Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game

Chương 207: Ai mới là hào phú?





Cái cỗ cảm xúc kia thực sự quá mãnh liệt, mãnh liệt đến Chu Văn không chút do dự mở miệng cự tuyệt:

- Ngượng ngùng, chẳng qua ta bồi tiếp bằng hữu tới xem một chút, cũng không có muốn tại Tiên Thiên Thánh Điện được cái gì.

Giao Long lại đưa mắt nhìn Chu Văn, chậm rãi lui trở về phía trên cột đá, biến thành pho tượng không có sinh mệnh.

Lan Thi hứng thú nhìn Chu Văn, tựa hồ sinh ra một tia thưởng thức.

Lý Huyền thì tức giận nói:

- Lão Chu, nếu như ngươi bởi vì ta mới cự tuyệt, này sẽ để cho ta vừa cảm động vừa khổ sở.

- Cũng không phải, Tiên Thiên Vô Cực thể vốn cũng không phải là mục tiêu của ta, coi như không có ngươi, ta cũng sẽ cự tuyệt.

Chu Văn thực sự nói thật.

- Ngươi nói như vậy, khiến ta càng khổ sở hơn.

Lý Huyền nói đùa.

- Đi thôi, chúng ta lại đến cái Thánh Điện khác đi xem một cái.

Chu Văn hiện tại chỉ muốn đi tới Thánh Điện khác nhìn một chút.


Mệnh cách Vương Chi Thán Tức của hắn là thuộc tính của hắn kết hợp với Mê Tiên kinh hợp thành, nhưng hiện tại Mệnh cách Vương Chi Thán Tức gạt bỏ Thánh điện, khiến kế hoạch tấn thăng của Chu Văn lúc trước, chỉ sợ rất khó thành công.

- Nếu như không có biện pháp sử dụng thể chất đặc thù đem thuộc tính tăng lên tới 21 điểm, ta không biết phải thăng cấp lên Sử thi?

Chu Văn trong lòng tràn đầy nghi hoặc.

- Gia hỏa này có chút thú vị.

Nhìn Chu Văn cùng Lý Huyền đi xa, Lan Thi quay người tiến vào Tiên Thiên Thánh Điện.

Chu Văn cùng Lý Huyền cùng nhau chạy tới Thái Dương Thánh Điện, không phải bởi Xạ Nhật quyết, mà bởi Thái Dương Thánh Điện có khoảng cách tới Tiên Thiên Thánh Điện gần nhất.

Có điều bọn hắn cũng không biết, thành viên gia tộc Lục đại anh hùng, lúc này đều đã tụ tập ở đây, đang đang thảo luận muốn làm thế nào để đối phó Chu Văn.

Thời điểm trước đó Lệ Tư tới nhà tìm bọn hắn, đại bộ phận thành viên của gia tộc Lục đại anh hùng còn xem thường, cảm thấy nếu An Tĩnh không có đến, bọn hắn căn bản không cần thiết đối phó Chu Văn.

Có ai biết được Ước Hàn mang theo mười mấy người đi thu thập Chu Văn, cuối cùng bị Chu Văn phế đi Nguyên Khí hải, đồng dạng thiếu niên mặc áo đen của Hạ gia cũng giống vậy.

Chu Văn nghiễm nhiên có bộ dáng của An Thiên Tá, điều này khiến cho thành viên gia tộc Lục đại anh hùng đều không thể chịu được.

- Sự tình An Thiên Tá đã để sáu nhà chúng ta mất hết thể diện, hiện tại lại tới một cái Chu Văn, chuyện này không thể để yên, các ngươi nghĩ thế nào?

Vẻ mặt Hạ Băng lạnh lùng nói.

Thiếu niên mặc áo đen, bị Chu Văn tại Tiên Thiên trước thánh điện phế bỏ Nguyên Khí hải, là thân đệ đệ của Hạ Băng.

- Vốn lười để ý tới hắn, lại không nghĩ rằng hắn lại dám càn rỡ như vậy, xác thực nên cho hắn một chút giáo huấn, bằng không người khác cho là chúng ta dễ khi dễ, về sau ai cũng dám khi dễ chúng ta.

Độc Cô gia Độc Cô Xuyên cũng nói.

- Chu Văn nhất định phải phế, có điều trên người hắn có một đầu Phối sủng mạnh mẽ dị thường, Phối sủng kia có thể hóa thành một cây quạt, phiến ra gió ngay cả Thẩm Phán Chi Quang đều không thể chống lại, nếu như không thể giải quyết cây quạt kia, chỉ sợ khó đem hắn chế phục.

Ước Hàn có chút hư nhược nói.

- Ngay cả Thẩm phán chi quang, cũng không thể chống lại Nguyên Khí kỹ của Phối sủng này, điều này không thể không phòng, nếu như có Phong Chi Nữ Thần thủ hộ tại đây thì tốt biết mấy, bảo bối kia có thể khắc chế phong lực lượng.

Hạ Băng nói.

Ước Hàn cười khổ nói:

- Trước đó ta có mang theo Phong Chi Nữ Thần thủ hộ, tuy nhiên lại bị Chu Văn chiếm đi, có điều cho dù có Phong Chi Nữ Thần thủ hộ cũng vô dụng, dù sao vật kia chỉ có thể giữ được một người, những người khác vẫn sẽ bị lực lượng cây quạt gây thương tích.

Đám người Hạ Băng nghe vậy, đều ngẩn người, không nghĩ tới Ước Hàn dốc hết vốn liếng như vậy, ngay cả Phong Chi Nữ Thần thủ hộ đều mang tới, đáng tiếc bị Chu Văn đoạt đi.

Độc Cô Xuyên trầm ngâm một lát nói ra:


- Nguyên Khí kỹ như vậy, thời điểm sử dụng cực kỳ tiêu hao Nguyên Khí, chúng ta chỉ cần sử dụng xa luân chiến, đem Nguyên Khí của hắn tiêu hao hết, coi như trong tay hắn có cây quạt như vậy cũng vô ích.

Ước Hàn vội vàng lắc đầu nói:

- Phương pháp này không thể được, trước đó chúng ta cùng hắn chiến đấu, một lần trong chiến đấu, hắn sử dụng cây quạt sáu lần, kết quả Nguyên Khí vẫn hết sức sung túc, vẫn còn dư lực sử dụng Nguyên Khí kỹ, ta đoán chừng trên người hắn có bảo vật có thể khôi phục nhanh chóng Nguyên Khí.

- Nói như vậy, đây thật là một cái phiền toái lớn.

Độc Cô Xuyên cau mày nói.

- Cũng không tính phiền toái gì lớn, cái cây quạt đó, giao cho ta đi.

Hạ Băng mở miệng nói.

- Hạ Băng, ngươi có nắm chắc không? Lần này chúng ta không thể thất bại nữa, bằng không gia tộc Lục đại anh hùng thật làm trò hề.

Độc Cô Xuyên nói.

- Cụ thể ta không tiện nhiều lời, có điều các ngươi yên tâm, chỉ cần xác định cây quạt kia do Phối sủng Phong hệ biến thành, ta nắm chắc mười phần có thể cho nó không phát huy ra bất cứ tác dụng gì.

Hạ Băng như thể đã tính trước.

- Tốt, vấn đề cây quạt cứ giao cho ngươi giải quyết, chúng ta bây giờ đi tìm Chu Văn.

Độc Cô Xuyên đứng dậy nói.

- Đợi một chút.

Ước Hàn gọi hắn lại.

- Còn có chuyện gì?

Độc Cô Xuyên cau mày nói.

Ước Hàn ho nhẹ một tiếng nói:

- Ngoại trừ cây quạt kia, Chu Văn còn hết am hiểu năng lực phi hành, tình huống không có sử dụng Phối sủng hệ phi hành và Phối sủng tọa lỵ, vẫn có thể di chuyển tự do trên bầu trời, cơ hồ giống superman, cũng không hắn sủ dụng Nguyên Khí kỹ hoặc có bảo vật, Phối sủng gì. Cho nên các ngươi nên chú ý, đừng để hắn lợi dụng năng lực phi hành chạy trốn.

- Có phải kỹ năng của Phối sủng hệ phi hành hay không?

Hạ Băng hỏi.

- Không phải, ta không cảm ứng được Phong lực lượng trên người hắn.

Ước Hàn lắc đầu nói.

- Điều này có chút phiền phức, nếu không phải kỹ năng của Phối sủng Phong hệ, ta cũng không có biện pháp gì bắt hắn.


Hạ Băng cau mày nói.

- Vấn đề này để ta giải quyết đi, cam đoan sẽ không để cho hắn chạy mất.

Một cái thiếu niên tóc vàng nói.

Hạ Băng cùng Độc Cô Xuyên thấy người nói chuyện là Phổ La Tư, đều khẽ gật đầu, đối với năng lực của hắn hết sức tín nhiệm, không nói gì nữa, liền chuẩn bị muốn lên đường.

- Đợi một chút.

Ước Hàn lại gọi bọn hắn lại.

- Còn có chuyện gì?

Hạ Băng đã hơi không kiên nhẫn.

- Trên người Chu Văn có một thanh đao, vô cùng sắc bén, Truyền kỳ Phối sủng Quang chi xà biến thành kiếm, bị đao của hắn tuỳ tiện chặt đứt, còn có chúng ta trước đó sử dụng Phối sủng tọa kỵ, cũng đều bị một đao chém thành hai khúc, các ngươi phải cẩn thận mới được.

Ước Hàn nói thêm.

- Ngươi còn biết cái gì, một lần nói hết ra đi.

Độc Cô Xuyên có chút đau đầu.

Phối sủng kinh khủng, kỹ năng Huyền không mạnh mẽ, còn có vũ khí sắc bén bá đạo, người bình thường chỉ cần có một trong số đó, cũng đủ để vang danh thiên hạ, Chu Văn đồng thời có được ba cái, khó trách Ước Hàn đều thảm bại trong tay hắn, cũng không thể trách Ước Hàn không có năng lực.

- Những cái khác á, có thể kể như: Chu Văn có một đầu Phối sủng, năng lực phòng ngự mạnh khủng khiếp, vũ khí Truyền kỳ bình thường không thể làm thương tổn nó. Hắn còn có một đầu kỵ sĩ sủng, có được lực trùng kích cùng lực phá hoại mạnh mẽ. .

Ước Hàn suy nghĩ một chút lại bổ sung vài câu.

Đám người nhìn Ước Hàn, trong lòng đều bay lên một cái ý niệm trong đầu:

- Đến cùng ai mới là hào phú? Gia tộc Lục đại anh hùng chúng ta không phải là hào phú nhất Liên Bang sao? Thế nào thấy, Chu Văn giống như so với chúng ta còn muốn giàu hơn?