Thiên Địa Đại Đạo Nhân Sinh Phần 1: Đế Quân Tái Thế Chi Đại Ma Tôn

Chương 226: Phiền lòng



Vòng ba này thật sự quá khó với các thí sinh. Linh thú da thịt béo dày hơn yêu thú dẫn đến chuyện phải bồi mấy chục chiêu mới có thể tổn thương một chút. Đây thật sự là làm khó thí sinh. Lần này trực tiếp loại gần hết, chỉ còn 35 thí sinh.

Chỉ còn 35 thí sinh thật sự khiển tất cả những người ở đây khó xử. Bọn họ muốn lấy số lượng đủ 50 nhưng lại thiếu tận 15 người. Thế là Nạp Lan Vấn cho tổ chức một vòng phụ cho những thí sinh bị loại, lấy 15 người cho đủ.

Với chuyện này Ba Ngải Tư chẳng quan tâm. Đám đệ tử này phần lớn không thể dùng được, trong số đó dùng được chỉ có Tập Quân, Nghệ Yên, Nghệ Hùng, Đinh Việt, Phó Tuân, Dư Băng Băng và Lạc Thẩm Hoa. Toàn thiên tài nhưng với y nó còn chẳng bằng một con muỗi.

"Huyết mạch Nhân tộc đúng là càng ngày càng thỏai hóa. Ngày đó điểm xuất phát rất cao nhưng không ngờ lại thành thể này." Ba Ngải Tư thở dài.

"Đại ca, chuyện này cũng không thể trách được. Nhân tộc dù thừa hưởng mọi thứ tốt đẹp nhưng khả năng của Nhân tộc chỉ là điều hòa và sinh sản, nó không giống như các tộc khác. Huynh hiểu điều này mà. Mỗi Nhân tộc tại một Tinh Cầu lại là một cái khác Nhân tộc nên không thể so sánh." Tống Mao Bàng nói.

Nạp Lan Diễm Y ngồi nghe không hiểu vội hỏi: "Các ngươi đang nói cái gì vậy? Huyết mạch Nhân tộc ra sao? Cái gì mà các tộc rồi điều hòa và sinh sản?"

Đối mặt với câu hỏi dồn dập, bọn họ không rơi vào thế bí. Tống Mao Bàng cũng không nói gì vì đây là thông tin vô cùng chấn động, nói ra không chừng sẽ có chuyện.

Theo như thông tin nhận được thì Chung Cực Chiến đã mở ra và kết thúc cũng khá lâu rồi. Các Tinh Cầu đều cùng một thời gian với Đại Thế Giới, khoảng 10 vạn năm trước Chung Cực Chiến đã mở ra với sự tham gia của các tộc. Trong đó đặc biệt nhất là năm Tổng Lãnh Thiên Thần Công Bằng Và Trừng Phạt: nắm giữ Đạo Khí Cán Cân Công Lý và Thanh Trừng Kiếm; Trật Tự: nắm giữ Đạo Khí Thiên Địa Thần Thủy và Bình Định Hỏa Kiếm; Thẩm Phán; nắm giữ Đạo Khí Thiên Luật Thư và Thẩm Phán Kiếm; Truyền Tin: nắm giữ Đạo Khí Cuộn Giấy và Quang Minh Môn; Khởi Tạo: nắm giữ Đạo Khi Hơi Thở và Vạn Vật Chi Kính.

Tuy Chung Cực Chiến kết thúc nhưng không có nghĩa nguy hiểm sẽ biến mất. Thiên sứ Quang trước kia gieo rất nhiều mầm họa xuống các Tinh Cầu nên là bọn họ phải ra tay tiêu diệt. Mà cái Tinh Cầu này là thảm nhất vì có tận tám cái.

"Chuyện này không cần biết đâu." Nói rồi Ba Ngải Tư đứng dậy rời đi. Với y chẳng có gì quan trọng hơn việc phải cứu cả Đông Tinh đại lục này cả.

Ba Thiên Ngạo đi theo hỏi: "Phụ thân phiền lòng sao?"



"Ngạo nhi, chuyện này tốt nhất đừng nói đến. Phụ thân phiền lòng hay không đều sẽ bảo vệ các con." Ba Ngải Tư xoa đầu.

"Nhưng như thế không tốt. Nếu làm việc quá sức cũng không ổn. Chẳng lẽ phụ thân không muốn lập quốc sao?" Ba Thiên Ngạo khó chịu. Hắn tuy là một đứa trẻ nhưng cũng không đến mức ngốc không biết phụ thân muốn làm gì.

"Phụ thân cũng đừng như vậy. Nếu người chết thì ta và đệ muội sẽ ở đâu? Khó khăn lắm mới chờ 500 năm để gặp phụ thân vậy mà người lại muốn hi sinh bản thân?" Ba Thiên Ngạo nói ra những lời này như xát muối vào tim y.

Lúc này Ba Ngải Tư chẳng biết nói gì ngoài an ủi hắn. Y cũng mong là sau này tiểu tử này sẽ thấu hiểu cho y.

_ _ _ _ _

Thiên giới, Thái Dương Điện.

Lúc này Thiên giới xảy ra không ít chuyện tốt. Bỗng nhiên từ đầu lòi ra hai nhánh quân khởi nghĩa muốn lật đổ Triệu Đức Hành nhưng hắn không cho phép, dùng quân đội đi trấn áp toàn bộ. Hắn đang trong giai đoạn bế quan đột phá cảnh giới mới. Vài năm trước, hắn đã phát hiện ra Lăng Bắc Dương còn sống, muốn ra tay tiêu diệt trừ hậu họa nhưng lại bị một thứ gì đó ngăn cấm. Không còn cách nào khác ngoài việc phải bế quan gia tăng thực lực.

Hôm nay là ngày Triệu Đức Hành xuất quan. Ngồi trên thiên tọa, Triệu Đức Hành nhận được báo cáo của Hoàng Cẩn về chuyện hai quân khởi nghĩa kia đã chiếm lấy vài cứ điểm quan trọng khiến hắn tức giận.

"Rốt cuộc chuyện này là sao?! Ta bảo ngươi trông coi nơi này khi ta bế quan vậy mà ngươi lại khiến mọi chuyện thành ra thế này?!" Triệu Đức Hành sôi máu chất vấn.

"Thưa... Thưa Đế Quân, chuyện này chính ta cũng không thể ngờ đến được. Ta đã cố gắng dùng quân đội chèn ép nhưng kết quả là binh lính cũng nổi loạn theo.." Nói đến đây Hoàng Cẩn cúi đầu chờ cơn thịnh nộ của hắn.



Triệu Đức Hành không trách phạt Hoàng Cẩn vì hắn biết có nhiều chuyện không thể được như mong muốn của mình. Ngày đó hắn muốn gia đình yêu thương mình, phụ mẫu không rời bỏ nhau cũng không được nên hắn hiểu. Chuyện này hắn không có vô lý mà đổ lên đầu thuộc hạ nhưng hắn có nghi ngờ.

Chẳng có kẻ nào gan dạ mà nổi dậy chống lại hắn ngoài những kẻ quyền cao chức trọng như Ngũ Hiền Vương chẳng hạn. Hắn nghi ngờ có thể do Hoàng Cẩn hoặc Quan Thường Quy làm nhưng hắn không có chứng cứ. Có điều chuyện này cũng không phải chuyện hệ trọng cho lắm nên là tạm thời bỏ qua.

"Dò la được gì chưa?" Triệu Đức Hành hỏi.

Hoàng Cẩn lắc đầu: "Vẫn chưa nhưng có thể xác định được đám linh thú gây rối Thiên giới có thể xuất thân từ Thiên giới nhưng không biết là nơi nào. Thiên giới rộng lớn, dù tìm cả đời cũng không hết được."

Thật ra Thiên giới rất lớn nhưng cũng chẳng lớn đến vậy. Vạn Tự Lưu là một kẻ niết bàn thành đạo, tất nhiên có thể vận dụng đại đạo. Nàng ta đã dùng Thời Không Đại Đạo tạo ra một không gian che lấp Huyễn Thanh Cốc. Nó giống như mấy một miếng vải phủ lên một món đồ vậy. Chính vì lý do đó mà rất khó để tìm ra Huyễn Thanh Cốc.

"Ừm, cứ tiếp tục đi." Triệu Đức Hành gật đầu.

"Đế Quân, ngài không nghi ngờ sao? Lỡ như có kẻ khác đang âm thầm muốn ám toán ngài thì sao?" Hoàng Cẩn rụt rè hỏi. Hắn hỏi vậy cũng chỉ quan tâm Triệu Đức Hành một chút chứ không có ý định giúp đỡ.

Con người chính là như vậy. Khi Nhân Tổ tạo ra Nhân tộc thì vĩnh viễn sẽ là Nhân tộc chữ không phải Thần tộc, Ma tộc hay bất cứ ai. Nhân tộc thừa hưởng mọi đức tính tốt đẹp từ tam tộc và một phần ma tính để thử thách của Ma Tổ nhưng Nhân tộc vẫn suy đồi.

Tại sao lại muốn thành thần, thành thánh? Làm Nhân tộc không tốt hơn sao? Tại sao phải từ bỏ một cái tốt hơn để chọn một cái tệ hơn? Tại sao lại muốn trở thành người khác mà trong khi đó bản thân lại chẳng giống họ?

Nhân tộc triết lý mọi con người sinh ra đều bình đẳng vậy tại sao nữ nhân không thể được tôn trọng như nam nhân? Nhân tộc lấy nữ nhân vi tôn, thiên địa lấy nữ nhân vi tôn, Thần - Quỷ - Thiên Sứ tộc cũng lấy nữ nhân vi tôn vậy tại sao nữ nhân không thể bình đẳng và được tôn trọng như nam nhân?

Đó là vì Nhân tộc vô cùng mông muội, lãnh đạo tốt nhất nên là nữ nhân.