Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 252: Các ngươi thua không nổi?



Biết rõ mục đích của Lạc Cảnh Thiên, đại trưởng lão liền tại chỗ tuyên bố Lạc Cảnh Thiên lọt vào cuối cùng tranh đoạt chiến, tuyển chọn ra top 10 người mạnh nhất. Mà tranh đoạt chính là ba vị trí đầu để lấy được thần quả.

Lạc Cảnh Thiên cũng không có tranh cãi cái gì, chỉ cần vẫn thuộc vào 16 người mạnh nhất, liền đại biểu hắn có tư cách khiêu chiến những người khác. Chẳng qua hiện tại 16 người, thêm cả Lạc Cảnh Thiên nữa liền biến thành 15 người, hai tên còn lại bị trọng thương vào không được danh sách này.

Nghỉ ngơi thời gian một ngày, sáng hôm sau, tranh đoạt chiến lại lần nữa cử hành.

Chẳng qua, điều làm họ giật mình là, Lạc Cảnh Thiên ngay trận đầu liền đầu hàng.

Không sai, chính là đầu hàng. Hắn muốn để những người này tự chọn ra 10 kẻ mạnh nhất, sau đó hắn lần lượt khiêu chiến từng người một. Lý do rất đơn giản, ta khiêu chiến vị trí thứ 10 thắng lợi, ta cảm thấy phần thưởng không đủ, ta liền lại khiêu chiến vị trí tiếp theo, cứ như vậy cho tới tên thứ nhất.

Đây chính là quy tắc, bất kỳ người nào cũng không ngăn cản được hắn.

Trực tiếp cho hắn vị trí thứ nhất? Xin lỗi, ta cự tuyệt, ta muốn dùng thực lực đánh vào mà không phải đi cửa sau.

Dù cho ai cũng biết mục đích của hắn, nhưng không ai lại có thể nói được cái gì.

Mà Lạc Cảnh Thiên lúc này cũng đã rơi khỏi top 10 người mạnh nhất. Chờ sau khi tuyển ra top 10, hắn liền đứng ra khiêu chiến.

“Ta khiêu chiến Phong Nhiên”.

“Ta chấp nhận khiêu chiến”. Không chờ đại trưởng lão lên tiếng, Phong Nhiên liền lập tức lên tiếng đáp.

Hổ tộc bọn họ chưa từng sợ hãi chiến đấu, càng đừng nói là lùi bước. Trong mắt hắn, Lạc Cảnh Thiên chẳng qua sử dụng một chút thủ đoạn khó ngờ tới, lại tấn công bất ngờ nên mới có thể nhất kích tất sát, chỉ cần hắn cẩn thân đề phòng, Lạc Cảnh Thiên là không cách nào đánh lén hắn.

“Thú vị”. Lạc Cảnh Thiên bươc lên võ đài, nhìn Phong Nhiên nhếch miệng nói.

“Bắt đầu đi”. Đại trưởng lão lớn giọng nói.

“Ngươi sai lầm khi khiêu chiến ta”. Phong Nhiên lạnh lùng lên tiếng.

“Không sai, là ta đánh giá cao ngươi. Ngươi vừa mở miệng, ngươi liền đã thua”. Lạc Cảnh Thiên mỉm cười gật đầu nói.

“Hả?”. Phong Nhiên ngẩn ra, nhưng mà một giây sau, nguy cơ chưa từng có trong đầu hắn xuất hiện, hắn chỉ cảm thấy toàn thân lông tơ dựng lên, một luồng sát khí ập vào mặt hắn.

Phanh!

Một tiếng vang kêu lên, Phong Nhiên đổ gục trên mặt đất, tại chỗ ngất đi. Hắn ngay cả mình bại thế nào cũng không biết. Lạc Cảnh Thiên rõ ràng đứng đó, không hề di chuyển, xung quanh hắn cũng không có bóng người nào khác, làm sao lại bại???

Đây cũng là câu hỏi trong đầu những người khác.

Cái này liền xong?!

Chuyện gì xảy ra? Ta làm sao không nhìn thấy gì? Phong Nhiên hắn là như thế nào đổ?!

Mà thực tế, Lạc Cảnh Thiên chẳng qua chỉ sử dụng hai cái ma pháp mà thôi.

Cái đầu tiên chính là tạo ra một đóa hoa dưới chân Phong Nhiên, cái tiếp theo chính là Trọng Lực Thuật. Chẳng qua Trọng Lực Thuật này hắn vận dụng tới một tia quy tắc không gian. Đem uy lực tăng lên gấp ngàn lần, cho nên Phong Nhiên bị trọng lực kéo đổ, ngã vào đóa hoa kia, sau đó đóa hoa kia liền nổ.

Cho nên mới có cảnh tượng này.

Đại trưởng lão chạy lên kiểm tra thương thế của hắn, sắc mặt có thể nói là âm trầm ra nước.

Thương thế của Phong Nhiên so với hai người trước càng nặng hơn. Xương ngực toàn bộ sụp đổ, nội tạng nhiêu nơi thủng trăm lỗ, nếu không phải dựa vào thân thể cường đại, chỉ sợ sớm đã chảy máu tới chết.

May mắn duy nhất là Linh Tâm cùng trái tim không có tổn hại gì, là nằm trong phạm vi “trọng thương” mà thôi.

“Hắn tuyệt đối là điên rồi”.

“Ba vị thiên tài cứ như thế bị trọng thương? Hắn chiến lực rốt cuộc là ở mức nào?”.

“Kinh khủng nhất là, hắn nhắm vào thế này, những người này tuyệt đối bị hắn chỉnh sụp đổ. Trừ khi nhận thua, nếu không chắc chắn trọng thương rời sân đấu. Cái giá này… cũng quá lớn chứ?”.

Đám người bàn tán xôn xao không thôi.

“Người thứ 10 có chút yếu a? Như vậy ta liền khiêu chiến đứng thứ chín, Ngưu Đại Lực”. Lạc Cảnh Thiên âm thành vang lên.

Chẳng qua, lần này không có người lên tiếng, Ngưu Đại Lực trầm mặc rất lâu. Mặc dù hắn là Ngưu tộc, nổi tiếng là tính tình nóng nảy, nhưng mà không đại biểu cho việc hắn ngu ngốc.

Phong Nhiên thực lực so với hắn cũng không hề kém. Hắn có chẳng qua chỉ là man lực, nhưng mà Lạc Cảnh Thiên sẽ cùng hắn liều mạng dùng sức mạnh thân thể sao? Hiển nhiên là không.

“Sợ sao? Sợ liền đầu hàng a, ta cũng tiết kiệm được chút thời gian”. Lạc Cảnh Thiên trào phúng nói.

“Đại lực ngươi…”.

“Ta đáp ứng”. Ngưu Đại Lực bị Lạc Cảnh Thiên trào phúng, nội tâm tức giận liền ứng chiến.

Đại trưởng lão thấy vậy thở dài một hơi. Nhưng cũng không có quá nhiều lo lắng hay bất an.

Nói về lực lượng thân thể, toàn bộ Tây Mạc Ma Tộc cũng tìm không ra ai có thể vượt qua Ngưu tộc, thế hệ trẻ Ngưu Đại Lực càng là người đứng đầu trong lĩnh vực này, không ai dám cùng hắn đối cứng.


Cho nên phần thắng thế nào vẫn rất khó nói.

“Lực lượng không tệ”. Thấy Ngưu Đại Lực nhảy lên võ đài làm cả võ đài rung chuyển, Lạc Cảnh Thiên thản nhiên nói.

“Hừ, ít nói nhảm, tiếp chiêu”. Ngưu Đại Lực quát một tiếng, một quyền tung ra đánh về phía Lạc Cảnh Thiên.

Lạc Cảnh Thiên cũng muốn cảm nhận một chút sức mạnh của Ngưu Đại Lực mạnh cỡ nào, thế là liền thử đón lấy một quyền này.

Một giây sau, Lạc Cảnh Thiên bị Ngưu Đại Lực một quyền đánh trượt lại bên mép võ đài. Một quyền liền đem hắn đẩy lùi tận mấy chục mét, cảm nhận trên cánh tay đau nhức, Lạc Cảnh Thiên không phục không được, so sánh về mặt sức mạnh, hắn là đánh không lại Ngưu Đại Lực, bất quá, ai bảo hắn là pháp sư đây?!

Sức mạnh không bằng liền dùng trí tuệ tới góp.

“Ta đứng tại đây, ngươi toàn lực một quyền đánh bại được ta, xem như ta thua”. Lạc Cảnh Thiên cầm Du Long Phiến, hai tay chắp sau lưng, nhìn lên Ngưu Đại Lực lạnh nhạt nói.

“Ngươi mẹ nó coi thường ai đây?”. Ngưu Đại Lực tức điên lên, hắn cũng không quản có âm mưu hay không, trực tiếp một quyền đập tới.

Lạc Cảnh Thiên khóe miệng khẽ nhếch lên, bàn tay sau lưng bấm pháp quyết, trước mặt hắn xuất hiện một cái vòng tròn cùng nhiều ký tự di chuyển kỳ lạ. Ngưu Đại Lực đập vào trên vòng tròn, sau đó… hắn liền bay ra ngoài.

Không sai, chính là bay ra ngoài, giống như có người đánh hắn như thế. Mà thực ra cũng không phải, mà là do chính hắn đánh hắn. Lạc Cảnh Thiên biến ra vòng tròn kia, chính là ma pháp Thiên Mệnh Khả Biến, di dời chín phần uy lực, mà ma pháp này hắn đã vô cùng thành thục, cho nên liền đem uy lực rơi vào trên người Ngưu Đại Lực.

Còn lại một thành uy lực, hắn hoàn toàn có khả năng chịu được, hơn nữa cũng rất nhẹ nhàng.

Hiểu theo một cách khác là, Ngưu Đại Lực chính là tự đem mình đánh bay.

“Ngươi là tới khôi hài sao?”. Lạc Cảnh Thiên bật cười nói.

“Ta giết ngươi!”. Vừa mới bò dậy, Ngưu Đại Lực lại nghe thấy Lạc Cảnh Thiên trào phúng, hắn liền điên lên. Lần này hắn không chỉ vận dụng toàn lực, mà còn dùng tới huyết mạch.

Kích hoạt huyết mạch, tăng lên thân thể mọi phương diện, so với một quyền lúc đầu, một quyền này mạnh hơn phải 10 lần.

Lần này hắn học không, cũng không có áp sát, mà là cách Lạc Cảnh Thiên hơn hai mét liền xuất quyền. Cách không một quyền đập vào trên vòng tròn trước mặt Lạc Cảnh Thiên.

Chẳng qua, một giây tiếp theo, trước người Lạc Cảnh Thiên xuất hiện một tấm chắn, đem uy lực cản rơi, mà Ngưu Đại Lực thì cứ thế đổ xuống, bất tỉnh tại chỗ.

“Cần gì khổ như vậy?”. Nhìn Ngưu Đại Lực, Lạc Cảnh Thiên bật cười.

Hắn thậm chí ngay cả xuất thủ cũng không cần, Ngưu Đại Lực liền đổ.

Cái này hoàn toàn là may mắn, Ngưu Đại Lực ngay từ ban đầu cũng không có phát hiện mánh khóe, cho nên liền trúng chiêu. Đổi lại những người khác, nếu như phát hiện, chỉ cần không chạm vào cái vòng kia liền có thể đánh tới Lạc Cảnh Thiên, hắn cũng không thể tạo ra Thiên Mệnh Khả Biến khắp toàn thân, điều này vi phạm quy tắc ma pháp.

Mà Ngưu Đại Lực ăn thiệt thòi một lần cũng không tỉnh ngộ, lại đi vào vết xe đổ lần thứ hai.

Nói là hắn bị chính mình ngu xuẩn hại cũng không quá đáng.

Đại trưởng lão bất lực thở dài, cho người đem Ngưu Đại Lực đưa xuống, sau đó nhìn Lạc Cảnh Thiên trầm giọng nói.

“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”.

“... Đại trưởng lão, ta làm theo quy tắc, khiêu chiến top 10 người mạnh nhất, đây là quyền lợi của ta, chẳng lẽ ta làm sai cái gì? Hoặc là nói… các ngươi thua không nổi?”.

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))