Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 271: Bản chủ xuất hiện



Huyết Đế không còn cách nào khác ngoài việc giải trừ Lĩnh Vực cho Ba Ngải Tư và mang y về phòng. Hắn còn muốn chiến đấu với y tiếp nhưng vì một số lý do không mong muốn từ nhiều phía mà phải tạm dừng. Khi mà Phượng Nhiễm Thiên giáo huấn thì hắn cũng không quan tâm lắm nhưng cũng phải làm theo. Dù cho có muốn hay không thì hắn cũng phải làm theo vì nàng ta mạnh hơn hắn.

Mang Ba Ngải Tư về phòng xong, Huyết Đế rời đi. Tuy đã giải Lĩnh Vực rồi nhưng về phần tỉnh lại thì hắn không biết. Có thể là cần phải mất vài ngày hoặc lâu hơn vì Lĩnh Vực của hắn không tác động đến thể xác mà là thần hồn nên là có thể sẽ không tỉnh lại nữa.

"Ngươi không thấy tội lỗi sao? Ngươi làm vậy chẳng khác nào muốn ba hài tử đó mồ côi." Vô Thiên Nữ Đế nói.

"Không biết. Ta chưa bao giờ cảm nhận được tình yêu thương của cha mẹ mình nên là đối với việc có đứa trẻ nào mồ côi thì ta không quan tâm cho lắm. Ta không biết tình yêu thương gia đình là gì." Huyết Đế nhúng vai.

"Ta biết quá khứ của ngươi nhưng ngươi cũng không thể làm vậy. Như vậy khác nào tự giết chính bản thân mình. Đây là một bàn cờ của những kẻ mạnh, Ba Ngải Tư là một con cờ như chúng ta nên phải đảm bảo tính mạng cho y cũng như chúng ta. Chẳng phải ta đã nói với ngươi nhiều lần rồi sao? Mọi chuyện không vui đâu. Đã ngồi trên con thuyền số phận thì nên giúp đỡ nhau." Vô Thiên Nữ Đế nói.

"..."

Con thuyền số phận?

Huyết Đế không biết nên nói thế nào. Thật sự thì khó mà nói rõ ràng. Đây là một ván cờ thú vị. Đằng nào cũng chết nên Huyết Đế không quan tâm cho lắm.

"Hiểu rồi bà chị. Cẩn thận trước khi bị Đế Tổ giết chị đấy." Huyết Đế châm chọc.

Vô Thiên Nữ Đế cười trừ, không biết phải nói gì. Thật sự thì tên này khiến nàng muốn đấm vào mặt thật đấy. Hi vọng là nàng không quá tay vì tên này có tuổi gì mà so sánh với nàng.

"Ta không biết nhưng mà để xem ai sẽ chết trước đây." Vô Thiên Nữ Đế cười nhạt rồi rời đi.



Nàng không muốn nói chuyện với mấy tên thiểu năng như tên Huyết Đế không biết chọn thời thế này. Hi vọng là Ba Ngải Tư sẽ sống sót qua đêm nay vì những đứa con của y đang chờ y tỉnh lại.

_ _ _ _ _

Thiên Hải.

Ba Ngải Tư lúc này đã đánh nát được ảo ảnh do Lĩnh Vực của Huyết Đế dựng lên nhưng mà vẫn không thể thoát ra được. Y nhận định Lĩnh Vực của Huyết Đế không tấn công vào thể xác mà là tinh thần và cả thần hồn. Với những tồn tại cao cấp thì rất ít khi bị ảnh hưởng nhưng vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều.

Y đã đi trong Thiên Hải một lúc rồi nhưng vẫn không tìm thấy lối ra. Bình thường thì độ rộng của Thiên Hải không quá lớn nên sẽ tìm được lối ra nhưng đi lâu như vậy mà không tìm được thì chứng tỏ đã có vấn đề xảy ra.

Đáng nói hơn nữa là y không thể triệu hồi Nguyên Thủy Tinh Kiếm hay Vẫn Diệt Tinh Quang đến đây. Dường như y không hẳn thoát khỏi Lĩnh Vực mà bị nó ảnh hưởng ít nhiều dẫn đến gặp rắc rối trong Thiên Hải của mình.

Không thể tin được là y lại gặp chuyện kinh khủng này. Mắc kẹt trong Thiên Hải là một sự tra tấn về tinh thần rất nhiều. Nếu không thoát ra được thì e là sẽ không bao giờ tỉnh lại được.

"Rốt cuộc phải đi trong bao lâu chứ?" Ba Ngải Tư thở dài.

Xoạt!

Ba Ngải Tư giật mình quay mặt ra sau nhưng chẳng thấy gì cả. Y lo lắng không biết phải làm sao. Trong Thiên Hải này đồng nghĩa với việc y phải gặp rất nhiều nguy hiểm như tâm ma của mình chẳng hạn.

Ba Ngải Tư phóng thích linh khí ra dò xét thì lại bị một thứ gì đó chặn lại và bật mạnh lại. Y ôm ngực thở dốc, ánh mắt cảnh giác nhìn xung quanh.

Xoẹt!



Một đạo thiên lôi từ đâu xông đến tấn công y. Ngay lập tức, y lùi lại, lách sang một bên tránh đòn.

Bộp bộp!

"Tốt! Tốt! Giỏi lắm đấy! Ngươi làm ta bất ngờ khi mà trong thời gian ngắn như vậy mà tu vi lại tăng tiến rất nhanh."

Một luồng uy áp mạnh bạo đè cả cơ thể y xuống. Ba Ngải Tư dùng linh khí chống đỡ nhưng lại bị uy áp này phá hủy.

Từ xa, một nữ nhân xinh đẹp có nét giống y đi đến. Ba Ngải Tư nhận ra đây chính là Ba Tư Ngạn - bản chủ của y. Bản thân y chỉ là một giới tính khác của nàng ta nên không thể chiến thắng bản chủ được.

"Ngươi là..." Ba Ngải Tư tròn mắt nhìn nàng.

"Ôi, sao thế? Ngạc nhiên lắm à?" Ba Tư Ngạn cười: "Đừng có tỏ ra ngạc nhiên như thế chứ. Chúng ta dù không quen nhau nhiều nhưng cũng là cùng huyết thống nên là đừng có nhìn ta bằng ánh mắt như thế chứ, đệ đệ~"

"Đệ đệ... Đừng có mà buồn nôn như thế! Ta không quen ngươi!" Ba Ngải Tư quát.

Ba Tư Ngạn thở dài, chu mỏ: "Tại sao lại không chứ? Ta dù sao cũng là tỷ tỷ của ngươi đấy. Ngươi nói vậy làm ta buồn lắm nha."

Cái đách! Ngươi ở đấy mà buồn cái nỗi gì!

"Nói thật chứ ta cũng không muốn dùng ngươi để bảo vệ nơi này đâu. Nếu Ngày Cuối Cùng đến mà không tiêu diệt hết mầm họa thì sẽ không ổn. Lúc ấy Địa Ngục sẽ giải thoát Kẻ Phản Bội và Ngũ Đọa Tướng nên ta không muốn mọi thứ ở thiên địa thứ hai bị ảnh hưởng dù cho những kẻ đó bị nghiền ép thành năng lượng bản nguyên." Ba Tư Ngạn xoa đầu y nói: "Xin lỗi nhé A Tư."