Sống Sót Ở Tận Thế Drillcoat

Chương 53: Trận chiến ngoài tưởng tượng



“Thôi kệ, hỏi bông đùa thôi, ông chán chết, lần này mới thật nè ông già, tui đang đi tìm một thằng bạn cũ, chung trường học ở đây, ông biết ai học Phan Bội Châu không?”

Thứ giống như người kia nhảy phóc xuống mặt đất không làm ra một tiếng động, để lộ tay chân làm ông Cảnh rùng mình, ông Cảnh sắc mặt dày đặc hoang mang, nó có sáu cánh tay, đây không phải là người.

Thứ vừa xuất hiện mang lại cho ông Cảnh không phải con người, trong lòng ông lộp bộp một tiếng, tức thì kích hoạt Trực giác niệm trong đầu, tay chân toàn thân vô thức sợ hãi mà mọc ra từng nhánh xương ôm bao quanh khoảng không ngoài cơ thể.

Rắc! Xaạt!

Đưa mắt nhắm đến mục tiêu mà ông muốn dùng Trực giác nhưng không thấy thứ vừa nãy đâu cả, chỉ là lúc này bả vai hơi nhói nhói như rát muối

Ông quay đầu nhìn lại thì thấy cùi tay trái đẫm máu của mình, cơn đau lúc này phản ứng kéo tới đau dữ dội, mặt mày ông Cảnh nhăn như đít khỉ, rịnh rịnh mồ hôi.

Tuy đau nhưng kinh nghiệm quân nhân nhiều năm thôi thúc ông mau chóng tìm vị trí của nó, ông ngoái đầu qua sau thì mới xác định được, nó đang cầm cái tay nhuộm máu, hai cánh tay trên cùng của nó thi nhau mò mẫm trên đó, bẻ vài nhánh xương bên trên như xương cá.

Ông Cảnh mặt mày biến sắc, ông một lần nữa dùng Trực giác, lúc này vừa dùng đã thất bại trong việc nhìn thấy mục tiêu, thời gian kích hoạt Trực giác chỉ trong nháy mắt kết thúc nên đã thất bại nhìn thấy thông tin của nó.

Rối bời là mắt của ông khi nãy không theo kịp nó đã làm gì, phải biết ông là người hiếm hoi thăng cấp lần năm, bộ phận cơ thể cùng những hoạt động tính năng cơ thể tăng dồn tích lũy là năm lần, chưa nói mỗi một lần thăng cấp mới đều hơn rất nhiều so với cấp trước.

Cánh tay mọc đầy rẫy xương xẫu bị nó gặt xuống như lá mít, trong tầm nhìn của nó chỉ có món đồ chơi trước mắt, căn bản là không xem ông là một mối uy hiếp tồn tại hay gì khác.

[Siêu người nhện (chuẩn zombie)]

[Tiến trình biến đổi: 6%]

[Thông tin khác: Không rõ]

Không quan tâm biểu tình mơ hồ trên mặt ông Cảnh, nó sau khi bứt gãy hết xương trắng, chỉ còn lại trên cánh tay những phần xương vụn lỗ chỗ, nó kết thúc bằng cách đặt hai tay nó ở hai đầu, đè ép một thoáng, tay đứt của ông Cảnh như bột vo lại một cục thịt máu xương hỗn tạp.

Sau khi nhìn cảnh vừa rồi, ông liền biết mình sợ là sẽ gặp nằm tại chỗ này, đáng tiếc là ông còn dự định hỗ trợ những người yếu thế hơn cùng nhau sống sót vượt qua hoàn cảnh khắc nghiệt.

Sau cùng, còn phải xây thêm một cái đoàn trại làm nơi trú ẩn những người sống sót chưa được tìm thấy ngoài kia.

Chỉ là với khả năng của mình thì chỉ có thể làm tới đây thôi, nhìn nó đang tựa như tĩnh lặng đứng đó, mặt không biểu tình nhìn ông, không còn nói chuyện thoải mái như hồi nãy, dường như sự hứng thú vừa rồi của nó chỉ là biểu hiện giả tạo, ông tựa như bị một con quái vật người ngoài hành tinh trợn tám đôi mắt lên nhìn ông vậy.

Ông biết lần tiếp theo không phải cánh tay đơn giản như vậy, ông Cảnh mắt đỏ hoe nắm chặt khúc xương dính trên bụng bẻ một thoáng, móng tay nắm lại năm ngón báu chặt đến nổi rỉ máu.

Có điều máu từ nắm tay phải ông ta không chảy xuống đất mà bắt đầu bám lên mảnh xương gãy, tức thì khúc xương trắng bắt đầu từ nơi tay của ông lan ra màu đỏ của máu, trở thành khúc xương đỏ!!

Sôi sục!! sục!!

Đôi mắt ông ta bắt đầu phát sáng màu vàng, tròng đen cũng thành màu đỏ đô, tâm trí ông dần dần tê liệt như bị một cánh tay lực lưỡng bóp chắt xuýt sao.

Ông lúc này chỉ còn phương án cuối cùng này mà thôi, ít nhất trước khi ra đi ông cũng phải đem con quái vật kinh khủng này theo, bớt mang cho đoàn trại một thảm họa khác.

Sôi sục!! Sục sục!

“Lựa chọn [Xương cường hóa] kích hoạt biến đổi zombie”

[Bạn vừa kích hoạt đặc quyền của người chơi thăng cấp lần năm]

[Bạn cần thời gian để hoàn thành quá trình này, trước khi kết thúc chúc bạn có thể lấy lại ý thức, cảnh báo nguy cơ sẽ trở thành zombie thực thụ]

Những suy nghĩ cuối cùng của ông dần kết thúc rồi tắt hẳn, dòng máu như nước sôi sùng sục lưu chuyển, dần bốc màu sương máu tỏa ra xung quanh, tiến trình biến đổi đã hoàn thành một nửa, dù chỉ có một nửa nhưng con thú bên trong ông Cảnh không kiềm nén bạo ngược vui sướng.

Có thể nói đây là bản năng zombie đã chiếm lấy tâm trí còn sót lại của ông ta, nó cảm thấy được “dị hợm” trên người mình, cơ bắp quanh thân không biết lúc nào đã căng phồng như vừa bơm hơi, ở dưới làn da trắng bệch là những đường mạch máu màu vàng như rễ cây phát sáng.

Nếu như lúc này đây là trời tối thì hình dáng ông ta lúc này như một cái lồng đèn trung thu hình thù quái vật, hai bên má mọc ra hai cái xương mọc trước miệng, đầu không thấy tóc mà thay vào đó là một cái mũ sọ trắng có hai cái xương trên đỉnh đầu mọc ngược ra phía sau.

“Ông Cảnh” nắm chặt nắm tay đã sớm biến dạng lại, giáp xương từ sớm tinh mịn mọc bảo vệ ở phần mu hai phần cẳng tay, chuyển động vang lên răng rắc, với hình thù này ông có thể tự tin đem đi hù sợ mấy đứa nhóc loai choai trong phường.

Thứ zombie kì lạ được gọi là Siêu người nhện ấy bắt đầu liền sững ra, song nó cười một cách hưng phấn lên, vì bởi nó trước giờ chưa thấy hiện tượng này xảy ra trước mắt cả.

Một làn gió ào ào ập vào mặt nó, chỉ thấy cái đầu sọ với hai tròng mắt đỏ phát sáng đang há miệng lao đến đây, một phát liền tới chỗ của nó ngay lập tức, sáu cánh tay tức thì có chụm lại đặt ở trước người.

“Bành!!”

Rắc!

Sáu cánh tay màu tím lam của Siêu Người nhện tựa như khối đồng đen rắn chắc, va chạm cực lớn xảy ra mà nó không có hề hấn sứt mẻ gì, ngược lại với nó thì “Ông Cảnh” giơ lên cánh tay bọc giáp xương của nó lên, chỉ thấy giáp xương gai nhọn lổm chổm ở mu bàn tay đã không thấy đâu, chỉ còn lại những mảnh vụn lay lắt.

“Gòaaa!!”

Đột nhiên Siêu người nhện biến mất, đôi mắt đồng tử màu đỏ đô nhanh chóng xoay chuyển co rụt lại, con thú trong người ông Cảnh quay người sang một hướng chỗ có gốc cây già ở đó.

Lần nữa mọc một đống vuốt xương ở tay phải, cánh tay trái của ông ta cũng vậy, trong lúc biến thành “quái vật” một cánh tay màu đen khác đã mọc bù lại.

Con thú mãnh liệt nhào tới đưa vuốt không do dự, chạm đến liền làm trụi lũi ngọn cây, chỉ còn lại gốc, tiếp đến là vách đá, khói bị đất đá cào ra bốc lên ào ào, tán đi trơ trọi thì thấy được hình thù như mèo cào cực lớn trên vách núi.

Mọi đòn tấn công của con thú trong người ông Cảnh đều bị Siêu người nhện lặng lẽ né đi, một cách nhẹ nhàng cũng không phải nói ngoa, nhìn ông Cảnh đang ở dưới đất, co người lại vì hết thể lực, Siêu Người Nhện ở trên cành cây thỏa chí cười khặc khặc.

“Ông già, ông chỉ có nhiêu đó thôi à, nhiều đây là không đủ đâu, khà khà”

Dường như nghe thấy lời nó nói khiêu khích, cả người ông Cảnh dần áp súc lại, hai tay hai chân run rẩy bấu chặt trên nền đất cứng khô khan, dù vậy vẫn bị xương móng của ông dễ dàng đè nát.

Làn da lúc trắng lúc đen, da tự nhiên chuyển sang màu xám, xác da mỏng như cánh ve đua nhau rụng lặt vặt trên đất, một lớp da mới màu đen sinh ra, từng làn sóng gợn nhẹ nhàng màu đỏ vây quanh.

Đôi mắt của ông Cảnh như bật hết công suất, cực độ sáng chói như laze, nhìn thân ảnh hiện giờ không hiểu sao có cảm giác đượm buồn.

Bộ dạng lúc này đã từ bỏ con người, so với ông bây giờ thì Siêu người nhện còn giống người hơn cả ông,

“Gàooooo”

Âm thanh gào thét vang dội, ánh mắt lấp lóe như mắt quỷ chuyển động, tán cây gắng gượng áp lực từ tiếng gào dữ dội, tiếng gầm làm ầm lên đánh dấu tồn tại thêm một con zombie mới xuất hiện.

Cả người nó mỗi hơi thở đều có giáp xương ẩn hiện mọc, nó khóa chặt vào Siêu Người nhện, đất đá dưới chân nát vụn, tốc độ lao đến của nó đạt tới khi nãy gấp hai lần, với sức mạnh nhấc tay nhấc chân làm đá vỡ của nó thì một khi gấp hai trở lên đều tính là sức mạnh khủng khiếp.

Siêu người nhện đối mặt với luồng áp lực mạnh mẽ từ nó, cơ thể cũng liền to ra, sáu cánh tay căng phồng như bơm hơi, bên trên lảng vảng không khí chuyển động màu xanh năng lượng, chống lại áp lực đang lao tới.

“Lần đầu sau khi tỉnh giấc ta dùng cái này”

“Đặc Quỷ Thuật: Tập hợp”

Trên sáu cánh tay rắn chắc lực lưỡng là nắm tay với một luồng áp lực màu xanh lam thay đổi không khí biến dạng, đột ngột chụm lại với nhau ở một điểm.

Bành!! Rắc rắc!!

Éc Éc Éc!!!

Hai bên va chạm làm không khi phát ra một tiếng nổ tung như súng pháo, gió ở giữa như bão ào ạt hắt mọi thứ xung quanh ra.

Mạnh đến mức tưởng tượng một chiếc ô tô va chạm vào đó thì sớm đã bị dập nổ, rít gió, một mảnh xương nhợt nhạt màu đỏ giữa khói mù bay thẳng vô định về phương xa

Lộc cộc!! Lộc cộc!!

Cành cây nơi chỗ đứng của Siêu người nhện đã biến mất, chỉ còn lại cái hố đất đá màu cam sâu hai mét rưỡi.

Không có sương mù nhưng khói dày đặc bốc lên, cho dù giơ cánh tay cũng không thấy ngón, làm che mờ tầm mắt.

Một vài lều trại gần đó đã bị thổi bay, người thanh niên được ông Cảnh cứu vừa nãy bị vụ nổ thổi bay, trên người có hòn đá lớn đè nặng hấp hối chờ chết, chỉ còn lại trong bụi mù có tám đôi mắt lấp lóe mập mờ.

Huyền thoại về một Hoàng đế triều đình nhà Lý lãnh đạo Đại Việt hùng cường, xuất binh chinh chiến với Đế quốc Mông Cổ hung tàn. Mời đọc