Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 261: Nhận ra bản thân bị lừa



Cơ thể Trì Nguyệt Hi đau nhức vô cùng. Nàng khó khăn mở mắt ra thì thấy gương mặt lo lắng của Nguyên Ly. Thấy nàng tỉnh lại, Nguyên Ly như trút được cục đá trong lòng xuống.

"Hi nhi, con tỉnh rồi! Làm sư phụ lo chết mất! Lần sau sư phụ sẽ không bỏ con lại một mình đâu." Nguyên Ly nghẹn ngào nói.

"Không... Không sao đâu sư phụ. Ta có thể tự lo cho bản thân mình mà." Trì Nguyệt Hi nói.

"Con vừa xém chết đấy! Kẻ nào đã khiến con ra nông nỗi này thì ta nhất định khiến kẻ đó sống không bằng chết!" Nguyên Ly nói.

Nguyên Ngọc và Âm Tuyết một bên chứng kiến không khỏi kinh ngạc vì tài diễn xuất của Nguyên Ly. Thiên giới sớm muộn gì cũng sụp đổ, giết Ngũ Hiền Vương hay Triệu Đức Hành là chuyện sớm muộn cũng phải xảy ra nên là không có gì gọi là nhanh chóng cả. Nguyên Ly đây chính là muốn có lý do đập Thiên giới ngay lúc này.

"Muội muội ngươi như thế không ổn đâu. Ngũ Hiền Vương tu vi cao hơn các ngươi mấy cái cảnh giới đấy. Ngươi phải hiểu là không có cửa thắng nếu đánh ngay lúc này đâu." Âm Tuyết nói.

"Ta biết nhưng mà nếu muội ấy muốn đánh thì ngươi nghĩ ta có ngăn cản nổi không Âm Tuyết cô nương? Ngươi là Độc Tổ thì chắc có cách ngăn muội ấy nhỉ." Nguyên Ngọc nhún vai biểu thị không liên quan đến mình.

"Ngươi nghĩ ta có cách không? Nếu ta có thì không ngồi đây đâu." Âm Tuyết liếc xéo nàng một cái.

Nguyên Ngọc không tỏ ra khó chịu hay gì cả vì nàng biết Âm Tuyết coi thường Nhân tộc là đúng và vài lý do gì đó ghét lây sang nhiều người vô tội. Đây là tính cách tiểu thư của một tồn tại siêu việt thì không có gì là lạ. Suy cho cùng thi cả nàng và Âm Tuyết đều đang lợi dụng nhau mà sống.

Sau đó bọn họ thu dọn rời khỏi Thiên Hoa Cung. Nơi này không còn gì để khám phá nữa nên là cũng không có lý do gì để ở lại đây cả. Nói thật thì không ai trong số họ cảm thấy quyến luyến nơi này vì chẳng có gì thân thuộc tại đây cả. Hơn nữa nơi này còn nguy hiểm vì Thiên giới có cử một kẻ mạnh đến canh gác.

Nguyên Ly đề xuất đi Biệt Ngoại Thành thì bị từ chối vì hiện tại muốn đến Biệt Ngoại Thành thì phải đến Thiên giới. Muốn đến Thiên giới không phải chuyện dễ dàng gì nếu không biết cách tìm đúng chỗ Huyền Thanh Cốc đặt trụ sở thì sẽ bị Triệu Đức Hành phát hiện ngay lập tức. Lần trước Tử Diện đưa bọn họ đến an toàn và ra ngoài vì có điểm xác định chứ không mù mờ. Hơn nữa Thiên giới rất lớn, muốn đến Huyễn Thanh Cốc e là phải mất vài năm.

"Không được. Ta không muốn nhìn mặt tên khốn Đan Nhân Tôn đó đâu. Hắn ta đã giam ta vào Tước Quân Điện cả mấy trăm triệu năm đấy." Âm Tuyết phản đối.

"Ta cũng vậy. Không thể nào đến đó đâu. Mỗi lần nghĩ đến mấy trò hề mà hai thằng cháu trai hắn làm thì mất thiện cảm luôn đấy. Ít ra Ôn Tuyết Mi đỡ chút." Nguyên Ngọc đồng tình.

"Ôn Tuyết Mi? Ai thế?" Âm Tuyết tò mò nhìn Nguyên Ngọc.



"Ngươi không biết sao? Đó là con gái của Hỏa Đế Ôn Khách Niệm và muội muội Đan Như Quỳnh của Đan Nhân Tôn. Ở đó bao nhiêu năm mà không biết sao?" Nguyên Ngọc nhướn mày nhìn Âm Tuyết.

"Muội Muội? Đan Như Quỳnh? Các ngươi bị lừa rồi. Đan Như Quỳnh là tỷ tỷ, còn Đan Nhân Tôn là đệ đệ và người kết hôn với Hỏa Đế Ôn Khách Niệm chẳng phải là Đan Nhân Tôn sao?" Âm Tuyết nghi ngờ.

Khi nàng còn ở Biệt Ngoại Thành đã chứng kiến chuyện Đan Như Quỳnh thay đổi bộ phận sinh dục của đệ đệ mình để lôi kéo Hỏa Đế. Chuyện này thật sự khiến người ta rợn tóc gáy nhưng là sự thật không thể nào chối cãi được. Đó mới chính là bộ mặt thật sự của Biệt Ngoại Thành.

Nguyên Ngọc: [ Đã sốc chết ]

Nguyên Ly: [ Đã sốc chết ]

"Chuyện này chẳng phải nổi tiếng à? Đan Như Quỳnh thích giả trai lắm. Có vẻ như là hai ngươi bị Tử Diện lừa rồi." Âm Tuyết xoa xoa thái dương đầy mệt mỏi.

"Sư phụ! Tỉnh lại đi mà!" Trì Nguyệt Hi lo lắng nhìn hai nữ sư phụ của mình nằm dưới đất bất tỉnh.

"Đừng lo, vài khắc nữa sẽ tỉnh thôi. Hai nữ nhân này không chết nổi đâu." Âm Tuyết lạnh lùng nói.

Nhiều đây làm gì đủ giết hai nữ nhân này. Nàng thấy mạng hai nữ nhân này còn dai hơn nàng nữa thì làm gì chết ngay đây được. Có điều số Trì Nguyệt Hi dường như sắp kết thúc rồi thì phải. Không biết là mấy năm nữa có nhìn thấy thiếu nữ như nàng vui vẻ bên sư phụ nữa không đây. E là thời gian tới sẽ có nhiều chuyện không hay xảy ra với tân Nữ Đế này.

"Nhưng sư phụ..." Trì Nguyệt Hi lo lắng nhìn Âm Tuyết.

"Lo lắng cái gì? Lo sau này hai nữ nhân này không có mặt để bảo vệ ngươi sao? Tốt nhất là dẹp ngay cái suy nghĩ đó đi. Ta không thích rồi đấy." Âm Tuyết lạnh Lùng nói: "Ta thấy số ngươi cũng sắp hết đến nơi rồi."

"Ta sắp chết sao?" Trì Nguyệt Hi giật mình.

"Có thể vì giờ chưa đến lúc Tương Lai quyết định. Tạm thời ngươi sẽ có khoảng thời gian rất vui vẻ." Âm Tuyết nói rồi biến mất vào Thiên Hải Nguyên Ngọc.

Nàng không muốn nói thêm để tương lai mất vui. Nếu nói hết ra thì thiên tru sẽ tức giận mà giáng xuống mất.