Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 232: Bị động màu vàng: Trùng Sinh!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Rút ra!

Chu Phụng thấy thanh tiến độ đầy, lập tức bắt đầu rút ra kỹ năng bị động mới.

- Đang rút ra....

- Rút thành công!

Ban đầu, hắn nghĩ chỉ đơn giản là rút ra.

Trước đây hắn không biết đã rút bao nhiêu lần, nhưng lần này lại có chút biến hóa.

Đột nhiên bên tai Chu Phụng c vang lên một trận long ngâm, trên bảng kỹ năng lại lóe ra một đạo kim quang.

Nếu lúc này thần hồn ly thể của hắn, tuyệt đối sẽ nhìn thấy một đạo kim quang, lại bay trở lại trên người hắn.

Điều này giống hệt với kim quang rời khỏi thân thể hắn khi hắn đột phá đến Tử Phủ cảnh, rời khỏi thân thể hắn.

Nếu như nhìn kỹ, còn có thể nhìn thấy đạo kim quang này dĩ nhiên là hình rồng.

- Cái này... Không, Bị động màu vàng? Ta.... Dường như ta cũng không làm gì cả!

Nhìn thấy kim quang trên bảng kỹ năng, Chu Phụng lập tức ngây ngẩn cả người.

Sao đột nhiên lại là ánh sáng vàng chớp nhoáng, điều này ít nhiều có chút không hợp lý đi!

Hắn dường như không làm gì cả?

Chẳng lẽ là bảo đảm?

Sau đó, hắn đã nhìn thấy một bị động mới rút ra.

Niết Bàn Trùng Sinh: Ngươi có thể sử dụng máu và thịt của riêng ngươi để làm cho hạt giống Niết Bàn, một khi cơ thể của ngươi bị phá hủy.

Thần hồn của ngươi có thể truyền tống đến hạt giống Niết Bàn, hơn nữa trực tiếp trọng sinh!

Lưu ý: Kỹ năng này có 99 năm làm lạnh, sau khi Trùng Sinh sẽ có một thời gian suy yếu nửa tháng.

- Rít!!

Sau khi nhìn thấy màu vàng bị động này, Chu Phụng thật sự nhịn không được hít sâu một hơi.

Trùng Sinh? Kỹ năng bị động mới lại là trùng sinh?

Hắn không nhìn nhầm nó!

Chu Phụng có chút không tin vào mắt mình, dùng sức dụi dụi mắt.

Cuối cùng lặp đi lặp lại xác nhận, bản thân mình không nhìn nhầm.

- Ực

Niết Bàn Trùng Sinh! Hơn nữa không phải là một lần, mặc dù thời gian làm mát có chút dài!

Hắn nuốt nước bọt.

Bị động này phải là xếp hạng đầu tiên trong tất cả các kỹ năng bị động của mình.

Hơn nữa cái này không có bất kỳ dị nghị nào, bởi vì bị động này tương đương với việc ban cho Chu Phụng cái mệnh thứ hai.

Vốn loại bị động nghịch thiên này, cho dù là một lần hắn cũng có thể tiếp nhận.

Nhưng kỹ năng này có thể được tái sử dụng.

Tuy nói thời gian cooldown hơi dài, nhưng đối với tu sĩ mà nói, chín mươi chín năm cũng không đến mức cả đời chỉ có thể dùng một lần.

Ít nhất bốn hoặc năm lần nên có thể sử dụng.

Hơn nữa có bị động này, Chu Phụng cảm giác mình có thể càng thêm phóng khoáng.

Dù sao cũng không chết được, có thể thoải mái lãng.

- Hạt giống niết bàn.... Thần hồn bay trở về sao?? Nếu thần hồn bị trấn áp thì làm sao bây giờ?

Chu Phụng cẩn thận đọc cái kim sắc bị động này, phát hiện nơi này dường như có chút không đúng.

Bởi vì cách Trùng Sinh của Niết Bàn Trùng Sinh này là, sau khi thần hồn bay trở lại hạt giống Niết Bàn mới Trùng Sinh.

Nếu trước khi thần hồn bay trở lại hạt giống Niết Bàn, thần hồn của Chu Phụng bị người trấn áp.

Vậy bị động này có phải sẽ thất bại không?

Còn nữa, vị trí đặt hạt giống Niết Bàn này cần phải hết sức chú ý.

Phải ở một địa điểm tuyệt mật.

Nếu như bị người ta phát hiện, vừa mới trọng sinh tiến vào thời kỳ suy yếu, chẳng phải hắn sẽ mặc cho người ta cắt xén?

Hưng phấn qua đi, Chu Phụng vẫn như trước suy nghĩ.

- Không thể lãng! Đây cũng không phải là thực sự vô địch!

Chu Phụng không ngừng ở trong nội tâm tự cảnh cáo mình, tuy nói có Niết Bàn Trùng Sinh này, nhưng cũng không phải nói hắn cái gì cũng không sợ.

Có thể tùy tiện lãng, tâm lý này không thể thay đổi, tốt nhất vẫn điệu thấp một chút.

Kết quả tốt nhất, tự nhiên có thể không bao giờ sử dụng.

Dù sao chết mà sống lại, thật sự là rất dễ khiến người ta liên tưởng.

Đến lúc đó cũng không phải thiên phú thần thông có thể giải thích rõ ràng.

Chết mà sống lại, đối với những tu sĩ đại năng mà nói cũng là một hấp dẫn không ít.

Lỡ như đến lúc đó bị người ta bắt đi cắt lát nghiên cứu, vậy thì không đáng giá.

Chu Phụng dùng một hồi lâu, mới làm cho tâm tính của mình trở về bình tĩnh.

- Cách sản xuất hạt giống niết bàn là .....

Bình tĩnh qua đi, hắn bắt đầu làm hạt giống niết bàn ngay lập tức.

Hạt giống niết bàn này là chìa khóa để Trùng Sinh, cần phải cắt máu và thịt của mình để sản xuất.

Cụ thể chế tác như thế nào, Chu Phụng cũng không rõ ràng lắm.

Hắn chỉ là ý niệm vừa động, giống như trời sinh sẽ giống nhau, một khối máu thịt từ trên người rơi xuống.

Sau đó Chu Phụng chính là cảm nhận được suy yếu trước nay chưa từng có.

Huyết khí vốn nóng như biển cả, thoáng cái liền héo rũ.

Thay vào đó, một miếng máu và thịt chỉ có kích thước bằng quả trứng trở thành quả tim nhỏ.

Trong lòng bàn tay của hắn không ngừng nhảy lên, từng tia sinh cơ chậm rãi lan tràn ra.

Chu Phụng có thể cảm nhận được, bản thân có một loại liên hệ đặc biệt với hạt giống Niết Bàn này.

Một khi cơ thể của hắn sụp đổ, sau đó các linh hồn sẽ di chuyển ngay lập tức.

Và bởi vì nó được sản xuất từ máu và thịt của chính mình.

Vì vậy, sẽ không có bất kỳ sự khó chịu, chỉ cần thông qua nửa tháng thời gian suy yếu.

Chu Phụng sau khi Trùng Sinh, và trước đó không có bất kỳ thay đổi nào.

- Sức sống này....

Hiện tại hạt giống Niết Bàn đã chế tác ra rồi, Chu Phụng lại nhíu mày.

Bởi vì hạt giống Niết Bàn này ẩn chứa sinh cơ thật sự quá nhiều, chỉ cần cảm giác đủ nhạy bén, rất dễ dàng bị phát hiện.

Và quan trọng nhất, hạt giống niết bàn này, hắn không thể mang theo bên mình.

Nếu như mang theo bên người, bên này hắn vừa gặp phải cường địch thân thể sụp đổ.

Sau đó lại sống lại tại chỗ, đây không phải là cho người khác cơ hội giết một lần sao?

Suy nghĩ một chút, Chu Phụng cảm thấy chỉ có thể thành lập một căn cứ bí mật trước.

Căn cứ bí mật này tốt nhất chính là có trận pháp ngăn cách khí tức.

- Trong căn cứ tốt nhất còn có các loại tài nguyên tu hành, có thể để cho ta an toàn vượt qua thời kỳ suy yếu!

Chu Phụng cảm giác ở khu vực này trước tiên làm một căn cứ bí mật tạm thời dùng một lần.

Cũng không cần phải làm tốt như thế nào, miễn là chỉ chốc lát sau sẽ không bị phát hiện là được.

Dù sao hắn chỉ ở lại đây một thời gian, tránh đầu sóng ngọn gió.

Đến lúc đó hạt giống Niết Bàn này vẫn phải đặt ở nơi khác.

Thậm chí hắn cảm thấy rằng hắn có thể xây dựng thêm một số căn cứ bí mật, di chuyển hạt giống Niết Bàn mỗi một đoạn thời gian.

- Còn có nhẫn trữ vật của ta chuẩn bị đủ toàn diện!

Suy nghĩ một chút, Chu Phụng dự định ở chỗ này kiến tạo căn cứ bí cảnh.

Bởi vì nơi này không xa Thiên Tinh Thành, bốn phía là một mảnh hoang vu.

Đến lúc đó nếu hắn bất hạnh chết đi, sống lại ở chỗ này, có thể nhanh chóng trở lại Thiên Tinh Thành.

Mà bởi vì nơi này xem như tương đối xâm nhập vào vùng đất yêu ma, cho nên người bên Thiên Tinh thành cũng không dễ dàng phát hiện nơi này.

Nói làm thì làm, Chu Phụng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra các loại trận kỳ.

Những trận kỳ này đều là trận kỳ rác rưởi nhất, chỉ cần có đủ linh thạch là có thể vận hành.

Chỉ là ưu điểm chính là không cần biết bày trận cũng có thể sử dụng.

Ngăn cách khí tức trận kỳ, phòng ngự trận kỳ, cảnh báo trận kỳ....

Chu Phụng trước khi bày ra trận kỳ, đầu tiên là đào xuống một không gian.

Hạt giống niết bàn vẫn còn dưới lòng đất là thích hợp hơn.

Để tránh một số yêu thú khoan đất, hắn thậm chí còn gia cố bốn phía, sau đó bắt đầu giắc cờ.

Sau đó chính là từ trong nhẫn trữ vật lấy ra các loại đan dược, chất đống sang một bên.

Ăn, uống, mặc tất cả đều không rơi xuống.

Suy nghĩ một chút, hắn vẫn cảm thấy có chút lo lắng.

- Nếu không trực tiếp đem Tử Ngọc Chung cũng đặt ở nơi này! Sau khi sống lại có Tử Ngọc Chung thủ hộ! An toàn hẳn là cao hơn không ít!

Chu Phụng cau mày, đang cân nhắc lưu lại Tử Ngọc Chung, mà không phải mang theo bên người.