Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2429: Tiểu Niếp Niếp



Đông Hoang Nam Vực.

Yến quốc là quốc gia thống trị tất cả các khu vực xung quanh Thái Cổ cấm địa, từ nam tới bắc rộng tới 2 ngàn dặm, từ đông tây dài tới 3 ngàn dặm, nhưng so sánh với Đông Hoang thì chỉ như muối bỏ bể, tính ra số quốc gia có diện tích tương đương, chỉ sợ ngồi đếm cũng không hết.

Bất quá nó lại được vô số tông môn hoặc thánh địa tu sĩ biết đến. Bởi vì Yên quốc có tiếp giáp với Hoang Cố Cấm Địa, cái nơi để lại quá nhiều truyền thuyết , tại nơi đó không biết có bao nhiêu tuyệt đại cao thủ ngã xuống, càng có tuyệt thế thánh địa huỷ diệt tại đây.

Yên quốc một tòa thành thị phồn hoa, ngựa xe như nước, âm thanh rao hàng buôn bán ở các sạp hàng không ngừng vang lên. Trong thành từ người thường còn có các tu sĩ đến nơi này chen chúc.

“Đại thúc... Niếp Niếp đói, cho Niếp Niếp bánh bao ăn đi, cầu xin ngươi, Niếp Niếp thật đói!”

Tại một cái sạp hàng, một cái bé gái cả người dơ hề hề, đáng thương vô cùng tiểu nữ hài chính nháy mắt to, hướng về đại thúc bán bánh bao cầu xin.

Nàng bất quá ba bốn tuổi bộ dáng, trên người quần áo rách tung toé, trên mặt tràn đầy vết bẩn, chỉ có một đôi mắt thực trong trẻo.

“ Đi đi! Đi đi đi...” gã trung niên xua đuổi bé gái.

Không phải hắn tâm lạnh mà gia cảnh hắn cũng không tốt, trong nhà còn phải nuôi hài tử cùng mẹ già. Hơn nữa trong thành này ăn mày rất nhiều, trợ giúp một cái lại kéo theo một đám, nhất là giúp đỡ xong bé gái này lại xuất hiện ảnh hưởng hắn buôn bán.

Lần trước hắn thấy đứa bé này đói lả cho nên phân cho một cái bánh bao, cuối cùng để đám ăn mày khác nhìn thấy chạy đến xin xỏ. Hôm nay lại tiếp tục như vậy, hắn còn có thể buôn bán ư?

“ Đi đi! Không có đồ ăn cho ngươi đâu” Nhìn thấy mấy cái ăn mày nhìn thấy lại đến, trung niên giục nói, một bộ hung thần ác sát hiện ra.

Tiểu Niếp Niếp nhìn thấy bị dọa sợ, đành từ bỏ đi qua chổ khác xin ăn.

Bất quá không một ai cấp, thậm chí một vài người đi đường còn hất ngã, không một chút để ý nào.

“ Tránh ra, cái thứ dơ bẩn này, dám cả gan làm bẩn y phục của bản công tử, ta đánh chết ngươi” một cái thanh niên mặc lấy y phục đắt tiền, tràn đầy ghét bỏ đem Tiểu Niếp Niếp hướng đến mình xin ăn hất ngã, một bộ hung thần muốn ra đòn.

“ Ah!!” Tiểu Niếp Niếp sợ hãi, hoảng sợ đem mắt nhắm lại.

Cũng chính lúc này, quỷ dị một cái vết nứt không gian hiện ra, sau đó một cái bàn tay hỏa diễm vươn ra trực tiếp đem tên thanh niên cùng năm tên hạ nhân đi theo đốt cháy thành tro, khiến cho đám người lẫn tu sĩ gần đó kinh sợ.

Chỉ trong chưa đến một giây, sinh mạng phàm nhân đã bị hỏa diễm rực rở thiêu đốt không còn gì cả. Và cái vết rách kia trong nháy mắt biến mất, kèm cả Tiểu Niếp Niếp ở gần đó.

“ Ah!!” một vài phàm nhân ở gần kinh hoảng hô lên thất thanh.

Những tu sĩ may mắn chứng kiến được, ai nấy đều hít một ngụm khí lạnh, sau một hồi thì mới tiến về đó quan sát.

Cùng thời gian Hoang Cổ Cấm Địa nơi.

“ Không cần sợ! Niếp Niếp có phải đói hay không?” Đế Thiên An đem tay ôm lấy tiểu hài tử, không một chút để ý nàng dơ bẩn, đem nàng ôm vào lòng, lại từ không gian lấy ra vô số thức ăn mỹ vị.

“ Ah!” Tiểu Niếp Niếp nghe được thanh âm mở mắt ra, có phần ngạc nhiên khi thấy cảnh vật thay đổi, bất quá nhanh bị mỹ vị thức ăn chú ý, sau đó vội đem tay bắt lấy một cái bánh thơm nồng đó, vội vả ăn lấy ăn để.

“ Ực!” Diệp Phàm đám người ở gần nuốt nước miếng, bọn họ nhìn bé gái kia mà hâm mộ, bởi vì đám người cũng vô cùng đói bụng từ địa cầu đến giờ còn chưa có gì bỏ vào bụng à.

Còn đối với việc người kia xé rách không gian đem đứa bé tiếp ra, không có rung động gì nhiều. Bởi trong nhận thức của bọn họ, y chính là thần linh, chỉ cần là y làm chuyện khó tin gì cũng có thể.

“ Được rồi! ăn đi” Đế Thiên An nghe không ít cái bụng hò reo, liền tiếp tục lấy ra trái cây trong nội thế giới đem cho đám người.

“ Đội ơn! Đội ơn ngài!” đám người thấy vậy vui mừng tạ ơn, sau đó bắt lấy thức ăn mà ăn lấy.

Trong quá trình vô cùng hâm mộ khi thấy hài tử kia lại được nam tử kia chiếu cố. Đây chính là thần linh đích thân chiếu cố à, không đố kỵ không hâm mộ sao được.

“ Đứa bé này, thật khiến người đố kỵ mà!” Bàng Bác há miệng ăn lấy một khỏa trái cây, ghen tỵ nhìn bé gái kia, mà vừa cắn một miếng cả người liền lọt vào thư sướng, nhịn không được lại ngấu nghiến ăn.

“ Từ từ ăn! Niếp Niếp!” Đế Thiên An một tay vuốt ve đầu tóc của nàng, đồng thời đem toàn bộ bụi bẩn trên người tẩy trừ, còn ngưng hiện ra một bộ váy công chúa trắng tinh.

Bé gái này tên Niếp Niếp, song lại chính là Đạo Quả của Ngoan Nhân Đại Đế, và cũng được chuẩn bị lưu tại bên ngoài chờ đợi Diệp Phàm, giúp hắn vượt qua kia quan trọng nhất một kiếp?

Bất quá khi Đế Thiên An trở về, Ngoan Nhân không có ý định đi ra ngoài song đem Đạo Quả của mình giao ra cho hắn.

“ Niếp Niếp sau này đi theo đại ca ca thế nào? mỗi ngày đều có ăn ngon” Đế Thiên An cười nói, đem tay đưa một hạp sửa tươi đến cho nàng.

Nghe được, đám người càng thêm chua, càng thêm hâm mộ lẫn đố kỵ.

Tiểu Niếp Niếp nghe đến đây liền cúi đầu, cảm xúc nhiều ít có chút hạ xuống : “Niếp Niếp mỗi quá một đoạn thời gian, liền sẽ quên quá khứ hết thảy, không có một chút ấn tượng, lại quá mấy ngày, khả năng liền đại ca ca đều không nhớ rõ.”

“ Không sao! sau này Niếp Niếp ở bên cạnh ca ca, ca ca họ Đế gọi Thiên An, Niếp Niếp là ca ca muội muội” Đế Thiên An một tay lại xoa đầu nàng.

“ Đế Thiên An!” đám người Diệp Phàm nghe được thầm niệm lên, đây là thần linh danh tự ạ, bất quá rất nhanh càng chua càng đố kỵ khi nghe tiểu nữ hài kia số tốt gì mà được người kia ưa thích

“Thật sự có thể chứ?” Tiểu Niếp Niếp ngẩng đầu lên nhìn về phía Đế Thiên An, lộ ra mong đợi thần sắc.

“Đương nhiên có thể!” Đối mặt như vậy ánh mắt, Đế Thiên An cười nói : “ nào gọi một tiếng ca ca xem nào”

“ Ca ca!” Tiểu Niếp Niếp vui sướng kêu lên, giờ phút này trong lòng nàng địa vị của Đế Thiên An viễn siêu hết thảy, cũng là tối cao nhất.

“ Ca ca! Bọn họ là ai vậy! Niếp Niếp còn nhớ mình còn đang ở trong thành...” Niếp Niếp vui sướng quá độ nhào vào lòng Đế Thiên An ôm ấp, sau một hồi thút thít hướng đám người bên kia dò hỏi.

Mà chính lúc này, đám người Diệp Phàm ăn lấy vài khỏa trái cây, cơ thể lại thay đổi, già nua cũng tóc bạc có mấy phần trở về như trước.

Những trái cây bên trong nội thế giới dù là bình thường nhất cây trồng, ở nội thế giới khai sinh tẩm bổ đại lượng nguyên khí mà biến chất. Bên trong nồng đậm linh lực cùng sinh mệnh tinh nguyên, đối với những người vừa bị tước đoạt thọ nguyên mà nói chính là suối nguồn cung cấp lại sinh cơ.

Bất quá số lượng có hạn mỗi người chỉ có được một khỏa mà thôi.

“ Ồ! Niếp Niếp y phục đâu mất rồi” Niếp Niếp lúc này mới phát hiện ra được y phục mình khác lạ, trắng tinh một màu váy áo, còn đeo không ít đồ trang sức.

“ Là ca ca tặng cho Niếp Niếp, thích không?” Đế Thiên An cười nói.

Niếp Niếp gật đầu không ngừng, vui sướng : “ Niếp Niếp rất thích, cảm tạ ca ca”

Đột nhiên, phía chân trời đột nhiên xuất hiện một áng mây hồng, giống như một chiếc cầu dài bằng mây hồng vắt ngang bầu trời, hiện lên trên bầu trời, đặc biệt thu hút sự chú ý của mọi người.

"Đây là..."

Tất cả mọi người đều thất kinh, bên trong đạo hồng quang lại có một bóng người, ngang dọc trên bầu trời, ngự không mà đi, người này tuyệt đối không phải phàm nhân!

"Xoát "

Đạo hồng mang đột nhiên thay đổi phương hướng, chỉ trong chớp mắt đã theo hướng của mọi người bay tới, tốc độ cực nhanh khiến người ta líu lưỡi, như một áng mây hồng vắt ngang bầu trời, chớp mắt đã tới.

Bên trong đạo hồng mang, có một nữ tử trẻ tuổi, chỉ ước chừng tầm 18, 19 tuổi, dung nhan của nàng như ngọc, dáng người thon thả, chiếc eo tinh tế, hai chân dài, lại thẳng tắp, trên mình mặc một bộ quần áo màu lam, đang phất phơ bay theo gió, trông rất siêu trần thoát tục.

Đám người cũng không có bao nhiêu rung động, bởi đi cùng mình trong một chặng đường còn có một cái như thần linh nam tử đây.

“Ta là Linh Khư Động Thiên đệ tử, Vi Vi, các ngươi là người phương nào?”

Linh Khư Động Thiên là Yên quốc sáu đại động thiên, bất quá thực lực yếu kém. Song thế lực đằng sau nâng đở chống lưng lại là Dao Quang Thánh Địa.

Hoang Cổ rung chuyển khi Cửu Long Kéo Quan tài đến, cùng với tiếng cười nam tử vang dội chấn độngbát phương, bị đại tu sĩ phát hiện dị thường, phái ra đệ tử tìm hiểu, Vi Vi chính là phụng mệnh tới đây.

Ánh mắt liếc qua liền thấy một đám lão bà lão ông, Vi Vi tự nhiên biết, những người này đều là bị Hoang Cổ Cấm Địa thôn phệ sinh mệnh nguyên khí người.

“ Phàm nhân! Mầm tiên!” Vi Vi thầm hô một tiếng, lấy nàng nhãn quang liền nhận ra đám người này đều là phàm nhân.

Nàng biết rõ, phàm nhân đi vào đây chịu thôn phệ ít nhất tuy đoạt đi thọ nguyên nhưng những người này Khổ Hải cũng thành công sáng lập, xem như tu hành hạt giống tốt, đối với Linh Khư động thiên mà nói đây chính là nhân tuyển bổ sung vào.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.