Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 499: Tống Thần y tư vấn



Thiên Sơn Biệt Viện, buổi sáng.

Tống đại lão gia như thường lệ nằm dài ngoài sân cầm lấy sách vở chăm chỉ nghiên cứu. Nhưng hôm nay tiện nhân này là không cách nào tập trung được, con mắt cứ như hữu ý vô tình liếc mắt về bên kia một chút, tai cũng vểnh lên thật cao hóng chuyện.

“Thiên Hương tỷ, thật hâm mộ ngươi!” - Dương Mật say mê rúc đầu vào lồng ngực của vị Thánh nữ nào đó, cố gắng lăn qua lăn lại cảm nhận sự mềm mại, đầy đặn mà mình không có.

Khác 2 tiểu nha đầu Dương Tử cùng Thải Hồng ngồi bên cạnh cũng không giấu nổi vẻ ước ao.

“Thiên Hương tỷ, làm sao ngươi lại có thể lớn nhanh đến được như vậy?”

Đối với cái này Tống Khuyết cũng rất tò mò, lập tức chuyên chú lắng nghe.

Chỉ thấy Thiên Hương hơi xấu hổ đưa tay bẹo má a Tử rồi nhỏ giọng thầm thì:

“Hì hì, tỷ tỷ đây cũng chỉ là trường hợp đặc biệt. Trước đó cơ thể của ta bị độc tố ăn mòn trở nên khô quắt lại, hôm qua vừa đột phá cũng là thuận tiện bù đắp về thôi. Nhưng tỷ còn biết một bài cao thuốc bí phương, phối hợp với xoa bóp có thể để nơi đó càng thêm phát triển. Chút nữa để ta rút ra thời gian luyện chế cho mọi người.”

“Thật sao! Thật tốt quá, cám ơn tỷ tỷ!”

Mấy tiểu nha đầu lại như chim sẻ thế rúc đầu líu ríu chuyện trò. Tống gia ngược lại bị hoa lệ bỏ lơ, cái này để mỗ tiện nhân tâm lý cực kỳ thất lạc, không nhịn được chen mồm vào nói một câu:

“A Mật, thuốc là không thể dùng lung tung đấy. Có bản thiếu gia ở đây, ngươi sau này cũng sẽ không so với người khác kém, không cần vội vàng rồi.”

“Hì hì, thiếu gia, ta đã biết!”

Nha đầu này lời nói không mấy chú tâm, xem ra đối với trước ngực cái kia lớn nhỏ còn rất là chấp nhất. Tống Khuyết lắc đầu cảm thán:

“Hừ, các ngươi không hiểu dục tốc bất đạt đạo lý, lúc nào cũng muốn đốt cháy giai đoạn. Làm gì có chuyện bạt miêu trợ trưởng mà không để lại di chứng, đợi sau này đến lúc ngộ ra thì hối hận cũng đã muộn.”

Nghe thằng này nguy ngôn tủng tính, Dương Mật mấy người mới hơi sợ, ba nha đầu liền quay về hắn run giọng hỏi thăm:

“Thiếu gia, sẽ có cái gì di chứng?”

“Cái này nha, thế thì nhiều lắm. Ví dụ như phát triển không đều bên to bên bé, hoặc chảy xệ xuống như trái mướp cũng không phải không thể nào. Các ngươi nhất định phải cẩn thận!”

Tưởng tượng mình kéo theo hai trái mướp trên người, một đám nữ nhân đều hết thảy rùng mình biến sắc.

“Thiếu gia, vậy Thiên Hương tỷ tỷ có vấn đề gì không?”

Quả nhiên là Tống mỗ nhất yêu mến nha hoàn, làm việc rất hợp trẫm tâm.

Tống tiện nhân lòng kích động sôi trào, mặt ngoài còn giả ra một bộ không thèm quan tâm lạnh nhạt mở miệng.

“Muốn biết có sao hay không vậy phải trải qua tỉ mỉ kiểm tra mới biết được. Nhưng ta xem tình hình không quá khả quan nha, haizzz.”

“Thiên Hương tỷ …”

Dương Mật bản tính thiện lương, người khác nói gì liền tin đấy. Nhưng Thánh nữ đại nhân làm sao lại ngây thơ như thế. Tiểu ớt cay cưng chiều dụi má vào má nha đầu này một lát mới nhẹ bước đến bên cạnh Tống gia.

Cô nàng này thân cao tầm 1,75m, so với đang nửa ngồi nửa nằm Tống Khuyết vậy cao hơn rất nhiều. Nàng khẽ chống tay lên thành ghế, hơi 3cUsZ khom người cúi xuống bật khí như lan dò hỏi:

“Tống thần y, ngài xem tiểu nữ như này thì có chỗ nào không ổn chăng?”

Ngửi giai nhân đặc hữu mùi hương, nhìn nàng tuyệt mỹ dung nhan cùng một đôi núi non ngạo nghễ khiến người không thể dời được đôi mắt. Tống đại quan nhân yếu ớt trái tim không tự chủ được đập lên kinh hoàng.

“Ực!”

Yêu nữ này lời nói, hành động lại có nữ nhân vị như vậy? Vì sao trước đó mình không biết?

Mỗ tiện nhân mới không thừa nhận mình là loại người nông cạn chỉ nhìn mặt đâu. Hắn nuốt nước bọt mấy lần rồi gian nan mở miệng:

“Cái này … hành y tứ chẩn vọng, văn, vấn, thiết. Chỉ nhìn sơ qua thế này ta cũng không thể nói rõ ràng!”

“Vậy sao? Còn phải vọng, văn, vấn, thiết? Chỗ này đông người như vậy cũng không quá thuận tiện chứ?” - Thánh nữ đại nhân nhíu mày làm bộ do dự, khó khăn.

Dù đã linh cảm thấy yêu nữ kia đang trêu mình, nhưng Tống tiện nhân còn chưa chết tâm cố gắng tranh thủ một lần:

“Nếu không ... chúng ta vào trong phòng ta cho ngươi kiểm tra tổng quan một hồi. Yên tâm, bằng hữu lâu ngày ta sẽ thu phí rất phải chăng.”

“Ầm!”

Đập mạnh lên ngực hắn một cái, Thiên Hương mới che miệng cười ngặt nghẽo:

“Khanh khách .... Tiểu tặc ngươi nghĩ hay lắm, muốn chiếm tiện nghi bản cô nương còn đòi tiền chẩn kim. Ngươi tiếp tục nằm đó làm mộng đi thôi! A Mật, a Tử, Thải Hồng, chúng ta đi. Về phòng tỷ tỷ cho các ngươi làm dược cao.”

Nói rồi liền cuỗm luôn Tống gia 3 tiểu nha hoàn đi rồi, để lại mỗ tiện nhân như ăn phải con ruồi vậy mặt mũi buồn bực nằm chơ lơ một mình ngoài sân. Không cam lòng hắn cố nói vọng theo:

“Miễn phí cũng được nha!”

Không ai tiếp lời, mãi đến khi người đã ra khỏi cổng, Tiểu ớt cay mới hồi lại một câu. Nhưng nội dung lại hoàn toàn không phải là điều hắn đang mong muốn.

“Tiểu tặc! Chút nữa nhớ đến mang con Ngân Giáp Thi của ngươi kia trở về. Gia hỏa này linh trí quá kém, còn không biết tự hành hấp thu độc tố. Làm cho nó khôi phục lại như lúc ban đầu đã là cố gắng hết sức, đã không còn giá trị gì để bồi dưỡng.”

Tống Khuyết nghe thế thất vọng bĩu môi.

Tiểu Ngân Cương nói là linh trí quá kém còn không bằng bảo là không có chút nào linh trí. Không có hắn phân hồn nhập vào vậy nó cùng một cái xác chết cũng có gì khác biệt đâu. Nó không thể tu luyện là đúng rồi, có thể phục hồi sức mạnh 5 Tượng lực như cũ đã là vạn hạnh.

Hơn nữa yêu nữ này trở mặt cũng quá nhanh đi. Đúng là loại có mới nới cũ, giàu đổi bạn sang đổi .... haizzzz.

Vừa mới trở nên xinh đẹp một tí đã chướng mắt nhà ta Bộ Kinh Vân. Thứ nữ nhân như vậy, lão Bộ hẳn cũng sẽ không cần.

Thở dài cảm thán thói đời ngày nay xong Tống Thiền sư liền buồn bực đứng dạy chạy qua hậu sơn một chuyến, lần nữa cho tiểu Ngân cương đóng hòm cất vào không gian.

.......
Việc Thánh nữ đại nhân hoàn thành một lần vịt con xấu xí hóa thiên nga tự nhiên kinh động toàn bộ Thanh Sơn mọi người.

Kể cả trong thành làm việc Vân Hi cũng phải tò mò chạy về nhà xem xét đến tột cùng. Đợi nhìn thấy đẹp đến kinh thiên động địa Thiên Hương sau, cô nàng này trong lòng liền dâng lên cực cao cảnh giác.

Hai người này vừa mới hòa hoãn xuống được một chút quan hệ lại có dấu hiệu căng thẳng leo thang rồi.

Nếu không phải Tống Khuyết can ngăn, Vân mỹ mi còn thực sự có lòng đem trên tay con Bích Huyết Xà kia lấy xuống trả lại cho người, bày tỏ quyết tâm chúng ta tiếp tục làm địch nhân thì tốt hơn.

Tiểu ớt cay thì ngược lại, có vẻ lấy lại dáng vẻ ban đầu sau yêu nữ này tính cách đã bớt âm u đi rất nhiều. Bây giờ cả người đều là thong dong tự tin, cũng không táo bạo nhớ thù như xưa nữa. Dù nhận ra Vân cô nàng hiện lên địch ý, Thiên Hương cũng chỉ coi như không biết, vẫn giữ sắc mặt như thường tiếp tục cùng người khác chuyện trò.

Vân Hi vậy cũng không phải loại chua ngoa, đã đối phương chủ động lùi lại, nàng cũng không tiếp tục chủ động sinh sự kiếm chuyện thêm nữa. Hai bên dường như đạt thành trạng thái vi diệu nào đó, bắt đầu chuyển từ minh tranh quay sang ám đấu.

Ít nhất như này rất tốt, sẽ không khiến người phải đau đầu.

Tống Khuyết vui sướng bồi bạn gái mình một ngày sau, đợi Vân Hi lại quay về Thanh Hà rồi hắn mới rảnh hơi quan tâm để ý đến mình một vị thần bí thuộc hạ.

Bộ Kinh Vân.

Con này bây giờ không biết nên gọi là Ngân Giáp Thi hay Độc Khôi, theo thời gian trôi qua Tống lão gia tu vi càng lúc càng cao, Thần Hồn cũng tu luyện đạt đến Khu Vật cảnh giới, nó đã rất ít có cơ hội được đem ra sử dụng.

Nhưng dẫu sao đây cũng là một cái chiến lực đạt đến 5 Tượng siêu cấp tay đấm. Cứ vứt nó vào quan tài bỏ không mốc meo theo thời gian thì cũng thật sự quá lãng phí. Bởi thế vì lão Bộ tìm một con đường ra cũng là việc cần thiết phải làm lúc này.

......
Thanh Sơn,

Buổi tối sau khi dùng cơm xong, Tống lão gia đã thần thần bí bí dẫn theo mình 3 tiểu nha hoàn, Hỏa Hồ Manh Manh cùng Tả Thần côn chạy ra một góc vắng sau núi. Còn mang theo một xe dê bò lợn gà sống, không biết là đi làm cái điều gì mờ ám đi.

Con đường này vừa lúc đi ngang qua nhà Thiên Hương, vì thế nghe thấy tiếng động Tiểu ớt cay liền chạy ra khỏi nhà tò mò bám theo.

“Tiểu tặc, các ngươi định đi đâu?”

“Bản thiếu muốn làm một chút việc, có lẽ sẽ gây ra chút động tĩnh. Tiểu nha đầu ngươi về phòng đi, chút nữa nghe thấy cái gì âm thanh lạ cũng không cần quá mức ngạc nhiên.”

Nghe là có chuyện bí mật, Thánh nữ đại nhân càng thêm hứng thú rồi:

“Ta đi theo mọi người.”

“Không được!” – Tống Khuyết lập tức lắc đầu từ chối.

Đùa gì thế, đồ vật mình tất cả để trong không gian, chút nữa còn phải lấy ra một đống. Cho yêu nữ này đi không phải lộ hết bí mật à, hơn nữa chuyện này không tiện tụ tập quá nhiều người. Con hàng này tu vi lại cao như vậy, cho ở nhà vẫn là tuyệt vời nhất.

Làm sao Thiên Hương tò mò đã nổi lên, há lại dễ dàng như thế buông tha. Thấy mắt nó dáo dác liếc nhìn, chuẩn là sẽ âm thầm tìm đường đến rình trộm sau Tống đại quan nhân cũng hết sức đau đầu.

Cuối cùng không có cách nào, hắn đành đồng ý cho yêu nữ này đi theo học hỏi.

“Ngươi cùng a Tử ở lại đây chờ 1 khắc thời gian, đợi ta qua đó bố trí ổn thỏa hết thảy mới được đi qua nhớ chưa? Cái này liên quan đến lão Tả độc môn bí kỹ, không thể cho người khác tiết lộ.”

Bị thiếu gia thuận tay bán nhưng Tả Mục còn rất nguyện ý, lúc này liền lắc lư cái quạt giả bộ thâm trầm, gật đầu nhàn nhạt mở miệng:

“Ân, việc này còn cần một chút thời gian chuẩn bị. Thiên Hương cô nương phiền chờ đợi một chút.”

Bĩu môi lườm cái đôi giả dối chủ tớ này một cái, Tiểu ớt cay cũng không thèm nói phá bọn họ lừa đảo sắc mặt. Cứ thế kéo tay Dương Tử đi vào phòng của mình.

“Không nhìn thì không nhìn, để tí nữa ta xem các ngươi là làm cái trò gì mờ ám mà nửa đêm nửa hôm còn thần thần bí bí như thế.”

Thấy yêu nữ này vào nhà rồi, còn lại mấy người mới theo chân Tống Khuyết nhanh chóng chạy ra địa điểm trước đó đã chọn đi.

Nhất thời, theo Tống bán tiên vung tay một cái. Một cỗ quan tài cùng vô số các loại vật phẩm loạn thất bát tao xuất hiện, Tả Mục, Thải Hồng, Dương Mật còn rất thành thạo theo như phân phó từ trước đưa đồ phân loại để gọn một bên.

Đợi Thiên Hương hai người ra, chỗ này đã như làm thành một cái tế đàn nhỏ vậy, ở giữa nằm thình lình chính là Ngân Giáp Thi.

Giới thiệu truyện Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh , truyện khá hay theo thiên hướng nhẹ nhàng .