Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2472: Giết Thạch Hoàng



Quả nhiên, Diệp Phàm khó có thể nhúc nhích, toàn thân như là rơi vào vũng bùn, gặp phải phiền toái lớn.

“ Thần Đế Khai Thiên”

Đế Thiên An quát lớn một tiếng, thúc dục lên Thần Đế Khai Thiên Địa, đem các pháp tắc của chính mình thể hiện ra.

Một tôn hư ảnh to lớn vô ngần hiện ra, pháp tắc thân tràn đầy khủng bố lực lượng, hai tay đánh xuống, như khai thiên tích địa kỳ cảnh hiện ra, ngạnh sanh đem giam cầm mình đánh nát.

"Ầm!"

Va chạm mạnh kịch liệt, nơi này tiếng kêu "leng keng" vang động. Bất kể là là Hắc Kim Đại Kích hay Hỗn Độn Đế Diễm Kích đều chấn động mãnh liệt, bắn ra tia lửa bốn phía, đồng thời trên người hai vị chí cường giả cùng có hoa máu bắn tung toé.

"Ầm!"

Thạch Hoàng bay tung ra ngoài, phun ra một ngụm máu lớn. Chung quy hắn không còn là thời tráng niên, trong quyết đấu chiêu thức thứ hai này phải lãnh chịu thiệt thòi cực lớn.

Chủ yếu vẫn là do thương thế trong cơ thể dẫn động lên, đạo thương cũ tái phát, phun ra từng ngụm từng ngụm máu Hoàng trong tinh không.

Từng ngụm máu này được Đế Thiên An cẩn thận dời ngay vào nội thế giới của mình, vừa đi vào liền bị sao trời hấp thụ ngay mà lớn mạnh.

“ Lấy máu Hoàng ta tế sống tiên” Thạch Hoàng rống to, thi triển cấm kỵ chi thuật.

"Ông" một tiếng, phiến vũ trụ này bị thiêu đốt, thời gian, không gian đều ở trong phạm vi tác dụng bí thuật cấm kỵ của Thạch Hoàng.

Trên người hắn máu tươi tuôn ra, nhuộm đỏ vũ trụ, rồi sau đó "ầm" một tiếng thiêu đốt, phát ra đạo minh.

Đây là một trong thủ đoạn khủng bố nhất của Thạch Hoàng, được xưng là tế sống tiên, chính là khai sáng để một ngày kia đối phó tiên giáng thế.

Hắn là dùng máu huyết và sinh mệnh của chính mình làm vật dẫn, dựa vào đó hiến tế, hủy diệt địch nhân.

Trong nháy mắt mà thôi, Đế Thiên An bị bao phủ, hoàn toàn không kịp tránh né. Mà hắn cũng không có ý định tránh.

“ Hống! Hống! Hống!!”

Pháp tắc thân gầm rống, như hàng triệu tiếng gầm rống đem lực lượng lao đến không có ngăn cản, mà ngược lại cắn nuốt.

Chín trăm triệu nội thiên địa được Đế Thiên An đồng loạt khai mở, đem khổng lồ lực lượng đánh đến người mình hấp thu, liền đánh vào vùng hỗn độn bên trong, chúng ầm ầm dậy sóng, lực lượng vô biên đầy tính hủy diệt của Thạch Hoàng lại giúp Đế Thiên An khuếch mở nội thiên địa.

Việc này cực kỳ nguy hiểm , nếu như Đế Thiên An không chèo chống được, đây chính là tự đào hố chôn mình. Bất quá Hỗn Độn Thể của hắn cực kỳ cường đại, lại thêm có một cái nội thế giới hoàn mỹ chèo chống lại tương thông với nhau.

Thạch Hoàng tuy cường đại đáng sợ, thực lực vượt qua Đế Thiên An. Bất quá Thạch Hoàng huyết khí có hạn, vả lại hắn còn muốn lưu lại một phần tinh lực để xông vào Tiên lộ nữa! Hắn không có tung hết ra thực lực của mình.

Lại thêm nội thế giới tương thông với chín trăm triệu cái nội thiên địa, Thạch Hoàng có thể hủy diệt chín trăm triệu cái nội thiên địa, nhưng không đủ sức hủy diệt một cái chân hoàn mỹ thế giới.

“ Phốc!”

Bất quá Đế Thiên An nhục thể cũng bị đánh nát không ít, hắn nhanh chóng trọng tổ lại, chống cự công kích của Thạch Hoàng, một bên cướp đoạt lực lượng của y đánh đến.

Máu huyết còn đang tuôn ra, loại bí thuật cấm kỵ tế sống tiên này còn đang tiếp tục. Thạch Hoàng thà rằng tự tổn hại, cũng phải hủy diệt Đế Thiên An.

“ Đi vào cho ta”

Vừa chèo chống, Đế Thiên An bất ngờ mở ra cổng nội thế giới ở không gian lân cận Thạch Hoàng, trong sát na, hào quang như sóng gợn trùm lên thanh quang, vô tận tinh quang lóe sáng, bản nguyên thế giới của hắn, triệt để tương thu Thạch Hoàng vào.

"Phốc!"

Vừa dời vào, Đế Thiên An lập tức điều động sức mạnh thế giới của mình, ba ngàn pháp tắc đại đạo ngưng tụ thành một cây trường thương đâm xuyên đến. Đánh cho Thạch Hoàng nổ tung, máu thịt bay tung tóe.

“Với Thần huyết ta rèn bất hủ!”

Thạch Hoàng hét lớn, hắn vẫn chưa vội vã chữa trị thân thể, chỉ là bảo vệ nguyên thần, sau đó phát ra ma âm như vậy, chấn động trời xanh muôn đời.

Có một loại lực lượng kỳ dị cuồn cuộn mãnh liệt, một thân ảnh như Thần Ma từ xa xa đi tới, chảy xuôi khí tức của năm tháng, cực kỳ cường đại, vô cùng khủng bố.

“Thế thân kiếp sau của ta, bày ra áo nghĩa cực hạn của ngươi, đánh chết hắn!”Thạch Hoàng rống to, người kia lập tức khủng bố ngập trời.

“ Mơ tưởng” Đế Thiên An trực tiếp đóng cổng nội thế giới, cắt đứt mối liên hệ của hắn với thế giới bên ngoài.

Cùng thời điểm này, các Chí Tôn và Chuẩn Đế ở các tinh cầu quan sát liền kinh sợ cả lên. Bọn họ không tìm ra được khí tức của hai vị kia, không ngừng truyền âm nghị luận bàn tán.

“ Cái gì” Thạch Hoàng cả kinh khi không cảm nhận được lực lượng triệu hoán, là tương lai thân của hắn khai phá.

Càng khiến Thạch Hoàng kinh sợ hơn, vô tận sao trời ở tinh không này đang không ngừng cướp đoạt lực lượng của hắn, máu huyết của hắn bị phân tán khắp mọi nơi trong thế giới này.

Các sao trời nhỏ bé không ngừng lớn mạnh, một số ít bay vào các nội thiên địa cổng kết nối, lập tức hóa thành đồi núi sông ngoài…

Thạch Hoàng chấn động mãnh liệt, lại bị thương nặng, lại tiếp tục trọng tổ, sắc mặt tái nhợt khi máu huyết của hắn trôi đi lại không quay về. Hắn biết hôm nay dữ nhiều lành ít, liên tục xuất ra thủ đoạn cấm kỵ, vậy mà đều thất bại.

“Một chiêu thức cuối cùng” Thạch Hoàng thấy tình thế không ổn, lập tức đánh ra một chiêu cuối cùng.

Hỗn độn xung quanh Thạch Hoàng thay đổi.

Đại mạc cô độc bốc hơi, bóng mặt trời chiếu xuống dòng sông, một thạch nhân từ trong lòng đất quật khởi, rống to núi... sông... vũ trụ sụp đổ.

Đây là tình cảnhThạch Hoàng sinh ra. Ở thời điểm đó, trời xanh vì hắn mà chấn động, vũ trụ vì hắn mà rung chuyển, mới vừa xuất thế đã uy áp giới hồng hoang muôn đời.

Hắn chiếm được trời xanh chúc phúc, pháp tắc đạo thần có một không hai, vâng chịu ý chí của thiên địa mà sinh ra, các loại thần thông cấm kỵ bí thuật tự hành đại viên mãn, pháp lực không bờ bến.

Mà giờ khắc này, hắn thi triển Thần thuật chung cực, tên gọi chính là Nhất Nhất Thượng Thương, tái hiện tình cảnh khi xuất thế!

Hắn là thiên địa dựng dục, là con cưng của trời xanh, thần thông chung cực vô lượng, dời núi lấp biến, vạn vật sống lại liền điều linh, vạn đạo vũ trụ cùng hòa vang.

Một thạch nhân thật lớn vùng đứng lên ở sau lưng Thạch Hoàng, sau đó chuẩn bị hợp nhất cùng hắn, cầm trong tay Phương Thiên Họa Kích chớp động kim khí sáng bóng, bổ thẳng xuống.

Một kích cuối cùng!

Hỗn độn nổ tung, hào quang trong biển vũ trụ mờ mịt, vô số tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, nhưng mà bản nguyên thế giới của Đế Thiên An vấn an nhiên vô dạng.

Cho đến khi hết thảy dị tượng tan biến.

“Không thể nào.” Thạch Hoàng không cách nào tin được khi nhìn công kích của mình không làm gì được Đế Thiên An, thậm chí không đánh nát không gian hắn.

“Đây là một thế giới bản nguyên chân chính, ngươi tưởng sức mạnh của mình hủy diệt được một thế giới sao?” Đế Thiên An khinh miệt đáp : “ đi chết đi, dùng ngươi lực lượng tẩm bổ cho thế giới ta”

Tiên Thai của Thạch Hoàng bị tan rã, tiếng "răng rắc" không dứt bên tai. Đạo quả cả đời hắn đang tiêu tán, con ngươi ảm đạm, nhưng hắn lại vô năng vô lực, rốt cục thì phải chấm dứt cuộc đời này.

“A...” Cuối cùng Thạch Hoàng rống to một tiếng, nhưng hắn vô lực, bị vô tận sao trời lực lượng xạ xuống oanh kích.

Thân thể của Thạch Hoàng nổ tung, trở thành màn sương máu, hóa thành mưa máu của Đại Đế đáng sợ nhất thế gian, bay tản ra hướng bát hoang vũ trụ.

Các sao trời không ngừng cướp đoạt mà lớn mạnh.

“ Cũng nên trở về thu nốt Bất Tử Sơn vào túi rồi” Đế Thiên An đem Phương Thiên Họa Kích của Thạch Hoàng thu lấy.

Cây đại kích đen nhánh lành lạnh, có thể áp nứt ra chư thiên, có thể dập nát ức vạn tinh tú, đây là đại kích từ Long Văn Hắc Kim luyện chế thành, chỗ tay cầm sáng bóng như tuyết, khủng bố chấn thế. Đây tuyệt đối là binh khí Đế!

Cây đại kích này từ trong thạch thai cùng xuất thế với Thạch Hoàng, tên là Thiên Hoang, lại có tên khác là Thạch Hoàng Kích!


Ngay khi Đế Thiên An đi ra từ nội thế giới, khí tức của hắn tản ra bốn phía vũ trụ để cho đám người quan chiến biết, Thạch Hoàng không xuất hiện mà thanh binh khí của y lại trên tay đối phương, hiển nhiên đại chiến đã có kết quả cuối cùng, hắn đã giết chết Thạch Hoàng rồi!

“Thời đại Thạch Hoàng kết thúc rồi! Không thể tưởng được, vị Hoàng vô thượng trong thạch nhân cứ như vậy đã xong đời, cuối cùng bị người giết chết!”

Cả thế gian khiếp sợ, nhất là Bắc Đẩu Tinh Vực, mọi người quả thực rung động tới tột đỉnh. Thạch Hoàng vô thượng một thế hệ cứ như vậy bị giết chết.

Đây là một công tích lớn biết nhường nào, đã giết chết một người nguy hại lớn nhất của hắc ám náo động.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới