Tiên Võ Đế Vương

Chương 609



Chương 609

Rắc! Rắc!

Có lẽ là uy lực của Bảo tháp Linh Lung quá lớn, còn chưa hạ xuống mà khí thế mạnh mẽ đã làm chiến đài nứt ra, vết nứt nhanh chóng lan tới rìa chiến đài.

Ầm!

Dưới con mắt chứng kiến của tất cả mọi người, Bảo tháp Linh Lung giáng xuống.

Keng!

Sau đó là âm thanh kim loại va chạm vào nhau, Bảo tháp Linh Lung đè xuống thanh Thiên Khuyết.

Phụt!

Diệp Thành phun ra một ngụm máu tươi, loáng thoáng nghe thấy được tiếng xương gãy ở hai cánh tay, khí huyết trong cơ thể sục sôi nhưng lại bị áp chế, áp lực toàn thân cực lớn giống như Bảo tháp Linh Lung kia là một ngọn núi, đè lên khiến hai chân hắn khuỵ xuống, run rẩy, cuối cùng nửa quỳ dưới đất.

“Ôi, không ngờ hắn lại đỡ được”, từng tiếng hô kinh ngạc vang lên từ mọi phía.

“Tiểu tử này thật quái dị! Không ngờ với tu vi này mà lại đỡ được Bảo tháp Linh Lung của Hoa Vân”.

“Không ngờ hắn lại đỡ được binh khí bản mệnh của sư huynh Hoa Vân, hắn…”, đệ tử của Chính Dương Tông tên nào cũng há hốc mồm, trong mắt hiện lên vẻ khó tin.

Giờ phút này, ngay cả Thành Côn ngồi trên ghế cao cũng kinh : “Một kẻ ở cảnh giới Nhân Nguyên mà lại…”

“Đến ta cũng phải thận trọng khi đối mặt với Bảo tháp Linh Lung, vậy mà ngươi lại có thể đỡ được”, Bích Du ngồi bên cạnh lão già Gia Cát Vũ cũng sững sờ nhìn lên chiến đài, miệng hé mở, vẻ mặt cực kỳ ngạc nhiên.

Lại nhìn đến vẻ mặt của mấy người phía Sở Huyên, bọn họ cũng hết sức ngỡ ngàng, thực lực của Diệp Thành lại một lần nữa vượt qua nhận thức của bọn họ.

“Thật không ngờ đấy!”, Đông Hoàng Thái Tâm trong hư không cũng phải cảm thán, tấm tắc nhìn xuống phía dưới: “Ta cứ tưởng cuộc thi tam tông lần này chỉ có Huyền Linh Chi Thể lợi hại, bây giờ xem ra lại có thêm một người nữa rồi”.

“Bảo tháp Linh Lung không phải binh khí bình thường, Diệp Thành có thể đỡ được cũng nằm ngoài dự đoán của ta”, Phục Nhai ở bên cạnh cũng lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

“Thiên phú của tiểu tử này có thể gọi là quái dị”, Huyền Thần cũng không khỏi trầm trồ.

“Chết tiệt, bảo tháp này mạnh quá!”, mặc dù Diệp Thành đỡ được bảo tháp binh khí bản mệnh của Hoa Vân nhưng hắn cũng không hề dễ chịu.

Ai cũng biết dù hắn có mạnh hơn nữa thì cũng mới chỉ ở cảnh giới Nhân Nguyên, đấu với kẻ ở cảnh giới Chân Dương vốn đã ở thế yếu, hơn nữa còn phải đối kháng với binh khí bản mệnh.

Vả lại lúc này hắn còn đang bị Nguyệt Ảnh Thất Tinh Hoàn áp chế, sức chiến đấu chỉ phát huy được chưa tới sáu phần, với trạng thái và tu vi bây giờ của hắn có thể đỡ được binh khí bản mệnh của Hoa Vân đã đủ để tự hào với đệ tử tam tông rồi.

“Vẫn chưa kết thúc đâu”, trong tiếng cảm thán của rất nhiều người, Hoa Vân trên chiến đài lại gầm thét, hắn ta không ngờ Diệp Thành có thể chống lại được uy lực từ binh khí bản mệnh của mình, làm sao mới có thể khiến Diệp Thành không đỡ được đây? Hắn ta bắt đầu điên cuồng tạo kết ấn.

Rầm!

Đột nhiên Bảo tháp Linh Lung rung lên, một lần nữa trở nên to lớn hơn rồi rơi ầm xuống chiến đài, mà Diệp Thành đang cố gắng chống cự cũng bị cuốn vào trong bảo tháp, bị cấm chế của bảo tháp trấn áp.

Đây chính là ưu thế của cảnh giới Chân Dương, binh khí bản mệnh được linh lực kích hoạt, hơn nữa trong mỗi binh khí bản mệnh đều được cấm chế bởi tinh tâm lạc ấn hoặc là công kích trận pháp, hoặc là phong ấn trận pháp… rất nhiều phương pháp, chỉ cần tu sĩ ở cảnh giới Nhân Nguyên bị kìm hãm trong đó thì trừ khi chủ nhân của binh khí có lòng từ bi lớn, nếu không người bị trấn áp rất có thể sẽ bị giết chết trong đó.