Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2159: Sát tăng



Đế Thiên An cười nhạt, chậm rải bước ra, lạnh giọng : “ Vậy hạ thủ không lưu tình ta xem nào, để xem ai trong các ngươi giết được ta”

Một giọng nói thấp trầm khác lại vang lên: "Bần tăng Bất Tham. Thí chủ chấp mê bất ngộ như vậy, bần tăng đành vô lễ”

“ Lên đi” Đế Thiên An hờ hững nói.

Chỉ thấy một gả hòa thượng nhảy đến, trên tay cầm một thanh quyền trượng khí thế vô cùng đánh đến.

Nghênh tiếp một thế này, Đế Thiên An hờ hững một quyền chống trả.

Trượng quyền giao nhau, hoa lửa bắn ra.

“ Ầm”

Thân hình gả hòa thượng bị chấn lùi về sau, đồng thời thanh thiền trượng dưới lực đạo của Đế Thiên An mà gảy làm đôi ra.

Tam Đại Hộ Pháp Kim Cương đứng dưới bậc cấp đang đỡ một hòa thượng thân hình cao lớn, toàn thân vẫn còn gục xuống, khóe miệng rớm máu, sắc mặt như không dám tin vào sự việc trước mắt.

Đế Thiên An tay phải nâng Hòa Thị Bích ung dung bước ra bình đài phía trước đồng điện, đối mặt với đám tăng nhân hòa thượng.

Bầu trời đầy sao chi chít, gió đêm vi vu thổi tới.

Hòa Thị Bích xạ ra những tia sáng kỳ lạ.

Tất cả các hòa thượng bao gồm cả Tứ Đại Kim Cương đều lui về phía sau.

Một lão hòa thượng râu bạc như cước, niên kỷ ước chừng hơn sáu mươi trong tứ đại kim cương bước ra chắp tay nói: "Thí chủ có thể phá giải một trượng toàn lực của Bất Si, có thể thấy công lực đã đạt mức cái thế thần thông, không biết phải xưng hô thế nào?".

“ Đế Thiên An”

Lời dứt, ngay lập tức đám tăng nhân biến sắc cả ra.

Đế Thiên An cái danh tự này trong thời gian gần đây cực kỳ vang danh, đối với những kẻ trong Phật môn mà nói y chính là Ma đạo nổi danh gần đây cao thủ, ra tay cực kỳ tàn nhẫn.

“ Tu La công tử” không ít hòa thượng thốt lên.

Bất Si quát một tiếng : “ Bày trận”

Lập tức đám tăng nhân kết thành một trận pháp vây lấy Đế Thiên An làm trung tâm.

Bất Cụ béo lùn và Bất Tham cao gầy cũng vung trượng quét tới.

“ Phanh”

Đế Thiên An nhếch môi một tay nâng đở lấy hai trượng đánh xuống, mặc cho hai người dùng bao nhiêu lực lượng, hắn vẫn không lay chuyển.

“ Không ổn, sư huynh mau lùi” Bất Tham, Bất Cụ cả kinh quát lên.

Khi mà hắn cảm nhận được chân khí trong người quán chú vào cây trượng lại như lũ tràn đê thoát ly vào người nam tử kia, mà không chỉ là chân khí sinh cơ cũng dần trôi dần.

Nhưng chuyện còn chưa dừng lại, từ mười đầu ngón tay Đế Thiên An bắt ra những sợi tơ vô hình, nháy mắt lấy hắn làm trung tâm mà giăng kết ra ngoài, kết thành một tấm lưỡi giam cầm không gian này.

“ Xoẹt xoẹt”

“ Phốc phốc”

Sợi tơ nhỏ bé nhưng lại sắc bén và cứng cáp đáng sợ, y phục trên tay các tăng nhân bị cắt đứt, máu tươi thấm ra da thịt, phàm là những kẻ bị sợi tơ vây bắt đều như con mồi sa vào bẫy nhện khó mà thoát ra được.

“ A di đà phật”

Một đạo phật hiệu hùng hồn phát ra, một cái bóng ảnh nhanh chóng xuất hiện, khí thế so với Tứ Đại Kim Cang hộ pháp còn mạnh mẻ hơn rất nhiều.

Người này chính là Liễu Không Đại Sư thiền chủ của Tịnh Niệm Thiền Viện, không phải là một lão hòa thượng mặt mày nhăn nheo, mà lại tuấn tú trẻ tuổi, nhìn ngang nhìn dọc cũng quyết chẳng quá bốn mươi tuổi.

Thân hình y rất đều đặn, cử chỉ tiêu sái ung dung, sống mũi thẳng cao, theo nhân tướng học thì đây là một người rất có cá tính, môi trên khẽ vênh lên một chút càng làm tăng thêm một thứ mị lực mê người không thể nào hình dung, vừa làm gương mặt y thêm phần tuấn tú.

Cằm dưới của hòa thượng này rất rộng và dày, gương mặt tuấn tú có một thứ khí chất siêu nhiên vượt trên thế tục, thần thái không văn nhược nhưng cũng không vênh váo hung hăng, mà lại khiến cho người ta càng nhìn càng cảm thấy dễ chịu.

Làm người ta khó quên nhất chính là cặp mắt thâm sâu khó dò của y, khiến cho bất cứ ai nhìn vào cũng cảm thấy không thể lường hết nông sâu, cũng không dám có y khinh thường.

Liễu Không vận một bộ tăng bào màu vàng, bên ngoài khoác cà sa đỏ, càng thêm phần hiển lộ phong thái siêu nhiên như hạc giữa bầy gà.

“ Phanh!!!”

Tràng phật châu vở ra dưới khống chế của Liễu Không bay đến những sợi tơ vô hình, va chạm cùng nhau rồi bạo phát thanh âm.

Liểu Không ngạnh sanh xé ra kiếm trận vô hình một lối, đồng thời xuất ra một chưởng hùng dũng đến người Đế Thiên An, hắn muốn hóa giải đi hiểm cảnh hiện giờ cho các tăng nhân trong chùa.

“ Trò vặt” Đế Thiên An xem thường nói.

Bản thân không tránh chẳng né, ngạnh sanh đón tiếp một chưởng của Liểu Không, thân thể cùng chưởng lực va chạm cả thân thể hắn cũng chả một chút sức mẻ gì, cùng lắm chỉ để lại một tràng kình khí mà thôi.

“ Phốc” Bất Si phun ra một ngụm máu, đồng tử mở lớn khi yết hầu mình đả bị sợi tơ vô hình cắt qua, xương cốt trong người phát ra tiếng gãy vở khi dưới lực đạo khống chế của kẻ kia, những sợi tơ vô hình bám lên người hắn bắt đầu co lại.

Không chỉ Bất Si mất mạng, mà còn những kẻ khác đều chung số phận, dưới Vô Hình Kiếm Trận của Đế Thiên An, những sợi tơ vô hình này chẳng khác nào những lưỡi dao sắc bén, nhưng lại bền chắt như kim cương cắt lên huyết nhục từng người.

“ Định”

Không gian xung quanh Liểu Không cùng đám tăng nhân bị giam cầm, thành một cái lồng vô hình áp bức lên đám người này, không cho bọn họ khả năng động đậy lẫn thi triển võ kỷ.

“ Không thế nào!!” Liễu Không bùng nổ nội lực trong người, nhưng không cách nào thoát khỏi cái lồng giam vô hình kìm kẹp lên người.

“ Làm sao.. làm sao thể” Tam Đại Kim Cương còn lại cũng không dám tin tưởng, đồng tử ai cũng co rút hoảng sợ khi cả thân hình bị giam cầm, bọn họ bây giờ chỉ có thể trơ mắt nhìn từng tăng nhân bị tướt đoạt sinh mệnh.

“ Crac...crac...crac’

“ Phốc xích!!!”

Vô Tình Ti co lại đem từng cơ thể siết chặt, cộng với không gian lực lượng áp lực dồn nén. Xương cốt từng tên hòa thượng vở nát, không ngừng kêu lên tiếng vang.

“ Ngoan ngoãn trở thành ta lực lượng” Đế Thiên An cười nhạt, lại thêm các sợi tơ rực rở bay ra dung nhập vào những kẻ xấu xố phía trước.

Khi những sợi tơ rực rở này bám lên người, từng dòng tinh khí óng ánh từ cơ thể đám người nhanh chóng bị cướp đoạt sang người hắ. Như lũ tràn đê không cách nào cản ngăn được, da thịt cũng nhanh lảo hóa mà xệp xuống.

Cho đến khi chỉ còn lại những cái xác khô, đến cả linh hồn cũng không thoát khỏi thảm cảnh bị Đế Thiên An chấn vở.

“ Chỉ có như vậy mà cũng muốn bắt Bản Đế sửa sai nhận lỗi, buồn cười” Đế Thiên An dẫm chân một cái, thân hình lăng không mà đi, để lại bên dưới từng cổ thi thể như hỏa nhân một dạng đang bốc cháy.

"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới