Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2460: Cơ gia thạch phường



Ba ngày liên tiếp Thánh Thành phi thường nhộn nhịp, các tu sĩ trong thành lẫn phàm nhân thì tranh thủ tìm kiếm cơ duyên trên trởi rơi xuống, ai nấy đến Tàng Thư Tháp để thử vận khí của mình.

Bất quá cơ may này không quá dài lâu, chỉ đến ngày thứ 3 Tàng Thư Tháp liền được vị Yêu tộc Thánh Nhân thu hồi. Bất quá, trong 3 ngày này vô số người đạt được cơ duyên lớn lao, nhất là phàm nhân không ít người thu được võ công bí tịch, nhờ đó có thể thay đổi vận mệnh mình.

Sự việc này vừa lắng xuống, một tin tức chấn động khác lại hiện ra. Có người tại Đạo Nhất Thánh Đia thạch phường, từ đá cắt ra được Thần Dược.

Đương thời, thần dược đã tuyệt tích các Thánh địa đều không chiếm được, những Hoàng triều bất hủ kế thừa mười mấy vạn năm cũng không thể tìm ra. Có lẽ chỉ có thể tìm được ở trong mấy đại Cấm Địa Sinh Mệnh, tuy nhiên đây là nơi mà nhân lực không thể đi vào, các Thánh địa cũng bất lực.

Mà người mở ra đó chính là một trong hai nam tu sĩ có cơ may đi vào lầu đình của Yêu tộc Thánh Nhân- Cổ Phong không chỉ cắt ra được Thần Dược, từ một khỏa Cửu Khiếu Thạch Ngân cắt ra được Long Văn Hắc Kim tiểu kiếm, là rất nhỏ một viên Thánh vật. Nhưng nếu không có nói trước xuất thế, cùng người đá chín khiếu cộng dựng, tương lai tất nhiên có thể trở thành cực đạo Thánh binh.

“ Nghe nói tiểu tử ngươi cắt được Thần Dược còn cả Long Văn Hác Kim Kiếm, cho ta xem một chút” nhìn thấy hai cái thân ảnh nam tử đi vào lầu đình, từ đám tu sĩ ngoài hồ ồn ào mà biết được, Cơ Tử Nguyệt hướng hai người đi vào nói.

Diệp Phàm ngẫm nghĩ rồi gật đầu, tuy tiểu tặc miêu tham tài nhưng ở đây nàng cũng không dám trắng đoạt của người khác, đem đồ lấy ra.

Đó là một thanh tiểu kiếm màu đen dài không tới một tấc, bề mặt có đầy vân rồng trời sinh, cổ xưa mà tự nhiên. Nó cùng Diêu Quang Thánh địa cực đạo Thánh binh Long Văn đỉnh là một loại chất liệu.

“ Quả là Long Văn Hắc Kim!”

“Đúng vậy!là thánh vật chuyên môn thuộc về Đại đế - Long Văn Hắc Kim”

"Này thật đúng là báu vật vô giá trên đời, người đá chín khiếu dĩ nhiên mọc ra loại đồ vật này, đây là nó tương lai Thánh binh khí a."

“Cái này người đá chín khiếu vô cùng ghê gớm, nếu như không phải là bị cắt ra tương lai đủ để cùng Đại Đế tranh đấu!”

Thời khắc Diệp Phàm lấy ra Long Văn Hắc Kim Kiếm, đám nữ tử tại bàn sập của mình đã tọa cũng mở mắt ra quan sát, nho nhỏ nghị luận.

“ Cổ Phong huynh đệ đưa nó bán cho ta đi!" Cơ Tử Nguyệt cười nói.

“ Không bán” Diệp Phàm quả quyết nói.

Cơ Tử Nguyệt híp mắt : “ kỳ lạ, tiểu tử Cổ Phong ngươi làm sao ta thấy lại quen thuocj như vậy, có khi nào ta đã gặp qua chưa?”

Cổ Phong chính là danh tự Diệp Phàm dùng để đi vào Thánh Thành, ngoại hình cũng bị hắn thay đổi. Nghe được Cơ Tử Nguyệt nói, hắn không đáp mà đi thẳng vào, hướng về tiểu Niếp Niếp đang được Đế Thiên An dạy vẽ tranh đi đến.

“ Không cần, giữ cho ngươi dùng! Nếu có lòng như vậy, đi mua về cho ta vài khối thạch, ta nhất thời nổi hứng muốn luyện chế cho Niếp Niếp mấy món trò chơi nhỏ cho nàng đùa” Đế Thiên An biết ý đồ của Diệp Phàm đến, là muốn tặng thanh tiểu kiếm này cho tiểu Niếp Niếp, cười nói.

Diệp Phàm ý đồ bị đánh gãy cũng không lúng túng, đáp : “ tiền bối yên tâm, ta sẽ đi chọn vài khối đá tốt”

“ Mấy việc này cứ để Tử Nguyệt, vừa hay trong thành này có Cơ gia đổ thạch, công tử người để Tử Nguyệt cấp ít đồ chơi cho Niếp Niếp” vừa có cơ hội rút ngắn với Đế Thiên An, nếu được có khi còn từ mấy tảng đá đào được đồ tốt, cơ hội tốt như vậy làm sao để cho tiểu tử kia đoạt lấy.

“ Hiếm khi nha đầu ngươi hào phóng như vậy, được rồi, tiểu tặc miêu” Đế Thiên An cười nói, đem tay tùy tiện phất nhẹ, không gian xao động rồi mở ra một cái hắc động.

Hắc động phía sau là một cái hòn đảo. Bất quá phạm vi hòn đảo chỉ có vài trăm thước, hoa cỏ mọc thành từng mảng, rất nhiều cổ thụ mấy ngàn năm mọc tại đây, cứng như sừng rồng, hoa cỏ tranh nhau khoe sắc tỏa hương.

Trên đảo được sắp xếp rất tỉ mỉ, có suối chảy róc rách, kỳ thạch được bày biện xung quanh, kết hợp với cây cỏ thành một vùng tự nhiên tươi đẹp.

Đây giống như một vùng thế ngoại đào viên, trên đảo có một lão già tóc trắng như tuyết, da dẻ lại mịn như trẻ con, đang ngồi khoanh chân trong một gian phòng kết đầy hoa, nhắm mắt không nhúc nhích.

“ Đây là Cơ gia thạch phường!” mấy cái nữ tử ngồi trong nhận biết khung cảnh này, là nơi sâu nhất trong Cơ gia thạch phường.

Cánh cổng không gian đột nhiên xuất hiện cũng làm cho Cơ gia người trong phát hiện, bất quá thông qua cửa động nhìn qua thấy được là ai, liền không dám mạo phạm.

“ Thật xinh đẹp! Ca ca! Niếp Niếp qua bên đó chơi được không?” Tiểu Niếp Niếp chờ mong nói.

Đế Thiên An gật dầu : “ Niếp Niếp ưa thích là được, thích loại đá nào chọn mua lấy, ca ca giúp Niếp Niếp tạo mấy khối đồ chơi cực kỳ đẹp mắt.”

“ Ân!” tiểu Niếp Niếp vui sướng, hướng thích nhất ca ca mặt trên hôn lấy má.

“ Ngươi không phải muốn tặng quà cho Niếp Niếp chứ” Đế Thiên An hướng Diệp Phàm cười nói.

Diệp Phàm hiểu ý lập tức đi qua, mua đá thứ này cực kỳ tồn Nguyên, song hắn nợ ân tình của Đế Thiên An nhiều, có cơ hội hoàn trả một ít hắn cũng vui lòng. Hơn nữa cô bé kia hắn cũng ưa thích, đi theo sau.

Lý Hắc Thủy nhìn một cái rồi cũng nhảy qua đi theo.

Những nữ nhân khác, nghĩ ngợi một chút cũng có vài cái nhảy đi qua.

Ai cũng biết rõ Niếp Niếp bé gái được Yêu tộc Thánh Nhân sủng nịnh, nếu như có thể cùng nàng nhận thức, có thể đạt được đồ tốt rất nhiều. Giống như Cơ Tử Nguyệt cùng Cổ Phong vậy, là Niếp Niếp nhận biết, mà vị kia lại cực kỳ nuông chiều lại tốt tính.

“Tảng đá này...!" Diệp Phàm đi qua liền phát hiện dưới một gốc cổ thụ, một khối Long Thủ Thạch, to bằng cái cối xay, giống như đúc một cái đầu rồng, mơ hồ có thể thấy được long khí lượn lờ bên trong.

Hắn vô cùng kinh ngạc, trong lòng tràn ngập rung động. Tảng đá này không tầm thường chút nào, người thường còn nhận ra được một chút long khí thì càng không nói tới hắn.

Nhất là khối đá này lại là do trời sinh, không phải do người điêu khắc, nó tự nhiên đã có hình đầu rồng rồi, khiến cho người ta không thể không ngạc nhiên thán phục.

Ở bên kia cũng có một số lão già đang nhiệt tình giới thiệu các kỳ thạch có giá trên trời trong thạch viên chữ Thiên này cho đám người đi qua.

“Khối đá này lại có tiếng vang.”

“Tảng đá này rất không tầm thường, có tên là Tiên Âm Thạch, mấy lão già chúng ta đã thèm thuồng nó mấy chục năm rồi.Chỉ cần có dòng nước đổ vào nó thì khối đá này sẽ phát ra âm thanh, quả nhiên là rất dị thường, khiến cho ai cũng muốn bổ nó ra xem rốt cuộc thì bên trong nó có gì.”

“Tám vạn cân Nguyên, đắt như vậy!”

“Tảng đá này thế nào, nó khiến chúng ta nhớ mãi không quên đó.”

“Mười hai vạn cân Nguyên, giá này chẳng phải là quá đắt sao?”

“Đó là do tảng đá này rất đặc biệt, thiên địa sinh ra một bức Đạo Đồ, các ngươi nhìn xem.”

“Thứ này khẳng định là được khắc lên đây.”

“Là trời sinh đã như vậy đấy!”

“Thế nào, tiểu hữu động tâm sao, có phải muốn mở nó ra cho chúng ta mở mang kiến thức không?”

“Trừ bức Đạo Đồ này, ta không thấy nó có gì kỳ lạ nữa cả."

“Tiểu hữu bình tĩnh thật, nếu vậy thì ngươi tới xem tảng đá trấn viên chi bảo này thế nào?”

“Tảng đá này có giá tận mười lăm vạn cân Nguyên cơ à? Quá đắt rồi, ngay cả Thần nguyên cũng không tới mức đó, thứ này thì bỏ qua đi.”

“Tiểu hữu, các ngươi phải xem cẩn thận mới được, tảng đá này vô cùng kỳ lạ, tên là Tuyệt Đại Giai Nhân.”

“Có người đoán rằng nó phong ấn một giai nhân tuyệt sắc, hình dáng nàng chiếu xuyên ra ngoài, ngươi có dám cắt nó không?”

“ Cắt đi, cắt khối trân thạch Tuyệt Đại Giai Nhân này đi, có khi còn có một nữ Thánh Linh đi ra đấy.”

Đám người dạo một vòng liền nghe được Cơ gia lão nhân giải thích, mỗi khối Thiên giai kỳ thạch này đều không tầm thường chút nào, đặc biệt là trấn viên chi bảo, khó ai có thể nhìn thấu rõ bên trong thật có đồ tốt hay không?

Cuối cùng đám người sau một hồi lựa chọn, cũng quyết định mua lấy một khối, tặng cho Niếp Niếp.

Đồng thời, việc Đế Thiên An mang người rời đi lầu đình đến Cơ thị thạch phường cũng để người ngoài đình biết đến. Không ít tu sĩ vội vả chạy đến xem náo nhiệt.

Thạch viên chữ Thiên của Cơ gia vốn không thể để người khác tùy ý tiến vào, nhưng có không ít người này đều là khách quen. Mà vị Yêu tộc Thánh Nhân kia lòng dạ rộng lớn, nên đặc cách mở ra cho bọn họ, nhìn qua thì chỉ thấy một mảng lớn đầu trắng xóa.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới