Ta Dám Nói Mình Chỉ Là Đang Chơi Trò Chơi Ngươi Có Dám Tin Không?

Chương 96



.

Cô gái nói xong, giơ hộp bài bên trên có 4 viên đá tương tự như cậu phát hiện ở hội chợ, theo thứ tự trái qua phải theo chiều kim đồng hồ là viên ngọc hồng lựu màu đỏ, đá mắt hổ màu vàng nâu, đá thạch anh trắng và ngọc hải lam màu xanh dương.

Những người tham gia, đang ngồi ở cung tròn xung quanh cũng làm theo, mỗi người đều giơ lên bộ bài cùng những viên đá của mình lên cao, hướng về trung tâm cô gái.

Minh không có đá, nhưng cũng vờ làm theo, giơ bộ bài của cậu lên, cậu để ý cũng có vài người không có đá giống cậu.

Mà xung quanh cũng không ai nói gì, vì ai ai cũng đang nhắm mắt.

Minh qua quan sát đúng là thấy tất cả những bộ bài và viên đá đều có nguồn năng lượng kỳ lạ kia, cũng đang xâm nhập vào từng người ở đây.

Đột ngột cô gái ở giữa cất tiếng, mắt vẫn nhắm chặt, đầu có hơi cúi xuống, những người khác cũng làm theo.

“Xin mời Thần đến tham dự buổi lễ của tín đồ dành cho Ngài”

Những người tham gia cũng đồng thanh niệm theo.

“Xin mời Thần đến tham dự buổi lễ của tín đồ dành cho Ngài”

Âm thanh cộng hưởng vang vang..

Minh im lặng theo dõi, cậu có chút cảm giác giống như mình đang tham gia một giáo phái hắc ám nào đó, hay nghe nói trên mạng.

Bỗng đột ngột, thần thức của Minh bắt được một nguồn năng lượng đang tiến đến rất nhanh, xuyên qua tường đá của tầng hầm, thình lình xuất hiện kế bên cô gái ở trung tâm, vẫn đang nhắm mắt cầu nguyện không hề hay biết điều gì.

Nguồn năng lượng mang hình dáng một người thanh niên, tuổi chừng hai mươi mấy, có chút hư ảo.

Cậu rất quen thuộc nhận ra đây là chấp niệm tiến hóa, mà chấp niệm tiến hóa này năng lượng ba động không hề mạnh, yếu hơn Xuyến Chi lúc lần đầu cậu gặp nhiều, chỉ tầm Luyện Khí tầng 8.

Nhưng Minh cũng không vọng động, mà lặng im theo dõi, tuy cậu nhắm mắt nhưng thần thức cậu vẫn quét hình liên tục, cùng với đã dùng kỹ năng Che Giấu, khiến cậu như một phàm nhân bình thường.

Nhận thấy chấp niệm tiến hóa kia không thể phát hiện ra cậu, Minh thở phào trong lòng.

Đúng lúc này.

Cậu nghe giọng chấp niệm tiến hóa kia nói vang, mà chỉ mình cậu nghe được, vì tất cả những người tham dự ở đây không phải tu sĩ, nên không một ai khai mở nhĩ, để mà nghe được chấp niệm tiến hóa đang tự nói chuyện một mình..

“Hừ, bọn phàm nhân ngu muội, không có Nguyên Căn, mà mơ mộng làm Ma Pháp Sư..”

“Các ngươi yên phận làm dinh dưỡng, lấy sinh mệnh của mình mà nuôi nguyên lực cho ta đi..”

“Ha. Ha… haaaaa”

Hắn ta vừa nói, vừa giơ tay mình chạm vào người cô gái ngồi giữa, phóng năng lượng kỳ lạ trong người truyền qua cô, rồi từ đó lan ra bộ bài và những viên đá trên tay cô ta, truyền qua tất cả những bộ bài và viên đá của người tham gia xung quanh.

Tạo thành một đồ hình kết nối chằng chịt với nhau như mạng nhện, khiến tất cả mọi người rung lên bần bật.

Những người kia khi thấy bản thân mình tự chuyển động, lại càng cầu nguyện thành khẩn hơn, vì nhầm tưởng thần linh đã đáp ứng lời thỉnh cầu của mình.

Chấp niệm tiến hóa cũng liền thu lại, hút tất cả nguồn năng lượng mà hắn phát ra len lỏi qua đám người, kéo vào người mình, cũng mang theo luôn cả sinh mệnh khí tức của những người tham gia.

Trong sự thành tâm của mình, họ không hề nhận ra thanh xuân của họ đang trôi đi rất nhanh trong tích tắc khoảnh khắc..

Minh lúc nãy nghe qua chấp niệm tiến hóa đang vô cùng tự mãn nói chuyện kia, kết hợp với quẻ bài lúc trải cho cô gái ở hội chợ.

“The Judgement – The World – The Magician”

Bị 2 lá The Illumination và The Devil đè lên.

Ám chỉ cô gái bị một sự thao túng, những tưởng là ban cho sự khai sáng, nhưng mà chỉ là cạm bẫy của quỷ dữ.

Cùng với những gì diễn ra trước mắt, đã quá rõ ràng.

Suy đoán của cậu là đúng.

Đúng lúc này, chấp niệm tiến hóa dường như nhận ra trong phòng có 1 người không bị nguồn năng lượng của hắn tiếp xúc trúng..

Minh cũng không chậm trễ, dùng linh lực vẽ phong ấn bao trùm chấp niệm tiến hóa lại.

Người thanh niên nhận thấy có một lớp linh lực bao quanh mình, cũng rõ ràng cảm nhận được nguồn linh lực này mạnh hơn bản thân mình nhiều, liền hoảng loạn..

Biết âm mưu cũng mình bị tu sĩ phát hiện, mặc dù hắn đã rất cẩn thận không chọn tu sĩ để gài bẫy, mà chỉ lựa phàm nhân, mặc dù sẽ lâu hơn nhiều để nuôi dưỡng Nguyên Năng, nhưng hắn ít ra sẽ an toàn.

Ai dè đâu, có tu sĩ lại can thiệp vào cả chuyện phàm nhân?

Biết mình không có cơ hội thắng, liền van xin.

“Xin vị đại tu sĩ tha cho kẻ hèn mọn này, vốn tiểu nhân không có xúc phạm quy định của tu sĩ ở phàm giới, tiểu nhân không hề hại qua một vị tu sĩ nào, trước giờ chỉ nhắm vào phàm nhân..”

“Xin đại nhân, rộng lượng, mà tha cho kẻ tiểu nhân lần này..”

Vừa nói hắn vừa cúi người bái một bái rất sâu.

Nhưng hắn không hề biết những lời nói của hắn lọt vào tai Minh khiến cậu vô cùng khó chịu, cậu không thể hiểu được lại có quy định, chỉ cần không động vào tu sĩ, động bao nhiêu phàm nhân cũng được?

Chẳng lẽ người phàm không phải sinh mệnh như tu sĩ?

Minh nhíu chặt lông mày, không trả lời, mà dứt khoát sử dụng linh lực vẽ kỹ năng Tịnh Hóa, đánh đồ hình chữ Phạn ánh sáng bay tới bao lấy chấp niệm tiến hóa kia.

Chấp niệm tiến hóa cũng phát hiện vị tu sĩ không bỏ qua cho mình, liền vận dụng hết năng lượng toàn thân, hòng phá tan phong ấn để thoát thân.

Nhưng với mức năng lượng tầm tu vi Luyện Khí tầng 8 không thể phá được linh lực Luyện Khí tầng 9 của Minh.

Rất nhanh.

Tiếng la hét, gào thét, từ từ tắt lịm..

Cùng thân ảnh của người thanh niên dần dần nhạt đi.

Bị đồ hình chữ Phạn liên kết lại với nhau tịnh hóa bằng sạch.

Chỉ để lại một khối năng lượng trong suốt bên trong chứa những vân mây sáng rực, tựa tựa linh lực nhưng lại không phải linh lực.

Minh nhanh chóng sử dụng linh lực Thu Thập khối cầu năng lượng, hút nó nhập vào người mình, cũng thấy nó dần tan hòa vào thần thức cậu.

Một cảm giác kỳ lạ không diễn tả được phát sinh trong người cậu, chỉ là không có Cấu Trúc nên cậu không hề biết là gì, chỉ chắc chắn là có gì đó đã xảy ra..

Đột ngột ngay lúc này.

Trong thần thức cậu có những hình ảnh mờ ảo, từ từ ngưng thật, vừa giống xem phim vừa lại như chính mình trải qua, nhưng lại không thể can thiệp vào..

Giống lần xảy ra lúc cậu hấp thu chấp niệm bị tịnh hóa của Hồng.

Minh nhanh chóng nhận ra đây là ký ức của chấp niệm tiến hóa.

Khác với ký ức còn sót lại của chấp niệm, ký ức này của chấp niệm tiến hóa đã khai mở linh trí, liền rõ ràng, sống động hơn rất nhiều.

“Ân Huy! Tên phế vật.”

“Rác rưởi..”

“Ba mẹ đều là thiên tài đơn Nguyên Căn, vậy mà sinh ra con lại tạp Nguyên Căn, còn đầy đủ cả 4 loại nguyên tố, phế vật hơn cả phế vật..”

“Ân Huy! Ngươi không phải kiêu ngạo lắm sao, hiện giờ sao không thử lớn tiếng dạy đời ta tiếp đi, hahaha..”

“Phế truất, gạch tên nó ra khỏi dòng chính, xong liền đưa nó tới Phàm Giới, ta không muốn gia tộc mất mặt vì có một tên tạp Nguyên Căn..”

“Chuyện này tuyệt đối phải giữ bí mật, không được để lộ ra ngoài, liệu làm sao xử lý cho cẩn thận..”

“Ba! Mẹ! Con không muốn tới Phàm Giới..”

“Huy nhi ngoan, việc này không thể làm trái lệnh gia chủ, vị trí của ba con trong gia tộc không còn như trước..”

“Huy nhi, ta.. Con nhớ phải biết tự giữ lấy mình..”

“Ở Phàm Giới Nguyên Năng tuy không bằng tại Tu Thần Giới, nhưng cũng không phải ít ỏi, ở đó con có thể hưởng thụ một đời, còn hơn là chịu tủi hờn, khinh rẻ ở lại nơi này..”

Thiên thu, vạn cổ, sách ghi tên.
Triệu hoán kỳ tài, vượt giới lên.
Nhiệt huyết dâng trào, Thiên Mệnh Chiến.
Quần long hội tụ, mấy ai quên?