Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 1001: Hoặc là không làm, đã làm thì làm cho xong



CHƯƠNG 998: HOẶC LÀ KHÔNG LÀM, ĐÃ LÀM THÌ LÀM CHO XONG.

Dù là Bồ Sát Thu Thảo lúc này trong lòng run sợ, vẫn bị lời nói của hắn làm tức giận:

-Vô sỉ!

Tống Thanh Thư thấy mình bị oan uổng:

-Trời đất chứng giám, ta chẳng qua là thấy tiểu thư bây giờ toàn thân không mặc y phục, chỉ bọc lấy một cái chăn bất tiện đi ra ngoài, nên mới bảo quay về trên đệm để trao đổi, chứ không phải như chuyện tiểu thư nghĩ..

Đương nhiên Tống Thanh Thư lúc này cũng ý thức được lời nói của mình vừa rồi có nghĩa khác, đều do sự tình phát sinh đột ngột, hơn nữa lúc tiệc tối rượu đưa lên uống quá nhiều, dẫn đến phản ứng của hắn so với bình thường chậm nửa nhịp.

Bất quá Bồ Sát Thu Thảo nghe tới thì thì cũng không phải nghĩ chuyện như vậy, vừa bị hắn cướp đi trinh tiết quý giá, lại đột nhiên phát hiện đối phương ẩn tàng bí mật động trời như vậy, lúc này Tống Thanh Thư tại trong mắt nàng đã là ác ma, nên nàng đâu còn dám tin lời hắn nói, gấp đến độ cái gì cũng không cần biết, liền cứ xông hướng ngoài, một bên hướng hô to:
-Có ai không, nguyên soái đã bị …..

Nàng còn chưa nói xong, thì bị Tống Thanh Thư điểm trúng huyệt đạo.

Nhìn xem nàng ngã lăn trên đất, Tống Thanh Thư trong mắt hiện lên sát khí:

-Ta khuyên bảo tiểu thư không nghe, đã là như vậy, thì đừng có trách ta không khách sáo…

Đúng lúc này, ngoài cửa chạy tới mấy cái thị vệ:

-Xảy ra chuyện gì?

Tiếng kêu của Bồ Sát Thu Thảo vừa rồi đúng là vẫn có quân binh nghe được.

-Không có gì, các ngươi lui ra đi.

Tống Thanh Thư dùng thanh âm Đường Quát Biện quát.

-Bẩm … nguyên soái nghỉ ngơi.

Nghe được thanh âm của hắn, mấy tên quân binh liền cáo lui.

Nghe được tiếng bước chân mấy tên quân binh rời đi, Bồ Sát Thu Thảo đã vô cùng tuyệt vọng.

Nàng bởi vì bị điểm huyệt đạo, cũng vô lực lấy cái chăn bao lấy trên người, sau khi té ngã trên đất, tấm chăn rơi ra, trên người nàng mỗi một tấc da thịt đều bại lộ ra ngoài…
Tống Thanh Thư thoáng nhìn một cái, cái âm hộ nàng vẫn còn ửng đỏ, thảm lông rối bời vì dính dịch nhờn, trong lòng hắn lập tức một cỗ tà hỏa ứa ra, phải biết rằng uống rượu vốn là dễ dàng kíƈɦ ŧɦíƈɦ ham muốn, hơn nữa vừa rồi sự tình tiến hành mới nửa chừng, đang trong lúc cao hứng lại đột nhiên bị cắt ngang, giờ lại bị thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của đối phương làm cho kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hắn biết rõ hôm nay chuyện này đã không có cách nào bỏ qua.

Tống Thanh Thư tính tình xưa nay phóng khoáng, nếu như không có cách nào bỏ qua, còn chi bằng cứ làm ác nhân đến cùng, trước thống khoái một phen rồi hãy nói, về phần như thế nào để giải quyết hậu quả, nói không chừng đợi lát nữa sau khi thống khoái xong thì sẽ có phương pháp.

Nhìn thấy ánh mắt Tống Thanh Thư biến hóa, thiên tính nữ nhân mẫn cảm làm cho nàng liền biết sắp phát sinh cái gì, nàng hoảng hốt:
-Ngươi muốn làm gì!

Chỉ tiếc nàng huyệt đạo bị phong ấn, những lời này chỉ có thể hò hét ở trong lòng.

Tống Thanh Thư cúi người đi, nâng lên đôi chân của nàng rồi đem nàng ôm ngang lên, sau đó đi về tới phía cái đệm trước đó..

Đem Bồ Sát Thu Thảo để nằm trên tấm đệm, chú ý tới sắc mặt của nàng, Tống Thanh Thư hỏi:

-Tiểu thư có phải là có chuyện muốn nói.

Bồ Sát Thu Thảo nháy mắt điên cuồng.

-Đừng trách ta không có nhắc nhở tiểu thư, nếu giải huyệt đạo thì tiểu thư đừng có loạn hô gọi bậy, thì sẽ gặp hậu quả vô cùng nghiêm trọng.

Tống Thanh Thư lạnh giọng nói ra.

Bồ Sát Thu Thảo lại mở trừng hai mắt, Tống Thanh Thư lúc này mới giải khai huyệt đạo của nàng.

-Ngươi đến cùng muốn làm gì?

Giải khai huyệt đạo, Bồ Sát Thu Thảo quả nhiên không có la to, cũng không có làm ra cái gì quá kích động.
Cũng không phải nàng thật sự nghe lời như vậy, mà là vừa rồi chuyện phát sinh, làm cho nàng đã hiểu ra, coi như mình bây giờ có la lên thì cũng vậy, lấy võ công của đối phương trong nháy mắt liền phong bế á huyệt nàng, miệng không thể nói cùng với hắn, còn chi bằng đồng ý cùng hắn một phen, nói không chừng còn có thể hy vọng chuyển cơ.

-Tiếp tục chuyện vừa rồi chưa có làm xong …

Tống Thanh Thư lẽ thẳng khí hùng đáp.

Bồ Sát Thu Thảo sững sờ, tiếp theo da thịt đều hồng thấu, nàng thấy cảnh giới vô sĩ của đối phương làm cho sợ ngây người, trong lúc này không biết nên phản ứng như thế nào.

Lúc sức nặng thân thể Tống Thanh Thư một lần nữa áp đến trên người nàng, thì nàng cũng kịp phản ứng, vội vươn tay đẩy đối phương ra.

Tống Thanh Thư lạnh giọng nói ra:

-Nữ nhân khí lực vốn là so với nam nhân thì yếu, huống chi võ công của ta tại phía trên của tiểu thư, cho nên dù có phản kháng cũng vô dụng, chỉ thêm thêm thống khổ mà thôi.
Bồ Sát Thu Thảo nghiến răng nói:

-Không phản kháng? Chẳng lẽ ta chủ động mà phối hợp với ngươi sao?

-Vậy cũng không nhất định,

Tống Thanh Thư cười cười,

-Thật ra thì tiểu thư nếu đã biết được bí mật của ta, có thể là ta sẽ gϊếŧ người diệt khẩu đấy..."

Nghe được gϊếŧ người diệt khẩu bốn chữ, Bồ Sát Thu Thảo sắc mặt trắng nhợt, bất quá nàng quật cường nói:

-Ngươi cho dù là gϊếŧ ta, thì ta cũng sẽ không thuận theo ngươi đâu..

Tống Thanh Thư lơ đễnh:

-Tiểu thư còn không chưa có nghe ta nói hết, ta nếu như gϊếŧ tiểu thư, thì trên đời này, không có tường nào mà gió không lọt qua được, về sau một ngày nào đó truyền tới trong tai phụ thân của tiểu thư, còn chi bằng ta trong lúc phụ thân của tiểu thư không hề phòng bị ,thời điểm này ra tay, triệt để đem Bồ Sát gia tộc nhổ tận gốc.
Bồ Sát Thu Thảo trợn nhìn, nàng biết rõ đối phương tuyệt đối có năng lực làm được chuyện như thế, coi như là hắn không sử dụng thượng thư lệnh hoặc là quyền lực của nguyên soái, vẻn vẹn dựa vào võ công của hắn, muốn ám sát phụ thân, ca ca, quả thực là dễ như trở bàn tay.

Bắt lấy Tống Thanh Thư lời nói xoay chuyển:

-Chẳng qua nếu như tiểu thư có thái độ đủ tốt, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau đưa ra một phương pháp xử lý giải quyết vẹn toàn đôi bên, Bồ Sát gia tộc có thể tránh được trận tai bay vạ gió này. Hiện tại đã nghĩ thông suốt chưa?

Tống Thanh Thư trầm giọng hỏi.

Bồ Sát Thu Thảo cắn môi, sắc mặt âm tinh biến hóa, rốt cục bất đắc dĩ gật đầu.

Khi cây côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư chuẩn bị lần nữa chui vào bên trong âm động của nàng, Bồ Sát Thu Thảo duỗi tay giữ lại bộ ngực của hắn, thấp giọng hỏi:
-Ngươi rút cuộc là ai? Ta không muốn cứ u mê ngay cả là ai cướp đi trinh tiết của ta mà cũng không biết.

-Kim Xà vương, Tống Thanh Thư.

Nghe được câu trả lời của hắn, Bồ Sát Thu Thảo trên mặt lộ ra kinh ngạc nhẹ nhàng hơn, bàn tay chống đỡ lấy lồng ngực cũng thu trở về, đồng thời khóe mắt lưu lại một hàng thanh lệ: "Dương đại ca, xin lỗi..."

………………………………………………………………………………..

Lúc qυყ đầυ của Tống Thanh Thư đã cưỡng chế đứng vững cửa âm động, đang dần dần tiến vào bên trong, Bồ Sát Thu Thảo cảm giác được hàng lang âm động bị qυყ đầυ đính đến trướng ra thật là khổ sở, qυყ đầυ bức bách bên trong âm động nở ra, nàng nhìn không được côn ŧɦịŧ của hắn, nhưng cảm giác thực sự là nó quá hùng vĩ rồi..

-Ách…..

Miệng của nàng biến thành chữ “ O “,khổ sở kêu lên, qυყ đầυ Tống Thanh vừa tiến vào, nhập vào âm động của nàng lập tức liền bị vách âm động da thịt mềm mại quấy rầy siết chặt, qυყ đầυ bị tầng thịt non mềm bao bọc, trong nhục động tựa hồ còn có hấp lực, co rút lại mút lấy hắn trên qυყ đầυ hắn, Bồ Sát Thu Thảo trừng lớn đôi mắt đen bóng, ánh mắt như nai con bị thương, tràn đầy kinh hoàng, nàng đã thấy toàn bộ cái âm động của mình đã thất thủ, một tia tuyệt vọng tuôn hướng trong lòng: "Đã bị cưỡиɠ ɠiαи rồi... làm sao bây giờ ah..."
Hai người bọn họ sinh thực khí cứ như vậy chặt đỉnh cùng một chỗ, lẫn nhau giằng co lấy! Lúc này thì côn ŧɦịŧ của hắn đang tận tình ma sát lấy huyệt khẩu xử nữ của nàng, còn trên người nàng, mấy chỗ mẫn cảm nhất đồng thời bị tay miệng của hắn tập kích, nàng căn bản là không biết phải làm sao.

Tống Thanh Thư co rúm lấy cây côn ŧɦịŧ, mới đầu làm quá nhanh, hắn cẩn thận quan sát đến biểu lộ của Bồ Sát Thu Thảo, thấy nàng gương mặt quyến rũ giảm bớt rất nhiều khó chịu, cũng đã lộ ra có chút bộ dạng say mê, lúc này mới thoáng tăng nhanh tốc độ.

-Um….nhẹ... điểm...

Bồ Sát Thu Thảo đứt quãng thở hào hển, tuy nhiên vẫn là cau mày, bất quá theo trong đôi mắt mở đã có nhiều hơi nước đọng đến, nàng cũng đã dần dần cảm nhận được chuyển động của cây côn ŧɦịŧ mang đến mỹ diệu.
Tống Thanh Thư khi thấy Bồ Sát Thu Thảo thân thể theo va chạm mà đong đưa, một đôi bâu váu săn chắc no đủ lay động hắn gục đầu xuống tới, lè lưỡi ở trên đầu núʍ ѵú liếʍ ɭáρ lấy.

-Um…

Bồ Sát Thu Thảo lập tức kêu một tiếng, mặt trắng không còn chút máu lúc này sự đau đớn cũng đã chậm rãi giảm bớt, mà kɦoáı ƈảʍ từ trong thân thể trở nên càng tăng ra mãnh liệt, nàng liếc nhìn Tống Thanh Thư, sau đó liền nhắm mắt lại, dù muốn dù không thì cũng đã là hưởng thụ tư vị ân ái lần đầu tiên cùng nam nhân…

Tống Thanh Thư gặp Bồ Sát Thu Thảo thở dốc càng phát ra trầm trọng, trên mặt cái kia mị hồng cũng trở nên càng sâu, liền đem hai chân của nàng nâng lên hoàn ở eo của hắn, tiếp theo ra sức phía dưới hạ thể chúi xuống, hung hăng đâm côn ŧɦịŧ vào, lập tức nghe thấy tiếng thịt cùng thịt va chạm vào nhau “ phạch,,phạch…”
Lần này qυყ đầυ khoan thâm sâu xuống, lực đạo cũng đã là mạnh hơn,Tống Thanh Thư thoải mái ngẩng đầu, thở dài một tiếng, còn Bồ Sát Thu Thảo hé miệng, khống chế không nổi kêu lên, đôi môi đều lạnh run.

Vừa rồi Tống Thanh Thư thật sâu tiến vào, cơ hồ cũng đã đội đến hoa tâm non nớt của Bồ Sát Thu Thảo, cùng độ cứng qυყ đầυ tiếp xúc, khiến cho hoa tâm của nàng phản ứng kịch liệt chưa từng có, giống như bị sét đánh đến, làm Bồ Sát Thu Thảo sảng đến thân thể khống chế không nổi co rút lấy.

-Á…a…..

Bồ Sát Thu Thảo rên lên, theo bộ dạng mị nhãn như tơ của nàng xem ra, nàng tựa hồ cũng không bài xích loại cái loại phương thức này của hắn, cây côn ŧɦịŧ tiếp tục thoáng cái lại hạ xuống, hung hăng cắm vào hoa tâm phấn nộn, đính sát đến thân thể làm nàng phải đong đưa lấy…
-Um…à…..

Một lúc sau, Bồ Sát Thu Thảo đã ôm chặt hông của Tống Thanh Thư, hưởng thụ từng trận trận hữu lực cây côn ŧɦịŧ xông tới sâu trong âm động mình, bản năng lắc lắc bờ mông tràn ngập co dãn, nghênh hợp với côn ŧɦịŧ của Tống Thanh Thư đang tàn sát bừa bãi.

Tống Thanh Thư bị Bồ Sát Thu Thảo tiếng rêи ɾỉ mê người khiến cho hưng phấn không thôi, côn ŧɦịŧ hắn hung hăng ra vào trong cái âm động chật hẹp, mang ra theo chút ít hỗn hợp huyết dịch, một bên ra sức bú ʍúŧ lấy trên đầu núʍ ѵú đỏ hồng của nàng.

Lúc này Bồ Sát Thu Thảo thể xác và tinh thần cũng đã triệt để buông thả, lần đầu tiên nhấm nháp đến chính thức kɦoáı ƈảʍ giao hoan! Cái loại này thoải mái mỹ diệu, lại để cho Bồ Sát Thu Thảo phải rêи ɾỉ thành tiếng, một mặt tràn ngập dã tính bao phủ ngượng ngùng hư thân…
Tống Thanh Thư hắn nhìn xem thân dưới Bồ Sát Thu Thảo mồ hôi đầm đìa, càng phát ra hưng phấn, mãnh liệt hưởng lấy cái cảm giác thỏa mãn cùng chinh phục ..

-Um…a…. không được... ta…không được...

Bồ Sát Thu Thảo chợt kêu rên lên, cơ hồ đã không còn có cố kỵ, kɦoáı ƈảʍ kịch liệt tăng gấp bội, làm nàng nhịn không được, đôi tay bấu chặt lấy trên thân Tống Thanh Thư, một bên lớn tiếng kêu

Tống Thanh Thư thấy nàng tại dưới hang mình không ngừng vặn vẹo thân thể, rất nhanh lúc này Bồ Sát Thu Thảo toàn thân cứng ngắc, nương theo lấy kɦoáı ƈảʍ đánh úp, thân thể của nàng bắt đầu co rút, nàng đột nhiên cong lên eo, toàn thân run rẩy, hoa tâm bị từng đợt côn ŧɦịŧ xâm nhập, cũng nhịn không được nữa ….

-Chết rồi ta...

Bồ Sát Thu Thảo thanh âm đã có chút ít khàn khàn, lần đầu tiên kɦoáı ƈảʍ như triều chuyển đến nhanh lập tức, trong nháy mắt thoải mái suиɠ sướиɠ phảng phất hồn phách bay lên đến thượng thiên, cũng quên mất là mình đang bị cưỡиɠ ɠiαи…
Bồ Sát Thu Thảo âm động không ngừng ngọ nguậy lấy, chăm chú gắp lấy qui đầu của Tống Thanh Thư, hắn rốt cuộc cũng khống chế không nổi, chứng kiến bộ dáng vưu vật này cao trào, Tống Thanh Thư cũng là eo đau xót, côn ŧɦịŧ kịch liệt nhúc nhích, hắn không để cho Bồ Sát Thu Thảo một chút nào thở dốc, hơn nữa âm tinh của nàng giội đến trên mặt qυყ đầυ, nhiệt độ càng làm cho người điên cuồng…..

Tống Thanh Thư lập tức nâng cao eo giống như nổi điên đút thật nhanh côn ŧɦịŧ vào động khẩu nàng..

-Chết... ta... a….á…..

Trong cao trào thân thể rất là mẫn cảm, Bồ Sát Thu Thảo bị Tống Thanh Thư lần này thô bạo đút vào rút ra đút vào khiến cho âm thanh rêи ɾỉ liên tục,

kɦoáı ƈảʍ duy trì liên tục trở nên càng phát ra kịch liệt….

Thanh Thư toàn thân run rẩy, sảng đến liền lỗ chân lông đều mở ra, khi hắn cắn răng thì toàn thân bắt đầu run rẩy, hai tay cơ hồ đem hai bầu vú của nàng bóp lấy sung huyết, lửa nóng dương tinh đã phun trào ra, tại trong tiếng rêи ɾỉ mê người Bồ Sát Thu Thảo, qui đầu đẩy lấy hoa tâm của nàng, tưới hết vào chỗ sâu nhất thân thể.
-A….a……

Bồ Sát Thu Thảo lại quát to một tiếng, hoa tâm bị dương xối xuống như bị phỏng, toàn thân lại lần nữa co rút, liên tục duy trì kɦoáı ƈảʍ không ngừng đã đem ý thức của nàng cuốn đi, nàng toàn thân xiết chặt, nhịn không được ôm chặt lấy Tống Thanh Thư.

Bồ Sát Thu Thảo trên mặt tất cả đều là biểu lộ thỏa mãn, đắm chìm tại trong cao trào, thật lâu không thể tự thoát ra được, tốt một hồi mới không giải thích được thầm tự mắng mình, cũng không biết nàng mắng chính là cái gì….

"

……………………………………………………………………………

Cũng không biết trải qua bao lâu, Tống Thanh Thư cảm thấy đã mỹ mãn mới ngồi dậy, Bồ Sát Thu Thảo một bên cài lại nút thắt y phục, một bên lạnh lùng hỏi:

-Bây giờ xử trí ta như thế nào đây?

Giọng nói của nàng vẫn bình tĩnh, chỉ là trên da thịt vẫn còn sót lại ửng hồng của cơn cao trào cực khoái, cùng với giọng nói phát run, đều biểu hiện ra tâm tình của nàng….,
-Nhìn xem ánh mắt của ta.

Tống Thanh Thư trong thanh âm mang theo ma lực.

Bồ Sát Thu Thảo vô thức nhìn về phía hắn, lúc ánh mắt vừa tiếp xúc thì cũng không cách nào di dời qua chỗ khác…

-Tiểu thư bây giờ quay về nghỉ ngơi đi, chờ sáng ngày mai tỉnh lại, tiểu thư sẽ quên tất cả mọi chuyện chuyện phát sinh vừa rồi.

Nghe được bên tai thanh âm hư vô mờ mịt, Bồ Sát Thu Thảo gật đầu, cứ như thế sau đó xoay người rời đi, cuối cùng biến mất tại bên ngoài.

-Đại Khỉ Ti, phu nhân vào đây…

Đợi Bồ Sát Thu Thảo sau khi rời đi, Tống Thanh Thư đột nhiên phẫn nộ quát lên.