỏ tiếc nuối khi không được gặp Diệp Thiên, người mà hắn cho là thiên tài sánh ngang với Chu Tử Uyển.

Những phần phía sau Diệp Thiên không xem, hắn tùy tiện ấn tắt chương trình trực tiếp. Danh tiếng đối với Diệp Thiên chẳng có ý nghĩa gì. Một đời người sống vì danh, vì lợi, sau cùng chết đi thì còn lại gì? Chẳng bằng sống một cuộc đời vui vẻ, hưởng thụ từng ngày, đó mới là cuộc sống Diệp Thiên hướng đến.

Quay sang Tần Khinh Tuyết, Diệp Thiên phát hiện gương mặt của nàng có hơi hồng lên, nhìn hắn với ánh mắt kỳ lạ. Diệp Thiên lập tức hiểu ra vẫn đề, dùng ngón tay gõ nhẹ vào trán nàng một cái:

- Nhạc khúc này có điểm tà đạo, lần đầu nghe ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng. Ta giúp ngươi định thần, về sau sẽ không gặp phải vấn đề này nữa.

Diệp Thiên giúp Tần Khinh Tuyết thoát khỏi ảnh hưởng của Nhân Duyên. Hắn cũng không nói với nàng về Đạo, đây không phải thứ mà Tần Khinh Tuyết có thể tiếp xúc. Ít nhất phải đạt đến Anh Hồn Kỳ, tương đương với Đại Tông Sư của hành tinh này mới có cơ hội tìm hiểu một hai.

Gương mặt Tần Khinh Tuyết bình thường trở lại, biểu cảm vẫn còn chút kinh hãi:

- Tà đạo? Lẽ nào nhạc khúc này có vấn đề gì sao?

Diệp Thiên lắc đầu:

- Vấn đề không lớn, lần đầu nghe phải dễ bị kích động tâm tình, gợi lên những cảm xúc đặc biệt về tình yêu. Về sau sẽ không gặp phải vấn đề này.

Ánh mắt Tần Khinh Tuyết lóe lên một tia kỳ dị, khẽ gật đầu chứ không nói thêm gì nữa. Tuy Diệp Thiên luôn miệng nói mình mất trí nhớ nhưng sự hiểu biết về tu luyện lại cao hơn bất kỳ ai nàng từng gặp. Hiểu biết về tu luyện sâu nhưng lại chẳng biết gì về cảnh giới tu luyện, thậm chí mỗi cảnh giới mạnh yếu thế nào cũng không rõ ràng. Cộng thêm cách xuất hiện kỳ lạ của hắn, giống như từ trên trời rơi xuống, không có xuất thân hay nguồn gốc rõ ràng. Tần Khinh Tuyết đã có suy đoán mơ hồ, chỉ là chuyện này quá khó tin khiến nàng không dám khẳng định.

Cũng đã đến buổi trưa, Tần Khinh Tuyết để đầu bếp nấu những món Diệp Thiên thích ăn nhất, bày ra một bàn thịnh soạn tiếp đãi hắn. Ngoài đóng phim, chơi game và ăn uống là những thứ Diệp Thiên ưa thích nhất. Nhìn một bàn đồ ăn trước mặt, hắn cũng không do dự càn quét. Tần Khinh Tuyết dùng bữa khá chậm, vẫn giữ thói quen khi ăn sẽ không nói chuyện.

Dùng bữa xong, Tần Khinh Tuyết liền trở lại công việc của mình. Nàng hiếm hoi lắm mới dành ra được một buổi sáng nghỉ ngơi sau đó lại tiếp tục lao đầu vào công việc. Diệp Thiên nhân thời gian đó tiếp tục rèn luyện, phát triển thêm kỹ thuật hacker. Theo như hứa hẹn, tối nay Diệp Thiên sẽ đi gặp tên Ngụy Tông Sư kia. Hắn sẽ giải quyết nhanh gọn để trở về tiếp tục đóng phim.

Tương Nam dậy vào lúc ba giờ chiều. Hắn cũng khá quen thuộc trang viên của Tần Khinh Tuyết, tự tìm đầu bếp yêu cầu vài món ăn, sau đó lại trở lên biểu diễn vài kỹ thuật khá thú vị cho Diệp Thiên xem.

Đúng tám giờ tối, Diệp Thiên lên trực thăng rời khỏi trang viên…

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))