Ta Chuyển Sinh Sang Thế Giới Liên Quân Và Liên Minh

Chương 690: Người Bảo Vệ (1)



Động tĩnh xảy ra lớn như vậy, tất nhiên Thiên Hồ có thần thức dễ dàng cảm nhận được. Không chỉ có riêng địa phận nơi En và người thuộc Tháp Quang Minh kia mà nhiều địa điểm khác đều có rất nhiều quái vật kì dị gần giống con hai người đang chiến đấu.

Tất nhiên, cảm nhận được là một chuyện, còn đâu việc thấy rõ từng chỗ là không thể nào, chỉ có thể dùng loài vật Hệ Thống tặng cho để tiếp tục di chuyển.

[Ting... Phát động nhiệm vụ hữu hạn : Truy tìm, sau đó giết hoặc thu phục các Người Bảo Hộ có trong Bí Cảnh. Tùy thuộc vào những lựa chọn giết hay thu phục mà phần thưởng chủ nhân nhận được sẽ khác nhau. Thêm vào đó, mỗi Di Vật Thượng Cổ sẽ có xác suất rất cao xuất hiện gần các Người Bảo Hộ.

Phần Thưởng : Quyền Kiểm Soát Bí Cảnh x1, Thần Thú Trứng x1.]

Đi không bao lâu thì giọng thông báo của Hệ Thống đã vang trong đầu hắn, chưa tới một tháng liên tiếp Hệ Thống đã đưa ra tới hai nhiệm vụ, cả hai đều có độ khó không nhỏ, nhìn vào phần thưởng thôi đã đủ hiểu không dễ xơi.

" Phụ thân, có chuyện gì sao ?? " Thiên Vũ thấy hắn đột ngột dừng lại liền nghi hoặc.

" Ừm... Ta có dự cảm không tốt về những chuyện sắp xảy ra ở trong đây. Vì thế, để đảm bảo cho tình huống xấu nhất, con gái, ngươi ở lại chỗ vừa rồi chờ hai người kia quay về được không ?? " Thiên Hồ suy nghĩ một chút nói.

" Dự cảm không lành ?? Ở đây còn có thứ có thể mạnh hơn ngươi ?? Ngươi có phải có gì muốn giấu ta hả ?? " Thiên Vũ liếc mắt đã nhận ra hắn không đúng sự thật, nghiêm mặt hỏi.

Bàn về độ nhạy cảm nàng còn hơn mẫu thân nàng nhiều, chỉ một biểu cảm nhỏ cũng thừa phát hiện ra phụ thân nàng đang giấu nàng chuyện gì đó rất quan trọng.

" Không hẳn... E rằng đúng là có tồn tại mạnh hơn ta bên trong Bí Cảnh... Con gái, an toàn của ngươi luôn phải đặt lên trên hết. Ta không muốn đặt mạng sống người thân mình vào nguy hiểm chút nào cả. " Thiên Hồ ôm lấy Thiên Vũ, dịch chuyển cả hai về lại điểm mọi người đã thống nhất sẽ tập hợp tại đây.

" Haizz, thôi được. Ngươi nhớ phải bảo trọng đó, phụ thân. Nếu ngươi không toàn mạng trở về thì ta bằng mọi cách sẽ tìm thấy ngươi ở bất kì đâu... Hơn nữa... Ta vẫn còn có những chuyện chưa nói cho ngươi biết cho nên nhất định phụ thân ngươi phải bình an trở về đó... ".

Dứt lời cô nàng hai tay đột ngột ôm cổ hắn, miệng nhỏ cũng nhanh chóng tìm lấy miệng hắn hôn lên, phải tốn một khoảng thời gian không nhỏ hai người mới rời môi, ánh mắt Thiên Vũ sớm đã trở nên say mê nhìn hắn.

Nàng biết một khi hắn đã quyết định muốn nàng ở lại đây ắt hẳn lí do không có đơn giản như bề ngoài, đã thế hắn đã nói vậy thì nàng có muốn cũng chẳng thể ngăn cản nổi.

" Chắc chắn rồi... Ta đương nhiên sẽ không chết dễ dàng được. Vả lại có con gái yêu của ta chờ mong, ta cũng đâu thể phụ lòng đây... " Hắn biết Thiên Vũ có khao khát sát cánh bên hắn, chiến đấu cùng hắn trong những trận chiến thực sự.

Chỉ là lần tới có thể sẽ rất nguy hiểm, rất có nguy cơ ảnh hưởng tới sinh mệnh nàng, chỉ có thể để nàng chịu chút ủy khuất a.

Màn chia tay tốn thêm kha khá thời gian, con thú có hình thù kì quái kia sớm đã dò được phương hướng có Người Bảo Hộ đã dẫn đường trước một đoạn đường dài, tới khi Thiên Hồ dịch chuyển tới cạnh nó thì quang cảnh xung quanh lại thêm lần nữa thay đổi, dây dưa vào nhiều tầng không gian đến cả hắn cũng không phát hiện ra đủ hiểu kiến trúc Bí Cảnh không đơn giản do một Thần Cấp tạo ra, chí ít người kia tu vi cũng đã đạt tới Sáng Thế Thần trở lên.

Có điều khiến Thiên Hồ khó hiểu chính là Bí Cảnh lại chỉ dành cho Độ Kiếp Kì trở xuống, há có phải đi cống mạng nuôi dưỡng nơi đây...

Khó hiểu thì khó hiểu nhưng nơi trước mắt hắn lại mang chút cách biệt rất khác những nơi hắn đã từng đi qua, cả tả hữu tiến lùi đều có sự hiện hữu của Huyết. Mà đa số những Huyết còn rất tươi mới, không hề có dấu hiệu thời gian can thiệp vào, dựa theo hắn phán đoán chỗ Huyết mới ở đây không lâu.

Thiên Hồ không lơ là cảnh giác, dùng Thần Thức quét qua một lần cũng không phát hiện vật gì khả nghi, đi thêm quãng đường nhỏ nữa hắn giáp mặt với một đại môn có hình thù hắc dực khổng lồ, gần giống đôi cánh khi hắn hoá thân Thiên Sứ nhưng nhỏ gọn hơn chút đỉnh phủ lấy bên trên một lớp bụi dày đặc, niên đại ít nhất đã trải qua khoảng vài trăm năm có thừa.

" Không những đa không gian lại còn có rất nhiều thứ đáng lý ra đã biến mất vẫn còn tồn tại ở trong đây... " Hắn chạm vào đại môn, nhìn lên bầu trời sớm nhuốm một màu huyết tinh đỏ rực mỉm cười tự giễu.

Trên tinh không, ba bốn thân ảnh sở hữu đôi cánh hệt như trên đại môn, tuy hắn không thấy rõ mặt mũi những nhân vật vừa mới tới nhưng khí tức chúng toả ra đã hiểu chúng không chào đón hắn xuất hiện ở địa bàn của chúng, kèm theo đó là những ngôn ngữ vừa khó hiểu vừa khó nghe phát ra inh tai.