Thuyết Tiến Hóa Nam Thần

Chương 57: Không phải tình nhân



"Lý Nhất Hy chơi thuốc bị bắt vào tù, cho dù có thực lực cũng không thoát được."

"Lý Nhất Hy chơi thuốc cấp cao của VK không biết sự tình nên rất phẫn nộ."

“Lý Nhất Hy……”

Hôm sau tin tức trên trang đầu đều là việc Lý Nhất Hy dùng chất cấm, tên tuổi của Trương Bắc Trạch hoàn toàn bị giấu đi, nhiều nhất trở thành một trong số bạn bè.

Bởi vì không có bất kỳ sự ngăn cản nào nên sự việc càng lúc càng to ra, có đơn vị không phụ trách truyền thông đã nhắc đến việc 10 năm trước. Khán giả rất bất ngờ, fans phim và fans ca nhạc đều rất thất vọng.

Mặc dù đã đánh bại âm mưu của Lý Nhất Hy nhưng nhìn thấy những báo cáo và bình luận đó, Trương Bắc Trạch cũng không vui vẻ nổi, bóng ma năm đó như vẫn còn trước mắt. Nếu anh bị hãm hại 1 lần nữa sợ là truyền thông sẽ càng điên cuồng hơn. Anh nhăn mày bảo Tiểu Phương tắt đi.

Kỷ Uyển đương nhiên biết trong lòng anh nghĩ gì nên có chút lo lắng: "Anh không sao chứ? Hay là nghỉ ngơi một ngày, đừng đến đoàn phim nữa?"

"Không sao, đoàn phim 2 hôm nay đang đuổi theo tiến độ, không đi không được." Trương Bắc Trạch cười an ủi, "Em cùng anh đi qua đó sao?"

Kỷ Uyển lắc đầu: "Em phải đến VK, hôm nay có một cuộc họp quan trọng về Lý Nhất Hy, chú ba bảo em đến tham gia."

"Muốn phong sát hắn sao?"

"Nhất định phải làm vậy." Mặc dù nghe ý tứ của chú ba các cổ đông vẫn có ý muốn bảo vệ Lý Nhất Hy, nhưng cô nhất định sẽ không để chuyện đó xảy ra.

"Em cũng đừng quá miễn cưỡng, cũng không nên kích động, dù sao chúng ta đã biết nhân phẩm của hắn, sau này đề phòng là được, em muốn tiếp quản VK thì bây giờ không nên gây xích mích với cổ đông."

"Ừ, em biết rồi, Tiểu Phương, dừng lại, tôi đến công ty một chuyến, mọi người đi trước đi.”

Trương Bắc Trạch đưa cô đến dưới công ty rồi quay đầu xe, lạnh nhạt ra lệnh: "Đến Phú Phong."

Lúc Will đến phòng làm việc thì thư ký đi lên nói có khách quý đến thăm, Tổng giám đốc đang tiếp đón.

"Ba tôi sao?" Will có chút ngạc nhiên, anh ta đương nhiên biết là ai đến nhưng không ngờ ba anh lại đón tiếp.

Anh ta vội vàng đi lên mở cửa phòng Tổng giám đốc, liền nghe thấy một trận cười, vừa quay đầu nhìn thấy ba và Trương Bắc Trạch đang ngồi nói chuyện vui vẻ với nhau trên ghế sofa. Nhìn bộ dạng tự tin của khách đến, Will đột nhiên nhíu mày.

Hôm qua trước khi Trương Bắc Trạch gọi điện thoại đến anh ta căn bản không xem anh là mối đe dọa. Với anh ta thì diễn viên ca sĩ cũng chỉ là hàng loại 2.

Nhưng lúc anh thực sự xuất hiện ở đây, ba anh ta cũng cho rằng cần phải tiếp đón thì sự tự phụ của anh ta cũng mất rồi.

Trương Bắc Trạch chỉ dựa vào tên của anh là có thể đi vào, còn mình ngoài tên ra còn phải dựa vào danh nghĩa thiếu gia của tập đoàn Phú Phong người khác mới nhìn mình bằng con mắt khác.

Đây chính là sự khác biệt.

"Will, con đến rồi à? Con thật là thất lễ quá, đã hẹn với Bắc Trạch lại đến muộn."

"Không không, Trần lão tiên sinh, là tôi đến sớm."

Will đi đến, bắt tay chào Trương Bắc Trạch. Cái bắt tay lần này của Trương Bắc Trạch nặng hơn hôm qua, Will cảm giác anh có chút khác.

"Vậy 2 đứa ở đây nói chuyện nhé, ta còn có việc ra ngoài, Bắc Trạch, ta chờ mong bộ phim kế tiếp của cậu."

"Cảm ơn sự hậu ái của ngài, hẹn gặp lại, Trần lão tiên sinh."

Will tiễn ba ra thang máy, ba Trần vỗ vai con trai: "Đừng thua cậu ấy nhé."

Nếu không cho rằng Trương Bắc Trạch là uy hiếp lớn thì ba anh ta sẽ không nhắc nhở anh ta. Will như suy tư gì mà quay lại đối diện với Trương Bắc Trạch. Hai người im lặng uống một ấm trà, Will mở lời trước: "Không biết Trương tiên sinh đến đây là vì chuyện gì?"

"Cũng không phải là chuyện gì to tát, bởi vì hôm qua nhiều người, có những chuyện không thể nói thẳng với Trần tiên sinh được, tôi nghĩ da mặt Kỷ Uyển mỏng, có thể cô ấy sẽ không tự nói ra."

"Ồ? Là chuyện gì?" Will giả vờ không biết. 

Trương Bắc Trạch cũng không vòng vo, nhìn thẳng vào anh ta cười nói: "Kỷ Uyển đã ở bên tôi."

Đáy lòng Will lóe lên sự đố kỵ. Anh ta và Kỷ Uyển là thanh mai trúc mã, nhưng Kỷ Uyển vẫn luôn không tiếp nhận tâm ý của anh ta, lại đi yêu người đàn ông này. "Hai người kết hôn rồi sao?"

"Chưa."

"Nếu vẫn chưa kết hôn thì phụ nữ vẫn sẽ còn quyền được những người khác giới theo đuổi có phải không?"

"Đương nhiên, tôi chỉ muốn đến khuyên anh đừng nên lãng phí thời gian."

"Tại sao chứ?" Will nhìn anh nói, "Trương tiên sinh, mặc dù anh là minh tinh, nhưng thứ cho tôi nói thẳng, muốn làm con rể Kỷ gia có thể anh vẫn chưa đủ tư cách."

Ánh mắt Trương Bắc Trạch trầm xuống, im lặng hồi lâu mới nói: "Phải không, Kỷ Uyển quả nhiên giấu tôi một số chuyện."

"Anh đoán không sai, Kỷ gia muốn tác hợp 2 chúng tôi."

"Nhưng Kỷ Uyển không thích anh."

"Chuyện tình cảm này, sau khi kết hôn có thể bồi đắp."

Bởi vì câu nói này mà nhịp thở của Trương Bắc Trạch hoàn toàn thay đổi, Will nhìn thấy sắc mặt của anh thì có chút căng thẳng.

"Trần tiên sinh, nếu anh cố chấp muốn giành Kỷ Uyển với tôi thì xin anh hãy chuẩn bị thật tốt." Trương Bắc Trạch lạnh lùng nói tiếp, "Tôi có thể vì Kỷ Uyển khuynh gia bại sản, nếu mất cô ấy thì chuyện gì tôi cũng có thể làm ra, nếu anh cũng có loại giác ngộ này thì hãng suy nghĩ đến việc cướp cô ấy từ tay tôi."

Lời này của Trương Bắc Trạch không chỉ là nói suông, mà là sự uy hiếp từ đáy lòng.

Với hoàn cảnh của anh có thể lớn lên bình thường đã rất tốt rồi, cho nên sâu bên trong nội tâm anh không có quá nhiều kỳ vọng, hơn nữa khi chuyện dùng chất cấm đạt đến đỉnh điểm, anh đã không còn tin tưởng rằng sẽ có người trân trọng anh. Anh cũng không tin anh có thể bảo vệ được thứ gì, tiền bạc địa vị đối với anh đã không còn sức hút, cho dù ngày mai mất đi tất cả anh cũng cảm thấy rất bình thường. Nhưng bất kể thế nào anh cũng không thể mất đi Kỷ Uyển. Cô là sự tồn tại ấm áp nhất, quan trọng nhất trong lòng anh, là cọng cỏ cứu mạng anh, cũng là bảo vật đời này của anh. Nếu cô rời xa anh, anh chỉ có thể là cái xác không hồn.

"Anh……" Will kinh ngạc nhìn anh, lập tức hiểu ra anh là đang nghiêm túc, hơn nữa còn vô cùng nghiêm túc.

Trương Bắc Trạch nhìn anh ta một lát sau đó nhìn đồng hồ: "Tôi đã nói xong rồi, xin Trần tiên sinh nhất định phải suy nghĩ, Kỷ Uyển mặc dù tốt nhưng còn có rất nhiều cô gái khác cũng rất tốt."

"Anh nghĩ thời gian tôi thích Kỷ Uyển ngắn hơn anh sao?"

Trương Bắc Trạch đứng lên: "Độ dài tôi có thể thua nhưng nói về sự sâu đậm, tôi cho rằng tôi không thua bất kỳ ai. Sau này không mong gặp lại, Trần tiên sinh."

***

Sau khi cuộc họp nội bộ VK kết thúc, người quản lý của Lý Nhất Hy ngồi chờ bên ngoài đi lên cạnh Trâu Khang, có chút cấp bách hỏi: "Trâu tổng, như thế nào, có kết quả gì?"

Trâu Khang lắc đầu: "Đại hội đồng quyết định phong sát Lý Nhất Hy." Trân Khang rất thích sự tài hoa của Lý Nhất Hy, cho nên cảm thấy có chút đáng tiếc.

"Í, vô lý quá." Quản lý có chút không hiểu, Lý Nhất Hy không phải là ngôi sao hạng 3, cậu ta bây giờ là át chủ bài của VK, là ngôi sao hạng nhất trong nước mà! Cho dù cậu ta dùng chất cấm, chỉ cần xin lỗi công khai, chờ khoảng hơn 1 năm thì thì mọi chuyện sẽ qua, các cổ đông lẽ nào không hiểu đạo lý này sao?

"Thật ra đa số cổ đông đều có ý muốn giữ Lý Nhất Hy, chỉ là……" Trâu Khang muốn nói lại thôi.

"Chỉ là cái gì?"

Trâu Khang quay đầu nhìn về phía phòng họp, đốt một điếu thuốc: "Chỉ là đại tiểu thư Kỷ Uyển có ý kiến khác, khiến mọi người đồng ý thông qua quyết định phong sát Lý Nhất Hy."

"Hả? Không phải chứ?" Quản lý có chút lúng túng, Kỷ tiểu thư không phải cũng giống như ba cô ấy ngồi một bên nghe thôi sao? Sao lại trở thành người phán quyết của cuộc họp rồi?

"Tôi cũng không ngờ……" Năm đó cô bé thỉnh cầu ông hôm nay đã lớn thật rồi, hơn nữa hoàn toàn vượt qua sự mong đợi, "Nếu VK lọt vào tay cô ấy, có lẽ thật sự sẽ có sự thay đổi đấy."

Kỷ Uyển không nghe thấy lời của Trâu Khang, lúc này còn vẫn còn trong phòng họp, bị ba tức giận chỉ trách.

"Con vẫn chưa lấy được cổ phần đã bắt đầu vượt mặt ba phải không? Lời của ba không để vào tai có phải không?" Kỷ Duật Gia trừng mắt nhìn cô nói.

"Ba, con chỉ muốn tốt cho VK, bản tính của Lý Nhất Hy quá xấu, thật sự không thể quản nổi anh ta."

"Chúng ta là viện người tốt sao? Con quản cậu ta có phải người tốt không, chỉ cần kiếm tiền ra là được, với thái độ của con, ta sao có thể giao cổ phần cho con được chứ?"

"Mỗi người đều có cách làm riêng mà, Hội đồng cuối cùng không phải đồng ý rồi sao?"

Vừa nhắc đến các cổ đông ông càng tức giận, lúc trước ông ta đề nghị luôn có vài người chống đối, hôm nay thì sao, lại bị con gái thuyết phục thông qua hết.

“Con đừng tưởng ba không biết, con vì việc công báo thù riêng, vì tên tình nhân Trương Bắc Trạch đó."

Mặt Kỷ Uyển đỏ lên, thuận thế lấy hết dũng khí nói ra: "Bọn con không phải quan hệ yêu đương, bọn con đã đính hôn rồi!"