Ta Tu Tiên Hoàn Toàn Nhờ Bị Động

Chương 209: Đột phá thành công! Tái tạo cơ thể!



EDIT: zl_wing

⨳⨳⨳⨳⨳⨳

- Những sát khí này....

Trong quá trình chiến đấu, Chu Phụng đột nhiên phát hiện sát khí dật tán trên người sát khí thú cực kỳ tinh thuần.

So với sát khí cuồng bạo tạp loạn kia, sát khí trên người sát khí thú mang theo một loại thuần túy.

Khi bị hắn cắn nuốt vào trong thân thể, thân thể của hắn phảng phất như bị đốt trực tiếp.

- Đột phá! Ngay lúc này!

Nghẹn lâu như vậy, Chu Phụng cuối cùng cũng cảm giác được cơ hội đột phá của mình đã đến.

Hắn cảm giác thân thể của mình giờ phút này biến thành một tòa nhân nhục thần lô.

Máu trong cơ thể là vật liệu, sát khí là nhiên liệu.

Nhiệt độ xung quanh càng ngày càng nóng, ánh sáng màu vàng bắt đầu phát ra từ trên người hắn.

Nhưng ngược lại, thân thể Chu Phụng càng ngày càng tàn phá, các loại vết thương không ngừng vỡ ra.

Nếu như không phải lúc trước Chu Phụng có nền tảng tương đối tốt, hiện tại chỉ sợ đã không chống đỡ được rồi.

May mắn thay, Thể Chất Tự Lành, Trái Tim Bất Khuất và bị động khác đang hoạt động.

Thêm vào đó, Lý Dung Nhi ở sau lưng vẫn luôn cung cấp linh lực thuần khiết, để cho hắn chống đỡ thời khắc gian nan này.

Sát khí thú đối diện, hoàn toàn không còn kiêu ngạo như trước.

Công kích thuần túy kia ở dưới sự bị động Vỏ Bọc Thích Nghi, sát thương đối với Chu Phụng không ngừng giảm xuống.

Sau đó, Chu Phụng bị động của Cuồng Chiến cũng được xếp chồng lên nhau.

Trong một quyền một chưởng đều là lực di chuyển núi.

Mỗi lần chụp sát khí thú một lần, đều sẽ tan rã một ít sát khí tinh thuần.

Những sát khí này còn bị Chu Phụng mạnh mẽ cắn nuốt, tại thời khắc này phương pháp thôn linh lại đặc biệt dùng được.

Có thể mạnh mẽ kéo sát khí vào trong thân thể.

- Phá!

Chu Phụng đã bắt đầu có chút nhịn không được, chỉ có thể bắt đầu gầm giận phát tiết lửa trong lòng.

Hắn chỉ cảm thấy máu trong cơ thể nóng hơn tại thời điểm này, và sau đó đạt đến mức có thể đốt cháy.

Máu bắt đầu khô, cơ thể khô và gầy, xương cũng lỏng lẻo.

Bộ dáng phong thần tuấn dật lúc trước đã thay đổi rất nhiều, trực tiếp biến thành một bộ dáng khô lâu.

- Chuyện gì đang xảy ra? Đây là...

Bộ dáng khủng bố của Chu Phụng, Trực tiếp dọa Lý Dung Nhi không nhẹ.

Suýt chút nữa không đứng vững.

Bởi vì lúc này hắn ở trong mắt Lý Dung Nhi, quả thực chính là một bộ khô lâu, bên ngoài chỉ có một lớp da.

Lớp da kia vẫn còn khô nứt, làm cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ sợ hãi.

Tuy rằng bộ dáng trở nên vô cùng sợ hãi, nhưng bản thân Chu Phụng lại cảm giác được tinh thần của mình càng ngày càng cao.

Thần hồn lực tán loạn khắp linh đài, bị cỗ hỏa diễm này thiêu đốt.

Từ từ hình thành một đám đông.

Trong quá trình này, trước đó một chút tai họa ngầm cuối cùng ở Linh Đài của Chu Phụng cũng đã được giải quyết.

Bởi vì tu hành qua Thôn Ma công, cũng sử dụng Thôn Ma pháp.

Cho nên linh đài của hắn kỳ thật có rất nhiều thần hồn lực hỗn loạn, trước đó vẫn không có cách nào giải quyết.

Bây giờ mượn thời khắc Nhân Hoàng Kinh đột phá, tất cả thần hồn lực đều bị dung luyện thành một thể.

- Không được! Tinh khí không đủ dùng!

Chu Phụng đột nhiên cảm thấy tinh khí không đủ dùng, ngọn lửa màu vàng trên người có nguy cơ dập tắt.

Ngọn lửa màu vàng này, thật ra là tinh khí của Chu Phụng là nhiên liệu.

Bây giờ tinh khí không đủ, ngọn lửa màu vàng này có thể dập tắt bất cứ lúc nào, và một khi dập tắt đối với hắn là thảm họa diệt đỉnh.

Không có do dự, hắn đem toàn bộ đan dược cùng các loại dược liệu trong nhẫn trữ vật đổ ra.

Lúc này hắn thậm chí cũng không cần nuốt vào bụng, mấy thứ này vừa xuất hiện đã bị ngọn lửa trên người hắn thiêu đốt.

Tinh khí hóa giải ra sau khi đốt bắt đầu cung cấp tiêu hao của Chu Phụng.

- Ah!!

Sát khí thú trực tiếp không chịu nổi ngọn lửa màu vàng trên người Chu Phụng.

Kêu thảm thiết một tiếng liền chuẩn bị chuồn đi.

Chu Phụng tự nhiên sẽ không cho cơ hội này.

Tử Ngọc Chung trên đỉnh đầu lập tức phóng thích ra lực trấn áp, Hạn chế động tác sát khí thú.

Sau đó, Chu Phụng gầy gò tay phải, mang theo những bông hoa lửa vàng, cắm vào ngực sát khí thú.

Có đồ!

Bàn tay Chu Phụng cảm nhận được một thứ giống như một hòn đá nhỏ.

Không do dự, hắn trực tiếp kéo hòn đá nhỏ này.

Nhất thời, sát khí thú kia cả con bắt đầu tán loạn.

Lượng lớn địa sát khí bắt đầu phiêu tán.

Những địa sát khí này, Toàn bộ đều bị ngọn lửa trên người Chu Phụng hấp dẫn.

- Đây là một bước đột phá? Vậy mà lại nhanh như vậy!

Lý Dung Nhi vốn khẩn trương, hiện tại cuối cùng cũng hiểu được đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

Chu Phụng đây là đang đột phá, chuẩn bị đột phá đến Tử Phủ cảnh.

Nói thật, Lý Dung Nhi lúc trước mặc dù cho rằng Chu Phụng là một thiên tài.

Nhưng không nghĩ tới Chu Phụng lại có thể đột phá đến Tử Phủ cảnh nhanh như vậy rồi.

Tiến vào Thiên Tinh bí cảnh dường như không bao lâu.

Mà Chu Phụng đột phá đến Tử Phủ cảnh, điều này có nghĩa là khoảng cách với Lý Dung Nhi tiếp tục thu hẹp lại.

Theo thực lực của Chu Phụng không ngừng tăng lên, gia cảnh Lý Dung Nhi tăng thêm điểm số, sẽ càng ngày càng ít.

Thậm chí sau khi Chu Phụng đột phá đến Thần Thông cảnh, sẽ đến phiên Lý Dung Nhi không xứng với Chu Phụng.

Trong thế giới này, sức mạnh vẫn chiếm một vị trí rất quan trọng.

Miễn là ngươi đủ mạnh, chính mình là chỗ dựa của riêng ngươi.

Lý Dung Nhi lại một lần nữa cảm nhận được áp lực.

Áp lực này làm cho nàng có một loại, nếu ngươi không làm việc chăm chỉ, đèn đuôi xe sẽ bị ném không thể nhìn thấy.

Ngay khi Lý Dung Nhi cảm nhận được áp lực rất lớn.

Thân thể Chu Phụng rốt cục bắt đầu lột xác, thân thể khô khốc kia tràn ra một tia quang mang trong suốt.

Sau đó, một âm thanh của biển lớn vang lên.

Điều này tự nhiên không phải vì biển gần đó, mà là âm thanh vận chuyển huyết khí trong cơ thể Chu Phụng.

Một tia quang mang như mộng ảo nở rộ ra.

Làn da Chu Phụng tựa như mặt đất khô héo được nước mưa dưỡng ẩm, trong nháy mắt liền trở nên trong suốt.

- Đó là gì?

Lúc thân thể Chu Phụng phục hồi, chỗ Linh Đài cũng là ngưng tụ thần hồn.

Thần hồn ngưng tụ cực kỳ đơn giản, hầu như không tốn bao nhiêu khí lực.

Hắn liền cảm nhận được thần hồn của mình ngưng tụ ra.

Trong khoảnh khắc này, hắn dường như đã mở thị giác thượng đế.

Nhìn thẳng xuống bốn phía, sau đó Chu Phụng thấy một tia sáng vàng thoát khỏi cơ thể của mình.

Một tia kim sắc quang mang nhìn kỹ lại còn có chút giống long hình?

- Ngươi không phải! Ngươi không phải! Ngươi không phải!

Sau đó, tai của hắn nghe thấy một giọng nói hơi tang thương và một chút điên rồ.

Ta không phải? Ta không phải là gì?

Một nghi vấn hiện lên trong đầu hắn, cái gì gọi là hắn không phải?

Đáng tiếc sau khi thanh âm kia biến mất, thần hồn của hắn liền trở về thân thể.

Lúc này thân thể của hắn đã hoàn thành thoát thai hoán cốt.

Làn da trong suốt tản ra hào quang nhàn nhạt, mái tóc đen tựa như hắc sắc cuồng vũ, phiêu đãng trên không trung.

Toàn thân không có một chút thịt thừa nào, thân thể của hắn giống như là quỷ phủ thần công của thiên nhiên, bất cứ nơi nào cũng cực kỳ hài hòa tự nhiên.

Bộ thân thể này, So với lúc trước Chu Phụng cảm giác được lực lượng trước nay chưa từng có.

Còn có năng lực phòng ngự khủng bố kia, hiện tại hắn cảm giác sử dụng loại pháp thuật tự hại như Nhiên Huyết Thuật, Đối với thân thể hiện tại mà nói.

Về cơ bản là không có tác dụng.

- Ah!!

Đang lúc Chu Phụng đang đắm chìm trong thân thể của mình, Lý Dung Nhi đột nhiên dùng hai tay bịt mắt, thét chói tai một tiếng.

Chu Phụng mới phát hiện, quần áo của mình hình như vừa mới đốt hết toàn bộ.

Bây giờ hắn lõa thể trôi nổi giữa không trung.