Thiên Mệnh Kiếm Đạo (Thần Kiếm Mù)

Chương 35: Thánh phẩm linh căn!



Trên đường đến Thiên Thủy Phong, Lý Quan Kỳ gặp được rất nhiều đệ tử gia nhập tông môn cùng lúc với hắn.

Các nam nhân và nữ tử đều mặc trang phục tông môn mới toanh, khuôn mặt tràn đầy niềm khao khát về tương lai.

Họ tụ tập thành từng nhóm hai, ba người, trò chuyện cười đùa đi về phía Thiên Thủy Phong.

Thiên Thủy Phong năm ở Tây vực của Đại Hạ Kiếm Tông.

Vị trí của năm đỉnh chính cũng được bố trí theo ngũ hành.

Duy chỉ có Phong, Lôi, Băng và ba hệ có đỉnh chính tồn tại một mình.

Ngay lúc Lý Quan Kỳ đang ghen tị với những người khác có người cùng nhau trò chuyện cười đùa thì có hai bóng người đột nhiên ôm lấy cổ hắn từ phía sau.

"Ha ha ha! Lý Quan Kỳ, không thể tưởng tượng được huynh vậy mà chọn Lôi hệ linh căn."

"Đúng vậy, không ngờ trên thế giới này còn có người có được Thánh phẩm linh căn!"

“Trực tiến tiếp thẳng vào nội môn, có thể nói là một bước lên trời vậy."

Khóe môi Lý Quan Kỳ hiện lên một nụ cười, người đến là Lâm Đông, người đã gia nhập nội môn của Thiên Thổ Phong, người còn lại là Lý Thịnh An gia nhập ngoại môn Thiên Kim Phong.

Lý Quan Kỳ khế mỉm cười, hắn hỏi thăm tình hình gần đây của hai người họ.

"Lâm Đông, huynh cũng không tệ nha, huynh có Thổ hệ Thiên linh căn, tương lai nhất định rất có tiền đồ."

Lâm Đông chất phác gãi đầu cười toe toét: "Ở nhà, phần mộ tổ tiên bốc lên khói xanh, tổ tiên tích đức mà."

Còn Lý Thịnh An bên cạnh, trên mặt cũng hiện lên vẻ hài lòng.

Hẳn ta tự nhủ: “Linh căn của mình có thể tiến vào ngoại môn thì cũng không tệ rồi.”

Ba người cùng nhau leo lên Thiên Thủy Phong.

Chín mươi phần trăm đệ tử dọc đường đến Thiên Thủy Phong đều là nữ đệ tử.

Dọc theo đường đi, có rất nhiều sư tỷ đứng trên nóc nhà hoặc nơi cao trò chuyện, không ngừng nói chuyện trêu chọc các đệ tử mới nhập môn năm nay.

"Ồ, sư tỷ người có nhìn thấy tên mù lòa sau lưng cống tảng đá kia không?"

"Nghe nói hắn là đệ tử duy nhất được Thiên Lôi Phong thu nhận trong năm nay, hơn nữa còn là Thánh phẩm linh căn mạnh hơn cả của sư huynh Ngô Băng!"

Nữ tử có khuôn mặt thanh tú chỉ cười nhạt khi nghe thấy giọng nói ríu rít của sư muội mình.

“Lý Quan Kỳ, một tên mù lại có cái tên tao nhã như vậy.”

“Tài năng của hắn không ai sánh bằng trên toàn bộ đại lục Thanh Vân.”

“Được rồi, nên đi luyện công thôi.”

Một đám đông náo nhiệt tụ tập ở đại sảnh của Thiên Thủy Phong.

Mỗi người đều có một đệm để ngồi xếp bằng.

Và ngồi ở đó cũng phải vô cùng chú ý, tu tiên giới càng chú trọng đến trật tôn ti trật tự, cường giả vi tôn.

Lý Quan Kỳ vẫn muốn ba người ngồi cùng nhau, nhưng Lý Thịnh An lại nói: “Không được, không được. Thân phận hiện tại của huynh là đệ tử quan môn của đại trưởng lão Thiên Lôi Phong.”

“Cũng chính là đệ tử thân truyền có địa vị cao hơn đệ tử môn hạ của trưởng lão.”

"Ngươi phải ngồi ở phía trước!"

Lý Quan Kỳ nhìn chung quanh, phát hiện sắc mặt của những người xung quanh có chút mất tự nhiên, đành phải đi về phía trước.