Sói Săn Mồi

Chương 448: Tái ngộ (5)



Mười phút sau khi hệ thống camera sân bay gặp sự cố, một chuyến bay từ Ai Cập hạ cánh xuống sân bay Bắc Kinh.

Trong số hành khách rời khỏi máy bay có một đoàn mười người ăn mặc khá bình thường do một nam nhân dẫn đầu, vừa đến sảnh sân bay thì hai mắt hắn liên tục dò xét xung quanh và ngay tức thì sáng lên như thể đã phát hiện ra mục tiêu, hắn ra dấu cho đoàn người đi đến hướng một chiếc toyota 16 chỗ rất đỗi bình thường ngoại trừ phần cửa kính được thay đổi để nhìn từ bên ngoài vào không thể thấy được bên trong.

“Cạch!”

Cửa xe vừa mở, đoàn người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi, không một tiếng nói nào phát ra.

“Đã lâu không gặp, anh Thiên!” Ngồi trước vô lăng chính là Xuyên, hắn quay đầu chào hỏi gã nam nhân kia và cũng chính là Thiên, không ngờ hắn đã khăn gói qua Trung Hoa.
“Đúng là đã lâu không gặp, anh vẫn khỏe chứ?”

Thiên cười đáp, lần này hắn dẫn đầu 7 tên thuộc hạ của Long qua ý định giúp gã, chung quy Long vẫn là cần một vài thân tín, ngoài ra chuyến đi này còn có hai nữ nhân hết sức đặc biệt mà hắn phải cẩn thận chiếu cố không để ra sai sót gì.

“Ta vẫn khỏe, Ma Chủ đã có an bài cho mọi người, chúng ta sẽ rất nhanh được gặp ngài ấy” Độc Sĩ nói.

“Ta hiểu!”

Thiên gật gù, Long hiện tại đang là mục tiêu của vô vàn những tên mật thám từ các thế lực nên không thể tùy tiện hiện thân, vì chuyến đi mạo hiểm này của Thiên cùng mọi người mà Nhị Yến toàn bộ nhân thủ đều đã được huy động hòng xóa bỏ mọi dấu vết.

“Đi thôi!”

Xuyên đạp ga, chiếc xe nhanh chóng lao vút vào bóng đêm.

…………………..

…….

Kim Ngoại sơn trang…
Là một trang trải nhỏ nằm sâu trong một thung lũng, Kim Ngoại sơn trang từ một tháng trước bất ngờ đổi chủ, gia đình chủ cũ đã chuyển đi từ ba tuần trước nhưng sơn trang vẫn sạch sẽ thoáng mát dưới tay của một đám nữ nhân kỳ bí... mua lại sơn trang này chính là Long, hắn dành nơi này cho Thiên cùng thuộc hạ cũ.

“Đây là nơi mà Ma Chủ an bài cho mọi người, nơi đây tuy hẻo lánh nhưng được trang bị tiện nghi đầy đủ nên mọi người có thể yên tâm.? Xuyên cười nói.

“Nơi đây đã là quá tốt, các ngươi mau thu xếp ổn định nơi ở và chuẩn bị bước vào tập huấn.” Thiên nói.

“Vâng.”

Bảy người nhanh chóng chia ra tìm cho mình một căn phòng riêng duy chỉ có hai nữ nhân vừa mới bước xuống xe đã bị một bóng hình cuốn lấy mà biến mất.

……………..

Trong biệt viện nằm sâu trong sơn trang lúc này đây đã có ba bóng người…
“Long, em nhớ anh!”

Giọng nói quen thuộc lọt vào tai Long, trong lòng hắn là một nữ nhân và cũng là người đầu tiên hắn yêu và dĩ nhiên đó là Hoa, nàng cùng Xuân dùng cái chết để bắt Thiên phải mang mình theo dù chỉ là vài ngày. Đã hai năm rồi mới được nằm trong cái lồng ngực cứng rắn và ấm áp của người yêu khiến nàng không kìm được nước mắt chảy dài trên gò má.

“Em yêu, anh chưa lúc nào là ngưng nghĩ về em.” Vuốt ve lấy tấm lưng Hoa, Long yêu thương nói.

“Vậy anh có nghĩ đến mụ già này không?” Ở bên cạnh hai người, Xuân từ sớm đã nước mắt lưng tròng nhưng vẫn không kìm được ghen tuông nắm lấy hông Long nhéo mạnh.

“Mẹ yêu… con sao có thể quên được mẹ…” Long cười khổ nói, ở ngoài kia hắn là Ma Tôn dọa sợ thiên hạ nhưng trước hai nữ nhân này hắn mãi mãi là Long của các nàng.
“Long, hay là chúng ta từ bỏ tất cả trở về, em sợ… em sợ mất cả anh.”

Hoa vuốt lấy khuôn mặt góc cạnh đầy nam tính của người tình mà run rẩy nói, nàng đau khổ vì mất con nhưng càng đau đớn hơn khi nhìn thấy những nếp nhăn trên khuôn mặt của hắn, một thanh niên chỉ mới hai mấy tuổi đầu, hắn đã phải trải qua những chuyện gì chứ?!

“Nếu ta tử bỏ thì quãng đời còn lại ta sẽ sống trong dằn vặt đau khổ, điều đó đối với ta còn đáng sợ hơn cả cái chết… nàng phải tin tưởng ta, bằng bất cứ giá nào ta cũng sẽ mang con về… bằng bất cứ giá nào…”

Nhìn sâu vào đôi mắt ngập nước của Hoa, Long yêu thương nói, hắn biết đêm nào nàng cũng khóc vì nhớ con nên để có thể nói ra câu vừa rồi đủ hiểu nàng yêu hắn đến nhường nào.

“Em… nhưng anh phải hứa với em một chuyện…” Hoa ôm chặt lấy người tình vừa khóc vừa nói.
“Không phải là một mà một trăm chuyện anh cũng sẽ đáp ứng em…” Đặt lên trán Hoa một nụ hôn, Long nói.

“Nếu… nếu có một ngày, khi phải chọn lựa giữa mạng sống của anh và con, thì anh phải hứa với em, anh phải chọn sống vì em, vì mẹ và vì mọi người… anh nhất định phải hứa…”

Tim hoa co thắt lại vì không thể khống chế được cảm xúc, nàng đã nhiều đêm gặp ác mộng rằng Long sẽ vì cứu con mà từ bỏ mạng sống của chính bản thân mình, hình ảnh ánh mắt cùng nụ cười cuối cùng của hắn dành cho nàng khiến nàng không thể chịu đựng nỗi.

“Anh…” Nhìn sâu vào đôi mắt ngập tràn tình cảm của Hoa, Long không biết mình phải nói gì, trước kẻ thù hắn lạnh lùng quyết đoán nhưng giờ đây hắn lại bối rối vì không muốn lừa dối Hoa có điều hắn chắc chắn một điều rằng nếu đúng có ngày phải chọn lựa giữa mạng sống của mình và con, hắn sẽ không chần chừ một giây phút nào lựa chọn từ bỏ tất cả để cứu con chỉ vì đơn giản hắn là một người cha.
“Anh nhất định phải sống nếu không em cũng sẽ chết theo anh, cả mẹ cũng vậy.” Là phụ nữ, Hoa mẫn cảm biết Long suy nghĩ điều gì nên kiên quyết nói.

“Được rồi, anh hứa với em có được chưa.” Yêu thương vuốt ve lấy khuôn mặt có chút gầy yếu của Hoa, Long không còn cách nào phải đáp ứng nàng.

“Đừng lừa dối em…. mất anh em không sống nỗi… thật không sống nỗi đâu…” Hoa khóc rống lên.

“Không khóc… không khóc… ngoan nào, từ khi nào nàng lại không tin ta rồi?” Gạt đi những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp, Long cười nhẹ trêu chọc để Hoa đỡ buồn phiền.

“Em không tin… em không tin…” Hoa nũng nịu nói, có thể thỏa thích làm nũng trong lòng người yêu thật khiến nàng phần nào hạnh phúc.

“Ai da, cô nương thật là đa nghi đó nha, tại hạ phải làm gì mới có thể khiến cô nương tin tưởng đây?” Biết trêu chọc có tác dụng, Long lại tiếp tục.
“Yêu… yêu em…. yêu em thật nhiều…” Hoa dấu mặt trong lồng ngực Long thủ thỉ, nàng sợ Xuân nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng vì xấu hổ của mình.

“Anh yêu em!”

Ôm chặt lấy thân hình mềm mại, Long gằn từng chữ một…..Đầu tiên mình xin cảm ơn các anh em đã donate ủng hộ truyện Sói Săn Mồi, tấm lòng của anh em dù ít hay nhiều đều đã tiếp thêm động lực để mình tiếp tục theo đuổi đam mê.

Để anh em tiện theo dõi truyện hơn, mình sẽ có một lịch up chương cố định vào :

- 20h Thứ 4

- 20h Thứ 7

Như vậy một tuần hai lần truyện sẽ ra chap, đây là hai mốc cố định, nếu có trục trặc gì mình sẽ thông báo trước để mọi người khỏi phải đợi.

Lịch sẽ áp dụng ngay tuần này, anh em có đề xuất thay đổi thời gian up truyện thì cmt bên dưới để mình xem xét nhé, cảm ơn.