Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2161: Giả trang nam nhân Đông Phương Bất Bại.



Ngày mới bắt đầu.

Tay cầm quạt xếp, nam tử trẻ tuổi, hắn tuấn lãng phiêu dật, phong thần như ngọc,
chỉ là, hắn môi hồng răng trắng, mâu hàm thu thủy, trên trán, còn lộ ra một tia nhàn nhạt quyến rũ khí độ, làm cho một loại giống nam giống nữ loại hình.

Người nọ hướng về một tòa tửu lâu mà đi, phía trước tửu lâu đả có một đám người trên tay binh khí, không cho bất cứ người nào đi lại gần.

“ Đứng lại, Kim Tiền bang chổ..” tên hộ vệ nhìn nam tử tuấn mỹ đi đến, lời còn chưa nói hết, đả thấy bóng ảnh nam tử tung người thoáng cái đả di chuyển lên hư không phía trên.

“ Vù vù” ống tay áo phất ra, hai đạo kim thêu màu đỏ bắn mạnh đến hai gã hộ vệ khác nhảy lên, tốc độ mau lẹ đem cả hai người bắn lên đánh rơi xuống.

Không bị cản nửa, nam tử này đả đến lầu hai của gian tửu lầu, chân đạp lên lan can, sau đó không một tiếng động đặt chân xuống sàn gỗ.

“ Lại thêm một kẻ” Hoàng Dung lẩm bầm nhìn nam tử phía trước, nàng bản thân dịch dung cho nên vừa nhìn là biết người này cũng dịch dung lấy.

Thượng Quan Tiểu Tiên gương mặt tràn đầy băng lãnh : “ dám giết người của Kim Tiền bang, ngươi chán sống”

“ Thượng Quan Kim Hồng trước mặt ta còn chưa dám nói câu đó, ngươi nên may mắn hôm nay bản tọa không muốn giết người” nử giả nam trang hừ lạnh một tiếng, chậm rải đi đến.

Thượng Quan Tiểu Tiên mày chau lại, đối phương đến cả cha nàng còn không chút sợ, xem ra người này thân phận cũng không nhỏ, nhưng nàng trước giờ có sợ qua ai chứ, nói : “ giết ta, vậy ngươi hỏi hắn có đáp ứng không?”

Đế Thiên An cười nói, nâng chung rượu, nói : “ khi đó vừa hay ta lại đở rắc rối”

“ Đồ vô lương tâm” Thượng Quan Tiểu Tiên mặt đỏ lên.

Đế Thiên An nghiêng người né đi chung rượu ném đến, nói : “ nàng đó, gặp ta, không nói một lời đuổi khách đi đả đành, còn cấm người khác vào thì thôi, cái bình dấm chua như nàng, lòng chiếm hữu quá lớn, nàng tính toán ta nhiều như vậy, ta lại không nở xuống tay, bây giờ ta chẳng khác nào là phụ tình lang à”

Thượng Quan Tiểu Tiên mặt đỏ lên, nói : “ ngươi ngủ qua ta, bỏ chạy, nằm mơ”

Hoàng Dung mắng : “ không biết xấu hổ”

Đế Thiên An đem mắt nhìn người phía trước.

Mi thanh mục tú, có khí khái anh hùng hừng hực, mềm mại ôn uyển, rồi lại cao ngạo thanh lãnh, từng cổ khí chất đối lập từ con người này hiện ra, loại này đẹp có một phong cách riêng, tự có một phen kỳ lạ phong tình.

Mà vị nữ giả nam trang nữ tử, cũng đem ánh mắt nhìn nam tử tuyệt đại phong hoa phía trước, nhìn tuấn lãng dung nhan kia, cũng khiến nàng nhịp tim đập nhanh hơn một nhịp, từ người hắn tỏa ra một cổ khí chất rất kỳ lạ, cuốn hút nàng, nhịn không được nhìn thêm.

“Đông Phương Bạch” nữ tử lên tiếng.

Hai nữ trong phòng thầm hô : “Đông Phương Bạch”, đồng thời trong đại não thử tìm trên giang hồ cao thủ nào có cái tên này không.

“ Nàng muốn gì?” Đế Thiên An cười nói.

Đông Phương Bạch đáp : “ Thương Long xuất thiên hạ vô song, người trong giang hồ luyện qua 5 môn nội công, 5 môn nội công, ai đều mong muốn cùng công tử một lần so tài, phân cao thấp”

“ Cô muốn cùng ca ca ta tỷ thí” Hoàng Dung nhanh nhẩu đáp.

“ Ca ca” Đông Phương Bạch ánh mắt hiện lên vẻ khác thường nhìn Hoàng Dung, nàng hiển nhiên sẻ không tin việc này, lại thấy Đế Thiên An không có phản ứng gì, tiếp tục uống rượu của mình, cũng không truy tiếp.

Lại nói : “ ta muốn hỏi kiếm”

“ Không chuẩn” Đế Thiên An cười nói

Đông Phương Bạch mày cau lại : “ vì sao? Công tử khinh thường tiểu nữ không xứng cho công tử ra tay ư?”

“ Không phải” Đế Thiên An lắc đầu đáp.

Đông Phương Bạch truy : “ vậy thì sao?”

Đế Thiên An đáp : “ ta được một mỹ nhân cứu, nàng ấy quỷ tinh linh ra không dứt được, khó khăn thoát được.

Rồi gặp thêm một cô nương khác, cái cô nương này cũng không kém lợi hại. Rồi lại đụng thêm một cô gái khác. Bây giờ thêm một mỹ nhân càng lợi hại, ta lại thương hoa tiếc ngọc trước mỹ nhân.

Người ta xuyên qua bụi hoa không dính lá, ta xuyên một cái cả người dính đầy lá, nàng có thấy có Mai Hoa Đạo nào như ta không chứ. Không đánh không đánh”

“ Phốc xuy” Hoàng Dung cười lên một tràng, rồi nói : “ ca, nếu ngươi là Mai Hoa Đạo đám cô nương kia còn mở cửa chờ mong đấy.”

Đông Phương Bạch nghe xong nở nụ cười, nói : “ công tử, tự tin cho rằng tiểu nữ như những cô nương kia”

“ Ân” Đế Thiên An gật đầu, nhìn nàng nở lấy nụ cười.

Đông Phương Bạch nhìn nụ cười kia, gương mặt đỏ hơn, vội quay đầu đi chổ khác.

Đế Thiên An tiếp lời : “ uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời, thương thầm một nụ cười, nhận cả đời phiêu đãng, Phương Bạch nàng không dám nhìn ta à”

“ Uống nhầm một ánh mắt, cơn say theo cả đời, thương thầm một nụ cười, nhận cả đời phiêu đãng” Đông Phương Bạch lẩm bẩm, nghe được lòng lại xao động hơn.

Hoàng Dung liếc mắt nhìn người phía trước, nhãn châu đảo một cái : “ca, ngươi đúng là tình trường thánh thủ à, nhiều cô nương đều bị ngươi lừa gạt cả”

“ Lừa gạt, ta cần phải lừa gạt ư?” Đế Thiên An cười nói : “ ta từ trước giờ chưa từng lừa ai cả, là các nàng từng người một chạy đến chổ ta, giống như muội vậy, thân thể ta có tốt nhìn không?”

“ Chán ghét” Hoàng Dung mặt đỏ thẩm lên, chân đạp cho hắn một cái.

Đế Thiên An cười cười, nói : “ Phương Bạch, nên dừng lại trước khi còn có thể, nếu không, ta nhịn không được đem nàng ăn mất. Khi đó lại thêm một hồi tranh giành tình nhân à.”

“ Không biết xấu hổ” Đông Phương Bạch mặt đỏ lên, dời chủ đề : “ đả ngươi không dám cùng ta tỷ thí, như vậy ta muốn một yêu cầu”

“ Muốn ta”

Đông Phương Bạch mắng lên : “ ai muốn ngươi!”

Ánh mắt liếc nhìn về bức họa đang vẻ dang dở, nói : “ nghe nói thiên hạ vô song công tử, cầm kỳ thi họa đều vô song. Ta muốn nghe một khúc cầm, ngươi vẻ ta bức họa cho ta làm thơ”

“Không được, cô tưởng cô là ai?”Thượng Quan Tiểu Tiên táo bạo nói.

Đông Phương Bạch đả sớm không vừa mắt : “ bằng ta Đông Phương Bất Bại, giáo chủ Nhật Nguyệt Thần Giáo”

“ Đông Phương Bất Bại, Nhật Nguyệt Thần Giáo” Thượng Quan Tiểu Tiên hô lên, sắc mặt cũng trầm xuống.

Nhật Nguyệt Thần Giáo so với Kim Tiền bang chỉ hơn chứ không kém, giáo chủ Đông Phương Bất Bại lại là trên giang hồ một trong các đại Tông Sư cao thủ.

Là Ma môn cự đầu thế lực, luận thực lực, thế lực mà nói Kim Tiền bang có phần lép vế hơn.

“ Hừ” Thượng Quan Tiểu Tiên hừ một tiếng, nói : “ cho dù là Đông Phương Bất Bại thì thế nào? Có đồng ý hay không là nam nhân của ta?”

Đế Thiên An thở dài một tiếng, nói : “ quan hệ chuyển biến quá mau lẹ, mới ngày nào còn hận chết ta, bây giờ đả là thê tử rồi.”

“ Ngươi là nam nhân của ta, đừng hòng chạy” Thượng Quan Tiểu Tiên mặt đỏ lên, ở gần bên ngả vào lòng hắn : “ ngươi mà chạy, sau này ta sinh con ngươi ra, đem nó dạy dổ rồi để nó giết ngươi.”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An phá lên một tràng cười khi nghe được.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới