Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 286: Âm Ma đảo Cừu Ngự Huyền



Không chỉ thế Vân Hiên trong lâu dưới một kích này đánh ra, không ít người thổ huyết mà chết. Chỉ có những người phát hiện kịp vận công ngăn cản, lúc này mới bình yên vô sự thoát khỏi hung hiểm.

Mà người gây ra hết thảy, Hồng Di nhẹ nhàng từ không hạ xuống, đi vài bước mang theo tỳ bà dừng lại, lớn tiếng :“ Cừu Ngự Linh! Mặt mủi của Âm Ma đảo chúng ta đều bị ngươi làm cho mất sạch rồi! Còn không mau cút ra đây cho bản tọa”

Không sai, Hồng Di chỉ là một cái thân phận khác che đậy đi trên giang hồ. Một thân phận khác giống như Linh Ma là người của Âm Ma đảo, Cừu Ngự Huyền.

Cừu Ngự Huyền lời dứt không lâu, từ một gian phòng Cừu Ngự Linh lảo đảo đi đến tỷ tỷ mình, quỳ xuống nói : “ đại tỷ, xin tỷ bỏ qua cho tiểu muội”

Cừu Ngự Huyền lập tức cho một cái bạt tai, cất lời mắng lấy : “ bản tọa không có thứ muội muội vô dụng như ngươi. Âm Ma đảo chúng ta không có thứ đệ tử tham sống sợ chết như ngươi”

“ Tiểu muội không phải tham sống sợ chết! Tất cả là vì sư phụ! Là vì Âm Ma đảo” Cừu Ngự Linh không để ý cái bạt tai kia, lại quỳ tiến đến gần nói ra mình hành vi.

Cừu Ngự Huyền nhìn đứa em gái mình, đứa em gái này tính cách như thế nào nàng cũng rõ ràng, quay đầu ngước lên cao, lớn giọng : “ Kẻ còn thở của Anh Hoa Cung nghe đây, Linh Ma ở ngay đây có bãn lĩnh đến bắt người”

Một khúc cầm của Cừu Ngự Huyền gãy ra trực tiếp giết đi không ít người, trong đó có toàn bộ Anh Hoa Cung đi theo nữ vệ. Chỉ còn lại Anh Tuyết may mắn được Liên Hoa Tích Nguyệt giúp đở, dùng thần công cách âm mà thoát khỏi hung hiểm.

Cừu Ngự Huyền vẫn không nghe ai trả lời, ngẩng đầu liền phát hiện một cái bóng ảnh tài trên nóc lâu di chuyển nhanh qua, sau đó lại đột nhập vào bên trong gian phòng của Linh Ma vừa đi ra.

Nhìn thấy Cừu Ngự Linh tung người nhảy vào bên trong, Cừu Ngự Huyền tung người đi vào bên trong. Từ xa quan sát thấy Cừu Ngự Linh bị đánh thương bởi một cái áo đen thân ảnh, từ phía sau tung cước vận khí mà đạp đến.

“ Phanh!!”

Hắc y nhân vì bất ngờ, chỉ kịp nâng cước đối cước, theo quán tính mà bị đẩy văng ra ngoài cửa sổ biến mất. Để lại một tấm kim loại rơi xuống trên mặt đất, tấm kim loại này chính là Phá Mộ Lệnh.

Thì ra Trương Dã lợi dụng thân phận tiểu nhị Vân Hiên Lâu đem nó giấu dưới giường của Linh Ma. Sau bị cầm âm hại chết, dùng sót lại một sợi khí tức nói cho đám người Lạc Thời Thu nghe.

Hắc y nhân vốn đã phát hiện tung tích của Trương Dã trong phòng, nghe lén được liền chạy đến nơi này. Giao thủ ngắn ngủi đánh bại Linh Ma xong, trong ánh mắt khó tin không nghĩ đến được, hắn từ dưới giường lấy ra Phá Mộ Lệnh.

“Đây chính là Phá Mộ Lệnh mà các ngươi tranh tới tranh lui à?”Cừu Ngự Huyền đem Phá Mộ Lệnh đem lên, dò hỏi.

Cừu Ngự Linh đáp : “ Đại tỷ! thái tử điện hạ đã hứa, sư phụ và toàn bộ tội danh của Âm Ma đảo đều một bước xóa sạch”

“ Hừ!” Cừu Ngự Huyền lạnh giọng : “ bọn cẩu quan này muốn xóa thì xóa, không muốn xóa thì thế nào”

“ Tiểu muội cũng là nghĩ cho Âm Ma đảo, chỉ cần giao Phá Mộ Lệnh cho Sách đại nhân, muốn đánh muốn phạt tiểu muội đều nghe theo” lời dứt Cừu Ngự Linh ói ra ngụm máu

“Hiếm khi ngươi có lòng hiếu thảo như vậy với sư phụ Đứng dậy đi.” Cừu Ngự Linh chậm rãi bước ra khỏi phòng, vừa đi lại nói : “ bản tọa vào quang minh chính đại, đi ra cũng quang minh chính đại”

Nhưng đi được vài bước liền dừng, bởi trước mặt đã có một nhóm người chặn.

“Đại tỷ chạy mau a!” Linh Ma nhìn thấy thân ảnh Đế Thiên An bên dưới hốt hoảng nói.

Nam tử kia một quyền đánh chết Tần Tứ Hải nàng đến giờ vẫn chưa quên. Đại tỷ mình tuy lợi hại nhưng mà có thể là đối thủ không chứ? Chưa kể bên kia người đông thế mạnh, lại thêm một cái nàng lớn lên tại Âm Ma đảo càng rõ ràng đại tỷ mình bây giờ bất lợi.

Lúc nãy gãy một khúc cầm hiển nhiên nàng biết đại tỷ mình đã tiêu hao một nữa công lực trong người. Làm gì có thể cùng năm người Công Mộ làm đối thủ.

“ Muốn đi à! Không dễ vậy đâu! Để Phá Mộ Lệnh lại” Lạc Thời Thu táo bạo nói.

Cừu Ngự Huyền xem thường, đáp : “Phá Mộ Lệnh trên người bản tọa, có bãn lĩnh thì đến mà lấy”

Lạc Thời Thu làm sao nhịn được vung kiếm chuẩn bị chém đến.

Nhưng còn chưa nhấc người lên từ lầu trên phòng xuống một dải lụa hồng, trực tiếp chặn lấy trước Lạc Thời Thu cùng Cừu Ngự Huyền.

Tích Nguyệt vận khí khống chế tấm lụa của mình, cất lời : “ Không chỉ là Phá Mộ Lệnh, Linh Ma ngươi cũng đừng hòng dẫn đi. Anh Hoa Cung chúng ta muốn tất cả”

“Muốn tất cả, nghĩ cũng hay thật!, bản tiểu thư đã sớm nhìn thấy các ngươi không thuận mắt.” Lâm Thủy Dao đã sớm không vừa mắt với Anh Hoa Cung, quay sang nhìn Hàn Thiên Lạc nhỏ giọng : “Thiên Lạc tỷ, chúng ta phải cho bọn họ xem”

Hàn Thiên Lạc gật đầu, sau đó cùng Lâm Thủy Dao tung người đạp lên hai dãi lụa mà đề thăng lên lầu cao.

“ Huyền Ma để ta, Mãn Phong huynh đối phó với Linh Ma” Lạc Thời Thu cất lời nói.

Cừu Ngự Huyền lạnh giọng : “ muốn chết à, bản tọa sẽ thành toàn cho các ngươi”

“ Nàng công lực đã mất đi một nữa, ta cũng không nhân cơ hội mà làm khó” Đế Thiên An cười nói, sau đó lại đi ra vài bước tỏ ý không tham chiến.

Chỉ thấy Lạc Thời Thu nâng kiếm mà đến, Hàn Huyết Cổ Kiếm chặt lên tỳ bà. Song hắn rất nhanh bị hất văng ra sau. Vô luận Lạc Thời Thu nghĩ như thế nào tiếp cận, đều bị Cừu Ngự Huyên ngón tay búng ra tì bà đánh bay về sau.

Nếu như không phải công lực của Lạc Thời Thu cường đại kịp thời giữ vững thân thể, đã sớm bị cầm âm của Cừu Ngự Huyền bức ra Vân Hiên Lâu.

“ Vù vù vù vù”

Tỳ bà dưới công lực của Cừu Ngự Huyền thả ra không ngừng xoay tròn, rồi đột ngột từ bên trong bay ra một thanh trường kiếm. Trường kiếm giấu hết mức tinh vi khó mà phát hiện ra được nó.

Cừu Ngự Huyên tung người nhận kiếm, sau đó nhanh như lưu tinh nâng kiếm mà đến Lạc Thời Thu đâm một kiếm.

“ Ba!!”

Chính ngay khi trường kiếm sắp kết thúc sinh mạng của Lạc Thời Thu, một cái bóng ánh màu xanh lóe lên, một tay kịp xuất đánh vào bả bai, không chỉ hóa giải cho Lạc Thời Thu nguy hiểm mà còn đem Cừu Ngự Huyền trọng thương, cả người trở ngược về vị trí cũ.

Sự xuất hiện đột ngột của cái thân ảnh này cũng khiến cho cuộc chiến tạm dừng, ở trên lầu cùng với Tích Nguyệt giao đấu phân ra, Lâm Thủy Dao thần sắc vui mừng tung người mà xuống đi đến gần cái thân ảnh này.

“ Ái chà! Mạnh thật! Xem bộ không được thật rồi! Đã lâu không đánh nhau tay cũng không nghe lời nữa” Lâm Cánh Duyên nhìn một hồi rồi cất lời.

“ Gia gia! Người đến đúng lúc quá” Lâm Thủy Dao vui mừng nói.

Lâm Cánh Duyên ôm lấy cháu gái bảo bối : “cháu gái bảo bối của ta để ta xem có bị thương không?”

“ Cháu gái của người trong lâu bị người xấu ức hiếp sắp chết rồi” Lâm Thủy Dao tố khổ

Lâm Cánh Duyên nhìn về Đế Thiên An phía trên, mắng : “tiểu tử chẳng được tích sự gì cả, Dao nhi nhà ta giao vào tay ngươi là để người khác ức hiếp sao?”

“ Ức hiếp, ai ức hiếp? Ta còn mang nàng ấy đến khi dễ người khác đây? Có ta ở ông nghĩ chút võ công của Tích Nguyệt Liên Hoa có thể tổn thương được nàng ấy ư?” Đế Thiên An cười đáp.

“ Hóa ra là Lâm lão minh chủ của Mặc Công Thành. Bản tọa khuyên ông đừng lo chuyện bao đồng của Âm Ma đảo chúng ta” Cừu Ngự Huyền nâng kiếm nói.

Lâm Cánh Duyên đáp : “Còn xưng bản tọa cái gì? Tỳ bà tinh như ngươi chỉ cần đánh một cái lão phu cũng không để vào mắt. Cho dù ngươi có gọi Âm Ma đến lão phu cũng đánh không tha”

“ Lão béo chết tiệc! ngươi dám khi nhục sư phụ ta” Cừu Ngự Huyền giận mắng.

Lâm Cánh Duyên nghe xong đáp : “ gọi lão béo thì được thêm chữ chết không cát lợi, Âm Ma Công Tỳ Bà Công của ngươi vừa rồi đàn tiêu tốn nửa phần công lực. Lão phu động thủ với ngươi khiến anh hùng thiên hạ chê cười”

“ Rồi thì sao, lão béo chết tiệc” Cừu Ngự Huyền lạnh giọng.

Lâm Cánh Duyên giận, nhưng ngại mặt mủi lập tức đem tay bắt lấy Lạc Thời Thu ở gần dùng lực quăng mạnh đến.

Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ