Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2254: Võ Vương phạt Thương Trụ



Từ đời Thành Thương cho đến hiện nay Thương Trụ đã là 30 đời cha truyền con nối, Đại Thương quốc đã thành lập được 600 năm.

Đại Thương diệt Hạ chiếm giữ mảnh đất màu mở nhất, 10 vạn binh lực hùng hậu tinh nhuệ vũ khí sắc bén, là Nhân tộc lớn nhất quốc gia cũng là bá chủ thống lĩnh chư hầu.

Triều Ca là Đại Thương đô thành nguyên bản nên là một mảnh phồn hoa, thế nhưng không lâu trước Trụ Vương cự tuyệt Thần tộc hạ xuống ý chỉ sau, toàn bộ Đại Thương quốc rơi vào hiểm cảnh.

Đại Thương quốc bị Thần tộc vứt bỏ và trở thành tội đồ, đứng trước nguy cơ bị chúng thần trút cơn thịnh nộ lẫn bị Nhân tộc khác thôn tính.

Triều Ca ngoại thành.

Một cái vách đá cao lớn, tại đây phóng mắt nhìn xuống có thể thấy rõ được toàn thành Triều Ca, tường cao vây quanh bên trong các nhà dân phân lối, đường ngang dọc đan xen, ánh đèn tản phát ra từ những ngôi nhà.

Nổi bậc nhất cũng là cao lớn nhất Trích Tinh Lâu, tòa kiến trúc cao lớn nhất trong thành Triều Ca, trong đêm tối sừng sững hiển lộ.

Vách đá cheo leo phía trước, một cái thân ảnh nam tử, người mặc quân giáp vóc người khôi ngô cường trán, một cổ không giận tự uy cho người kính phục phát ra từ người nam nhân này.

Tay ôm cái mũ khôi giáp bên hông, áo bào vải tung bay trong gió, bên cạnh là một đầu sói lớn hú vang vọng trong đêm.

Sau lưng của y hàng lối nghiêm chỉnh quân sĩ, người mặc khôi giáp tay cầm đại kiếm sắc bén, trong ánh trăng dịu nhẹ lộ ra hàn quang, xếp kín kẻ trên cái vách núi trống trải này, kéo dài một mạch đến tận chân núi.

Gả nam tử soái lĩnh chi binh lính này là Vũ Vương Cơ Phát.

Ở Trụ Vương công nhiên phản đối tiếp tục làm tay sai cho Thần tộc sau, hắn bị Thần tộc chọn làm kẻ thay ho Trụ Vương, tiếp thu chúng thần hạ đạt ý chỉ dẫn binh công đánh Triều Ca.

“Chúc mừng Vũ Vương, thời khắc làm nên đại nghiệp chính là đêm nay”

Già nua, lưng khòm mang theo một cái tủ gổ nhỏ sau lưng, bên vai phải đậu lấy một con kền kền, tay trái cầm một cây gậy gỗ chống đến gần Cơ Phát, cả người lại tản phát ra mùi hôi thối như xác chết.

Hắn chính là người được Thần tộc lựa chọn, trước đây vẫn thường hay truyền tin cho Trụ Vương, có chăng giờ đây đổi một người khác mà thôi.

Huyền Sai nói tiếp : “ ngài thuận theo ý chỉ của Thiên đi thảo phạt phản nghịch bạo quân, thể hiện rõ chính khí của loài người.

Thần dụ nói rõ, vào ngày đại công cáo thành, sẽ ban cho ngài danh hiệu là Thiên Tử! Lấy đó để cho nhân loại biết đến mỹ đức của Võ Vương”

“Thiên tử?” Cơ Phát có chút khinh thường, lại nói : “Ta chẳng qua là kẻ sắp thay thế Trụ Vương làm nô bộc cho Thần mà thôi.”

Huyền Sai nói : “không thể nói thế được, ngài chịu lệnh của chúng thần, nhưng người đời lại chịu lệnh ngài, ngài vẫn là một vị vua kiệt suất”

Cơ Phát đáp : “ tiếng tăm gì ta không cần biết, ta chỉ cần chúng thần nhớ lời đả hứa. Sau khi thành công ta có được những điều ta muốn”

“ Đương nhiên rồi... đương nhiên rồi... lời thần đả hứa sẻ thực hiện mà...” Huyền Sai tiếp tục nói : “ chúng Thần không lừa dối con người”

“ Hãy nhớ lấy lời của ngươi đấy” Cơ Phát nói xong xoay người bước đến đám tướng sỉ phía sau, đi được ba bước liền dừng, rồi lớn tiếng nói rằng:

“ Hởi các dũng sĩ tộc Chu!”

“Các ngươi rời xa quê nhà đi hàng vạn dặm đến đây, các ngươi có biết đây là nơi nào không ?”

“ Là Triều Ca, người Thương ở đây kinh doanh mấy trăm năm, là vùng đất màu mở, vàng bạc bảo vật ở đây, quê hương chúng ta không có. Những kỳ phẩm lạ thú của người Thương các ngươi nhất định chưa xem qua!”

“ Còn phụ nữ ở đây đủ cho các ngươi dùng đến 10 ngày 10 đêm”

Nghe đến đây đám quân sĩ tộc Chu ai nấy cũng cười vui vẻ, con mắt tràn đầy nóng bỏng tham lam.

“ Tất cả những thứ đó đều đang ở trước mắt chúng ta, chỉ cần đi thêm vài bước nữa sẻ là vật trong tay chúng ta, các ngươi tính sao đây?”

Nghe hỏi đám chúng sĩ đồng thanh lớn tiếng : “ cướp!! cướp!!”

Âm thanh vang vọng khắp nơi truyền vào tay Cơ Phát để cho hắn phá lệ cười lên một tràng, lại nói : “ lấy hết tất cả về đây”

Nói xong hắn đem cái nón khôi giáp đội lên đầu, lớn tiếng : “ tốt! vậy tối nay chúng ta đem mọi thứ của người Thương... tất cả đều lấy hết mang về!”

Không lâu sau, trùng điệp tiếng bước chân vang lên, 10 vạn tinh binh tộc Chu phát động trong đêm tối cường công thành Triều Ca.

Ngoài tộc Chu còn có mặt khác các quốc gia tham dự vào, nhưng chủ lực vẫn chính là tộc Chu.

Hai bên giao tranh ác chiến mãnh liệt. Nhưng quân Thương liên tiếp bại lui.

Quân Chu khí thế như chẻ tre, tấn công thẳng vào trong thành Triều Ca.

Bất luận cái gì che ở bọn họ phía trước người đều bị bọn họ giết chết, cho dù là tay không tấc sắt lão nhược bệnh tàn người đều bị mạt sát.

Trong thành Triều Ca đả loạn, bên cạnh vua Trụ chỉ còn lại hơn trăm võ sĩ, cho dù có vũ dũng mãnh tới đâu cũng không thể thay đổi được sự việc.

Bại cục đả định nhưng Trụ Vương quyết không đầu hàng, lại thống lĩnh chúng binh sĩ còn lại một đường ra thành nghênh chiến.

Ngoài ra, em trai của Trụ Vương biệt tích nhiều năm nhận tin Đại Thương nguy hiểm trở về, cùng với Trụ Vương cùng ít ỏi dũng sĩ Đại Thương quyết chiến.

Đại Kiếm Sư vang danh thiên hạ- Tử Vũ, một kẻ phàm nhân nhưng lại là kẻ dám giết đi chí cao vô thượng Thần tộc tộc nhân.

Thần tộc chính là mảnh thế giới này chủ tể hiện giờ chủng tộc, họ xuất hiện trên thế gian sớm hơn nhân loại, có thể sử dụng năng lượng đất trời, khống chế phong lôi mưa điện..

Từ lâu rồi nhân loại chịu thuần phục trước lực lượng này, là nô bộc tôi tớ của Thần tộc, và cho rằng Thần là không thể mạo phạm, không thể chiến đấu với Thần bằng bất cứ phương thức gì.

Ấy vậy mà Tử Vũ, chỉ bằng học được Luyện Khí thuật có thể giết chết Thần tộc người, một kẻ trong mắt Thần tộc chẳng khác nào là con khỉ sinh mệnh tựa như giun dế yếu ớt vô bì lại có thể làm được điều mà rất nhiều kẻ nằm mơ cũng không thể nghĩ.

Giết Thần.

Có thêm sự giúp đở của Tử Vũ, bản thân Trụ Vương lại dũng mảnh phi thường, trên người mang theo khôi giáp bảo kiếm chí bảo của nhà Thương, một đường vào đại quân đại khai sát giới.

Quân Thương còn lại tuy ít nhưng mỗi một kẻ đều có thể địch trăm chi dũng, cộng thêm Trụ Vương cùng Tử Vũ thực lực cao cường, sức một người có thể giết ngàn người trong vạn quân giết Vương cũng không phải là không thể.

Nhưng giữa lúc Trụ Vương cùng Tử Vũ đại sát tứ phương, chấn khiếp quân Chu, một vị khách đột ngột tham dự vào.

Toàn thân màu đỏ, cường trán cơ bắp, đi chân trần đầu đội một cái nòn vành, chính là kẻ tại lúc 10 tuổi Trụ Vương từng gặp qua.

Một Thần tộc.

Xuất hiện một cách đột ngột giữa chiến trước, y đứng trước Trụ Vương, chỉ một quyền đả đem bảo mã hung mãnh phân làm đôi, đem cả Trụ Vương trên lưng ngựa đánh văng về sau hơn trăm bộ.

Tường thành dựng từ đá sụp vở theo Trụ Vương bị đánh văng vào.

Chỉ có một kích đả khiến cho đấu chí của Trụ Vương và binh sĩ nước Thương bị hủy diệt. Sự khủng bố của Thần tộc đả khiến cho quân Chu trên chiến trường sợ không nói nên lời.

“ Đây là kết cục tất yếu vua Trụ à! Biết trước là không thể được, thì làm sao lại miễn cưỡng” Cơ Phát nhìn Trụ Vương nằm trên đống đổ nát cất lời.

“ May là chúng ta không phải kẻ địch của họ”

“ Ukm!”

“ Thần tộc đâu phải là nhân tộc có thể đối kháng”

Đám quân Chu cất lời thán thở.

Huyền Sai nhìn thân ảnh kia, cười nói : “ He he.. thật không ngờ là ngài, thật là hời cho vua Trụ quá”

Huyền Sai thật không ngờ lần này thảo phạt vua Trụ lại là cường giả từ Thiên giới, cho dù Đại Thương có mạnh mẽ, thì chỉ cần phái tạp binh Thần tộc cũng đủ giải quyết rồi, để đại nhân vật này xuất chiến, Trụ Vương chết cũng đáng.

Huyền Sai nịnh nọt nói tiếp : “Trong Thiên giới Lục bộ, danh hiệu cường giả mạnh nhất là Đấu bộ- Thiên Khôi. Ngài ra tay chỉ giải quyết trong chốc lát”

Thiên Khôi đáp : “Huyền Sai lần thu thập vua Trụ chuyện không phải đơn giản đâu, Thiên rất coi trọng việc này, không chỉ sai phái Thiên Khôi mà tất cả Thần tộc giới cao đều tề tụ”

“ Hm.. vậy thì rất kỳ lạ.. ý ngài là...Đại Thần của 6 bộ còn lại?”

Thiên Khôi nói : “ Không chỉ”

“ Không lẻ” Huyền Sai thốt lên, vội ngẩng đầu lên nhìn trên không.

Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.