Thần Y Trọng Sinh

Chương 1387



Chỉ do dự một lát, Mạc Phàm liền có quyết định, hắn lại cúi đầu về phía Thiên Cung  

- Mạc Phàm đệ tử của Thần Nông Tông bái kiến tiền bối của Tạo Hóa Môn.  

Những lời này vẫn như trước, nhưng ý nghĩa khác biệt rất lớn.  

Lúc trước là hắn tự giới thiệu, lần này là nói cho tiền bối ở bên trong hắn là người của Thần Nông Tông, tuy truyền thừa của Tạo Hóa Môn không phải là nhỏ, nhưng hắn có thể trở thành y tiên bất tử, toàn bộ dựa vào Thần Nông Tông, cho nên không có biện pháp gia nhập Tạo Hóa Môn, cũng sẽ không gia nhập Tạo Hóa Môn.  

Lúc hắn nói chuyện, một đạo kiếm khí không biết xuất hiện sau đầu hắn từ lúc nào biến mất không thấy.  

Nhưng giọng nói tràn đầy uy áp lại vang lên lần nữa.  

- Nếu là đệ tử của bọn họ, không vào Tạo Hóa Chi Môn của ta, cũng có thể được truyền thừa của ta, theo Tạo Hóa Chi Đạo của ta.  

Giọng nói này vừa vang lên xong, bầu trời trở nên tối sầm lại, một bàn tay khổng lồ có thể che trời từ trên trời giáng xuống, mỗi một đường vân đều như đạo văn,lập tức vỗ về phía đỉnh đầu Mạc Phàm.  

Bóng dáng liên tục lưu lại trong không trung, lúc tay đến đỉnh đầu Mạc Phàm đã không kém tay người bình thường bao nhiêu.  

Nhưng vẻ mặt Mạc Phàm vẫn khẽ đổi, cơ thể vừa mới khôi phục như thường, lập tức bị định tại chỗ, mắt đảo liên tục.  

Nếu hắn đoán không sai, Tạo Hóa Môn lưu lại Thiên Cung này phần lớn là muốn tìm người có duyên với Tạo Hóa Môn.  

Hắn mang theo Tạo Hóa Trì của Tạo Hóa Môn, trên người lại có Tạo Hóa Ấn, xem như là phù hợp với yêu cầu này.  

Nhưng hắn không ngờ hắn từ chối gia nhập Tạo Hóa Môn, Tạo Hóa Môn vẫn ban truyền thừa cho hắn.  

Chỉ sợ nếu vừa rồi hắn đồng ý rời khỏi Thần Nông Tông, gia nhập Tạo Hóa Môn mới không chiếm được truyền thừa của Tạo Hóa Môn, rất có khả năng sẽ chết ở chỗ này.  

Dù sao cho đến nay phản bội sư môn đều là tối kỵ.  

Nghĩ tới đây, trong lòng hắn tràn đầy sợ hãi.  

Lúc hắn suy nghĩ những chuyện này, cái tay kia đã chạm vào trán hắn.  

“Bùm!” một tiếng kinh lôi vang lên trong Thức Hải hắn, vô số tin tức như gió bạo lao một cách dũng mãnh vào trong Thức Hải của hắn.  

Tuy hắn tu luyện Diễn Thiên Thần Quyết, thần thức đều cường đại hơn tu sĩ Nguyên Anh bình thường, nhưng dưới lượng lớn tin tức này, đầu hắn vẫn đau đớn như sắp nổ ra.  

Nếu đổi lại là những người khác, có lẽ không biến thành kẻ ngốc, ít nhất sẽ vô tri vô giác nhiều năm ở đây.  

Hắn nghiến chặt răng, vận chuyển Diễn Thiên Thần Quyết.  

Thông tin vốn rót thẳng vào Thức Hải của hắn bắt đầu chuyển động theo Diễn Thiên Thần Quyết, giống như xoắn ốc tiến vào trong Thức Hải hắn.  

Trải qua nắm giữ bằng phương pháp này, tốc độ tin tức rót vào chậm hơn nhiều.  

Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, ngồi khoanh chân ở dưới đất.  

Những thông tin này quá nhiều, hắn muốn tiếp nhận hoàn toàn không biết phải mất bao lâu, thừa dịp tiếp nhận những thông tin này, điều tra xem có thứ hắn cần ở bên trong không trước đã.  

Hắn mới nhắm mắt lại, lông mày liền nhíu lại.  

Toàn bộ những tin truyền vào đều được khóa trong một Tạo Hóa Ấn, vậy mà hắn muốn mở những ấn ký này ra đều không có một chút phản ứng.  

Một cái như vậy, hai cái vẫn như thế.  

Hắn lục lọi tin tức mới truyền tới, vẫn là như vậy, căn bản không thể xem được.  

Nhưng rất nhanh hắn phát hiện ra được vấn đề.  

Theo tin tức không ngừng tiến vào Thức Hải của hắn, ngưng tụ thành một đám Tạo Hóa Ấn ở trong Thức Hải của hắn, Tạo Hóa tiến vào trước khắc ở trên cùng chỉ có một, lần thứ hai là hai cái ở phía dưới cái thứ nhất, những Tạo Hóa Ấn cứ hình thành một bảo tháp ở trong cơ thể hắn như vậy.  

Nếu những Tạo Hóa Ấn không xếp thành hình dạng này, có lẽ hắn sẽ không nghĩ nhiều, nếu thành dạng này, chỉ sợ trên cùng là truyền thừa Tạo Hóa Môn cao cấp nhất, những truyền thừa này phải đạt tới một trình độ nhất định mới quan sát được.  

Không phải hắn chưa từng gặp loại truyền thừa này bao giờ, kiếp trước hắn đạt được Luân Hồi Chi Lô mới đầu cũng không thể sử dụng được, mãi đến khi hắn tiếp xúc với y đạo, lúc này mới có thể sử dụng Luân Hồi Chi Lô, phần lớn những truyền thừa này cũng như vậy.  

Hắn cũng không từ bỏ, mỗi một Tạo Hóa Ấn ngưng tụ trong Thức Hải hắn, hắn đều không thử xem xét một phen.  

Những truyền thừa này xuất từ Tạo Hóa Môn, mỗi một cái không phải là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, thì cũng cao hơn Thiên Anh Thánh Thuật và Tạo Hóa Bất Diệt Thể một cấp bậc.  

Nếu có thể xem trước, có khả năng là trợ lực không nhỏ đối với hắn.  

Hắn ngồi xuống ở nơi này là ba ngày, trong ba ngày này, mỗi lần bàn tay rót một phần tin tức vào trong Thức Hải của hắn sẽ biến mất một chút, cho đến khi tin tức cuối cùng tiến vào trong cơ thể hắn, đại thủ cũng biến mất hoàn toàn.  

Trong những ấn ký này, hắn thật sự tìm được ba ấn ký hắn có thể xem được.  

Thứ nhất là Thiên Anh Thánh Thuật kiếp trước hắn đạt được, thứ hai là Tạo Hóa Bất Diệt Thể hắn đã tu thành, thứ ba là liên quan tới Tạo Hóa Trì.  

Nếu không xem ba thứ này, có lẽ hắn chỉ biết như vậy mà thôi.  

Hiện giờ xem ra không phải chỉ có vậy, hắn biết về Thiên Anh Thánh Thuật, Tạo Hóa Bất Diệt Thể và Tạo Hóa Trì đều là một góc băng sơn.  

Thiên Anh Thánh Thuật và Tạo Hóa Trì thì khỏi phải nói, Thiên Anh Thánh Thuật đạt được ở đây không chỉ không hạn chế sử dụng đột phá Nguyên Anh kỳ, còn có phương pháp sử dụng khác khiến người ta thán phục, những chuyện này đều là chuyện hắn không ngờ tới.  

Còn Tạo Hóa Bất Diệt Thể thì càng khiến hắn mở mang tầm mắt, lúc trước hắn biết Tạo Hóa Bất Diệt Thể, chỉ là năng lực tự lành vô cùng cường đại.  

Hiện giờ hắn có thể sử dụng lực của Tạo Hóa Bất Diệt Thể tiêu diệt sinh cơ của những người khác, cũng có thể chuyển dời lực Tạo Hóa Bất Diệt đến người những người khác, khiến cơ thể đối phương khôi phục như lúc ban đầu.  

Nói cách khác, nếu cơ thể người nào đó bị nứt, hắn có thể dựa vào lực Tạo Hóa Bất Diệt của mình khôi phục hoàn toàn cho đối phương.  

- Lần này đúng là không tới vô ích rồi.  

Mạc Phàm mở mắt ra, chậm rãi nói.  

Hắn tới nơi này chỉ vì muốn tìm phương pháp hóa giải tai hại của Thiên Anh Thánh Thuật, không ngờ không chỉ lấy được Thiên Anh Thánh Thuật hoàn thiện, ngay cả hai loại khác liên quan tới Tạo Hóa Môn cũng chiếm được hoàn thiện.  

Đây mới chỉ là ba thứ, mà trong Thức Hải của hắn có khoảng chừng mấy ngàn Tạo Hóa Ấn, nếu mở hết những Tạo Hóa Ấn này ra, được thông tin bên trong, đừng nói là Long Ngạo Thiên, Võ Đế Quân Khương Lâm thì thế nào?  

Hắn chậm rãi đứng dậy, cúi đầu về phía Thiên Cung.  

- Mạc Phàm đệ tử của Thần Nông Tông đa tạ tiền bối truyền công, nếu sau này vãn bối gặp được người có duyên, nhất định sẽ truyền truyền thừa của Tạo Hóa Môn cho đúng người.  

Nếu hắn nắm được Tạo Hóa Môn, tất nhiên không thể không nói gì.  

- Có thể.  

Giọng nói kia lại vang lên.  

Cùng là một giọng nói nhưng yếu đi nhiều, giống như lão giả gần đất xa trời nói ra những lời cuối cùng.  

Mạc Phàm nhíu mày, lông mày lập tức giãn ra.  

Tiền bối này vốn là một đạo chấp niệm, chống đỡ được đến bây giờ coi như là viên mãn.  

Hắn vái lạy về phía Thiên Cung vài cái, cũng không ở lâu, đi dọc theo bậc thang rời đi.  

Một chân hắn vừa rời khỏi bí cảnh, phần lớn cơ thể còn đang ở trong bí cảnh, trên Thiên Cung chớp lóe vài lần liền tắt hoàn toàn.  

Một cơn gió thổi qua, Thiên Cung chỉ còn lại tường đổ hóa thành hạt cát, tán đi theo gió.  

Sân trên núi, bậc thang, cùng với cung điện trên ngọn núi xung quanh, động phủ như không chịu nổi ăn mòn của thời gian, toàn bộ đều hóa cát biến mất, lan từ trên núi đến chỗ Mạc Phàm.  

Trong mắt Mạc Phàm hiện lên dị sắc, ra khỏi bí cảnh.