Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 240: Lạc Cảnh Thiên bị cha cùng ông nội tính toán



Quả nhiên, từ xưa đến nay vẫn là bão đoàn mới là chân lý.

Nhìn Lạc Cảnh Thiên vẻ mặt, Lạc Vũ Quân cười ha hả, cũng là cái vẻ mặt này, năm đó ông ta nghe từ cha mình cái chân lý này, vẻ mặt này giống như đúc, không khác chút nào.

“Cha, nói như vậy, ta ở lại đây sẽ không gặp cái gì nguy hiểm, đúng không?”. Lạc Cảnh Thiên hỏi.

“Là như vậy, nhưng mà cũng không hẳn, ít nhất là người Lạc gia sẽ không đâm sau lưng ngươi, Lạc gia tộc nhân ai ai cũng đường đường chính chính tranh đua, sẽ không cùng ngoại nhân làm loạn, điều này ngươi có thể yên tâm. Nhưng nói không gặp nguy hiểm là không thể nào, ngươi hiện tại thân phận khác biệt, cho nên ngươi nên biết chuyện này”.

“Lạc gia đại thiếu không chỉ là tượng trưng cho thân phận địa vị, nó còn đại diện cho trách nhiệm cùng nguy hiểm”.

“Kẻ thù của chúng ta ngoài Thánh địa ra còn có Thần địa, mặc dù chúng còn không biết Tây Mạc Ma Tộc ở chỗ nào, nhưng mà tương lai các ngươi kiểu gì cũng gặp mặt. Bởi vì trước đó khi ra ngoài, có không ít người của Tây Mạc Ma Tộc chết dưới tay Thánh địa cùng Thần địa”. Lạc Vũ Quân nói.

“... Cha, cần thiết doạ người như vậy không?”. Lạc Cảnh Thiên im lặng nhìn ông ta lên tiếng.

“Ha ha ha, chỉ là nhắc nhở ngươi đừng quá buông lỏng mà thôi. Không cần nghĩ nhiều như vậy”. Lạc Vũ Quân cười lớn, vỗ vai Lạc Cảnh Thiên nói.

“Cha, trước đó ta nghe ngài nói... Thập Tông... là chuyện thế nào?”. Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi.

“Thập Tông a... thực ra Thập Tông ý chỉ chính là 10 gia tộc đứng đầu Tây Mạc Ma Tộc, bao gồm Lạc gia, Mạc gia là hai tộc nhân loại duy nhất, mà yêu tộc có Hổ tộc, Lang tộc, Kim Cương tộc, Xà tộc, Hồ tộc, Ưng tộc, Ngưu tộc cùng Sư tộc”.

“Sư tộc là mạnh nhất, xếp theo thứ tự thì Lạc gia chúng ta chỉ xếp thứ thứ 7, Mạc gia đứng thứ 8, đứng đầu là Sư tộc, đứng thứ 2 là Hồ tộc, thứ 3 là Ưng tộc, thứ 4 là Xà tộc, thứ 5 là Kim Cương tộc, thứ 6 là Hổ tộc, thứ 9 là Ngưu tộc, cuối cùng là Lang tộc”.

“Mặc dù xếp hạng là như vậy, nhưng thực tế cũng không phải ai mạnh thì người đó nắm quyền, mà là Thập Tông tuyển ra một người đứng đầu xem như khống chế toàn cục”.

“Toàn bộ nhân tài ưu tú nhất của Thập Tông đều tu luyện tại Bách Long Sơn, Bách Long Sơn được tiên tổ tạo ra, là nơi địa linh nhân kiệt, các tông hàng tháng sẽ tổ chức thi đấu tranh đoạt tài nguyên, cũng không khác nhiều so với nhân loại”.

“Nhưng đối ngoại, vẫn là do Sư tộc lên tiếng, bởi vì Tây Mạc Ma Tộc không tiện hiện diện thế nhân, dù cho Thánh địa biết chúng ta cùng yêu tộc là một, cho nên nhiều năm qua hai nhà Lạc - Mạc vẫn im hơi lặng tiếng âm thầm phát triển”.

“Ta có thể nói cho ngươi biết, Tây Mạc Ma Tộc là một khối liên minh vô cùng bền chắc, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau phát triển, chia sẻ tài nguyên, nhưng ngoại giới lại cho rằng Tây Mạc Ma Tộc là những người phản bội nhân loại”.

“Cho nên trừ khi có thể thay đổi được quan niệm này, Lạc gia cùng Mạc gia sẽ không hiện thế. Đó cũng là vì cái gì năm đó Trần Tuệ Dung xuất hiện, ông nội ngươi cũng không có xuất thủ đoạt về Điềm Điềm”. Lạc Vũ Quân nhẹ giọng nói.

Lạc Cảnh Thiên ngẩn ra, sau đó khẽ thở dài lắc đầu.

Cha ngươi vẫn là cha ngươi. Lạc Vũ Quân đương nhiên hiểu rõ Lạc Cảnh Thiên hôm nay tại sao lại gây ra náo động như vậy.

Lão giả kia khắp nơi nhường nhịn hắn, nhưng Lạc Cảnh Thiên lại biểu hiện vô cùng phách lối, đó là do hắn tức giận. Đã bản thân có thực lực không thua Băng Cung, vì cái gì không xuất thủ đoạt lại Điềm Điềm?.

Hắn không phải kiểu người chủ nghĩa cá nhân, nếu không phải Thượng Cổ Chi Linh không thể xuất thủ, hắn sớm đã nhờ nó cướp lại Lạc Cảnh Điềm rồi.

Mặt mũi cùng Lạc Cảnh Điềm, hắn lựa chọn cái thứ hai.

Hiển nhiên, Lạc Vũ Quân cũng nhìn ra được Lạc Cảnh Thiên bất mãn, cho nên mới giải thích như vậy.

“Cha, ta hiểu được, nhưng mà... thật sự cần thiết như vậy không? Ta không cam tâm a”. Lạc Cảnh Thiên nói.

Hắn biết bản thân dù thực lực bây giờ đối phó Thánh cảnh dư xài, nhưng muốn cùng Thánh địa đối chiến, đó là không biết tự lượng sức.

Ngoài miệng nói không muốn Lạc gia, nhưng từ sâu bên trong nội tâm, hắn là muốn lợi dụng năng lực cùng sức mạnh của Lạc gia cùng Thánh địa đối đầu. Đó cũng là vì cái gì hôm nay hắn biểu hiện cường thế như vậy.

Đổi lại là lúc bình thường, hắn cũng chẳng thèm động thủ, mà sẽ để cho Lạc Thiên Y ra tay giải quyết, nói hắn khẩu thị tâm phi cũng không sai, nhưng ai lại không có chút tâm tư đâu? Bản thân năng lực không được thì dùng IQ tới góp. Cho nên hắn mới lợi dụng điểm này để gia nhập vào Lạc gia.

Hắn muốn nắm quyền kiểm soát Tây Mạc Ma Tộc, mà không chỉ đơn thuần về thăm cha mẹ.

Nếu không hắn cũng sẽ không mang theo Tiêu Nhược Thủy về đây.

Chẳng qua, tâm tư của hắn cũng không phải không có người nhìn ra, người đó chính là lão giả kìa. Ông ta chỉ là không mươn vạch trân mà thôi. Nói cho cùng thì Lạc Cảnh Thiên cũng chỉ là một người trẻ tuổi, dù cho có dung hợp ký ức ác niệm cũng chơi tâm cơ không lại ông ta.

Ác niệm của Lạc Cảnh Thiên là không bao giờ sử dung âm mưu, chỉ thuần dùng sức mạnh, cho nên không hiểu được tâm tư của lão giả cũng là điều bình thường.

Cũng may mắn rằng Lạc Cảnh Thiên mục đích là lật đổ Thánh địa, cùng Tây Mạc Ma Tộc mục tiêu là một. Cho nên thuận nước đẩy thuyền, ông ta cũng muốn xem Lạc Cảnh Thiên có thể đi tới đâu.

“Ha ha, ông nội ngươi về mặt nào đó mà nói cùng Trần Tuệ Dung rất giống, có thể hi sinh tất cả vì lợi ích tập thể. Nhưng khác biệt chính là, ông nội ngươi sẽ không từ bỏ bất kỳ hy vọng nào khi chưa đến thời khắc cuối cùng”.

“Điềm Điềm sẽ không gặp nguy hiểm, điều này là chắc chắn, cho nên ông ấy mới không ra tay, bởi vì như vậy không chỉ bại lộ thân phận, còn mất đi cơ hội rèn luyện Điềm Điềm”.

“Cho nên, bình tĩnh lại. Điềm Điềm nàng sẽ không có chuyện gì. Nếu ngươi muốn tự tay mang nàng ra khỏi Thánh địa, có lẽ có một cách”. Lạc Vũ Quân nói.

“Cha, cách gì?”. Lạc Cảnh Thiên vội hỏi.

“Mỗi 10 năm, yêu tộc cùng Thánh địa sẽ diễn ra cuộc chiến tranh đoạt di tích. Nhưng vài năm trước, có một chút ngoài ý muốn xảy ra, cho nẻn bị hoãn lại, hai năm sau sẽ tiến hành lại một lần nữa”.

“Lần này cùng những lần trước khác biệt, song phương có thể đưa ra ba yêu cầu. Chỉ cần ngươi thắng, đối phương sẽ đáp ứng nếu trong năng lực cho phép”.

“Cho nên Tây Mạc Ma Tộc rất xem trọng lần quyết đấu này, sau một năm nữa sẽ diễn ra một cuộc tuyển chọn 10 người mạnh nhất, ngươi chỉ cần đi vào liền sẽ có cơ hội”.

“Quan trọng nhất là, ngươi nếu đạt được hạng nhất, sẽ có thể đưa ra một yêu cầu với Tây Mạc Ma Tộc cao tầng”.

“Ta cũng chỉ biết được nhiều như vậy, với năng lực của ngươi cùng sự hiểu biết của ta về ông nội ngươi, đây là cách duy nhất để Điềm Điềm trở lại bên cạnh chúng ta”. Lạc Vũ Quân nói.

“... Ta biết”. Lạc Cảnh Thiên mím môi gật đầu nói.

Nhìn hắn hai tay nắm chặt, Lạc Vũ Quân mỉm cười, nhưng nội tâm lại cười lớn không thôi.

Ha ha ha, tiểu tử, lần này xem ngươi thoát khỏi lòng bàn tay của ta hay không, truyền thống Lạc gia, cha hố con trai, thiên kinh địa nghĩa.

“Ha ha ha, lão cha, ngươi thật là sáng suốt, kế này quả nhiên hữu hiệu”. Lạc Vũ Quân nội tâm thầm nghĩ.

Trước đó hai người sớm đã biết Lạc Cảnh Thiên đến, Lạc Vũ Quân lại hiểu rất rõ tính cách của Lạc Cảnh Thiên, ông ta biết chắc nếu như đơn thuần đưa ra yêu cầu, Lạc Cảnh Thiên sẽ không vì Lạc gia mà phấn đấu.

Nhưng nếu kéo theo Lạc Cảnh Điềm, như vậy không cần khuyên hắn cũng sẽ làm.

Họ cũng không phải hại Lạc Cảnh Thiên, mà chẳng qua Lạc Cảnh Thiên tâm tư quá kín đáo, ông ta lại trở ngại mặt mũi, cũng không thể uy hiếp hắn đúng không?!

Cho nên, họ mới nghĩ ra cách này.

Đương nhiên không phải là nói dối, Lạc Vũ Quân ông ta nói đều là thật, chẳng qua không nói hết mà thôi.

Nếu Lạc Cảnh Thiên tham gia vào, như vậy hắn sẽ phải dùng danh nghĩa Lạc gia tham gia. Phần thưởng không chỉ như Lạc Vũ Quân nói như vậy, bởi vì cao tầng Tây Mạc Ma Tộc cũng có một vụ cá cược, người đạt hạng nhất sẽ là người tương lai thống lĩnh Tây Mạc Ma Tộc.

Lạc Vũ Quân cùng cha ông ta làm sao có thể bỏ qua cơ hội này? Cái họ cần cũng không phải là làm thủ lĩnh, cũng không phải muốn có tài nguyên, bởi vì nếu thật muốn, họ hoàn toàn có thể làm được.

Bởi vì nhiều năm qua, chính Lạc gia cùng Mạc gia là hai gia tộc nắm giữ tài nguyên tu luyện nhiều nhất, cũng nuôi sống nhiều yêu tộc nhất. Cho nên nếu muốn họ chỉ cần trả giá một chút là có thể.

NhưngNhưng làm vậy quá mất mặt.

Họ thật sự không hề muốn làm cái gì thủ lĩnh, đều đã già, tranh đấu đối với họ đều trở lên rất nhàm chán, họ chỉ muốn vui sướng nhìn con cháu phát triển, để chúng thể hiện hết tài năng, sau đó cùng đám lão bằng hữu tinh tướng khoác lác.

Mà sự thật Tây Mạc Ma Tộc thật chính là cái dạng này, như hiện tại Sư tộc làm thủ lĩnh, ông ta cũng là bị ép. Bởi vì làm thủ lĩnh quá mẹ nó mệt mỏi, ma thú sườn nướng không thơm sao?.

Lạc Cảnh Thiên lúc này lại tự mình đưa tới. Cho nên không hố hắn thì hố ai đây? Lại có thể lấy được mặt mũi, lại có thể trút bỏ gánh nặng cớ sao mà không làm?!

Đáng thương Lạc Cảnh Thiên không biết bản thân mình bị cha cùng ông nội tính toán. Nếu hắn biết, nhất định sẽ chửi đổng.

Đổi lại là kiếp trước, hai người này chính là diễn viên chính xuất sắc nhất đó a. Mà còn là giải Oscar loại kia.

Không, hẳn là toàn bộ đám cao tầng Tây Mạc Ma Tộc mới đúng. Toàn mẹ nó là một đám diễn viên chuyên môn hố con cháu mình đó a.

Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy Phương nhổ lông, triết lý cuộc sống: lột sạch, nhổ sạch, quét sạch, đi đến đâu càn quét đến đó :))