Tôi Phong Thần Trong Trò Chơi Kinh Dị [Dịch Full]

Chương 181: Chương 217 - Tôi đã yêu cậu ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên



Edit : Hằng Nguyễn

🚫 DỊCH SAU CẤM SAO CHÉP, THAM KHẢO DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ! 🚫

Chương 217 | Tôi đã yêu cậu ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên

Hãy like cho tui ! Hãy vote cho tui ! (●'ω●)

Đám người Lưu Giai Nghi đứng canh bên ngoài cánh cửa đóng chặt.

Cô bé cau mày nhìn thứ chất lỏng màu hồng chảy ra từ khe cửa càng lúc càng đậm, và cuối cùng biến thành một màu tuyệt đẹp gần như màu máu.

Lưu Giai Nghi nhăn mũi, ẩn dấu dưới mùi hương hoa hồng nhạt của chất lỏng ban đầu, cô bé ngửi thấy một mùi máu và nấm rất khó chịu ——khiến cô bé nhớ đến lần vào phó bản trước.

... Ở phó bản trước —— trong chớp nhoáng, Lưu Giai Nghi nhớ đến phần thưởng sách quái vật của 《 Viện mồ côi Ái Tâm 》—— Huyết Linh Chi.

Cô bé không hoàn thành sách quái vật nên không được khen thưởng Huyết Linh Chi.

Trước giờ Lưu Giai Nghi hoàn toàn không nghĩ tới hướng sử dụng Huyết Linh Chi, bởi vì nó quá thái quá —— nhưng bây giờ khi cô bé ngửi thấy mùi này, Lưu Giai Nghi đã hiểu Bạch Liễu nói thuốc giải là gì.

——Đó là Huyết Linh Chi.

Cô bé cũng nhớ lại những câu hỏi kỳ quặc của Bạch Liễu về cách sử dụng thẻ bài Át Cơ ... Quỷ cũng không thể tưởng tượng được là hắn muốn làm gì!

Lưu Giai Nghi hít một hơi thật sâu, cảm giác nhức đầu hiếm thấy khi thành viên trong đội thích làm bậy, cô bé đẩy đám người lưu dân trước mặt ra, phun nước hoa hồng đầy đủ cho mình để hạ thấp giá trị tinh thần rồi gỡ đạo cụ trực quan xuống, bước vào cửa.

——Điểm mạnh nhất của đòn tấn công từ xa của NPC cấp thần đó là đôi mắt, nếu bạn không thể nhìn thấy nó thì có thể làm giảm tốc độ dị hóa phần nào đó.

Nhưng ngay khi Lưu Giai Nghi bước lên, vô số gai và dây leo tràn ra từ khe cửa.

Những cây dây leo này giống như những cây leo dưới ống kính tốc độ kép, nhanh chóng leo lên và lan rộng dọc theo hành lang hẹp của nhà máy hoa hồng. Trong nháy mắt, hành lang dẫn ra bên ngoài đã biến thành một khu rừng nguyên sinh rậm rạp, đâu đâu cũng đều là những tán lá rậm rạp và dây mây kéo dài.

Những chiếc gai rậm rạp mọc dày đặc trên những dây leo này giống như hàm răng của ma cà rồng vẫn đang hút máu sau khi bị nhổ ra, hút lấy thứ chất lỏng màu máu chảy trên mặt đất, sau đó lớn lên nhanh chóng.

Các chấm huỳnh quang màu đỏ sẫm đang đập như trái tim, đập thình thịch và tụ tập bên cạnh những chiếc gai dường như sẽ vỡ ra trong giây tiếp theo.

"Tình hình thế nào?" Đường Nhị Đả cảnh giác rút súng nhắm vào đám gai đang nở nhanh này, "Đây không phải là cây hoa hồng Càn Diệp, Bạch Liễu làm cái gì vậy?"

Lưu Giai Nghi cúi đầu đeo đạo cụ khả thị hóa lên, ngẩng đầu nhìn cánh cửa đóng chặt: "Anh ấy đã làm những gì anh ấy luôn muốn làm."