Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi

Chương 558



Chương 558

Thẩm Dao lại hỏi: “Đừng nói cô không nể mặt tôi đấy chứ?”

Thẩm Dao không nghe thấy Du Ân ở đầu dây bên kia nói gì, nhưng lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc, đó là của Phó Đình Viễn, giọng điệu của người đàn ông đầy chán ghét: “Em nói gì vớ vẩn với cô ta vậy? Mau cúp máy đi.”

Thẩm Dao tức giận đến mức bóp chặt điện thoại di động, sau đó cô ta mới kiềm chế được sự kích động để không cúp máy.

Du Ân thực sự đang ở cùng với Phó Đình Viễn, Du Ân về cơ bản đều là ở nhà, vậy Phó Đình Viễn nhất định là đang ở nhà cô, quan hệ của hai người bọn họ, chẳng lẽ lại ở bên nhau rồi sao?

Thái độ chán ghét của Phó Đình Viễn đối với cô ta, cũng như câu nói bảo vệ Du Ân lúc nãy, đã làm tổn thương nghiêm trọng đến lòng tự trọng của Thẩm Dao.

Cô ta đã từng là bạn gái thực sự của Phó Đình Viễn, cô ta là người phụ nữ mà Phó Đình Viễn muốn kết hôn, cô ta mới là người mà Phó Đình Viễn phải bảo vệ chăm sóc!

Tại sao bây giờ lại là của Du Ân!

Nhưng nghĩ đến nguyên nhân vì sao hôm nay lại gọi điện thoại hẹn Du Ân gặp mặt, cô ta lại đè nén sự không cam tâm và lửa giận xuống đáy lòng.

Lúc này, cô ta nghe thấy giọng nói của Du Ân vang lên trên điện thoại: “Được rồi, cô hẹn giờ đi.”

Thẩm Dao bất ngờ trước giọng điệu nhanh nhẹn của Du Ân, cô ta nghĩ rằng Du Ân chắc chắn sẽ không đồng ý lời mời của cô ta, dù sao thì mối quan hệ của họ cũng có thể sánh ngang với tình địch.

Nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, một nụ cười chế giễu thoáng qua mắt cô ta: “Vậy thì tối nay đi.”

“Được rồi.” Du Ân rất vui vẻ đồng ý, Thẩm Dao nói giờ và địa điểm cho Du Ân rồi hai người cúp điện thoại.

Phó Đình Viễn ngay lập tức hỏi Du Ân: “Sao em biết cô ta không thật lòng nhưng vẫn muốn đến cuộc hẹn chứ?”

Theo ý kiến của Phó Đình Viễn, Du Ân không nên trả lời cuộc gọi của Thẩm Dao.

Thẩm Dao có thể sám hối với cô được sao? Đoán chừng cô ta đã nghĩ ra một số thủ đoạn xảo quyệt để đối phó với cô.

Du Ân cười ôn hòa: “Tôi chỉ muốn đi xem cô ta còn có thể giở trò gì nữa.”

“Ngoài ra, ngay cả khi tôi không khiêu khích cô ta, cô ta vẫn không định đình chiến. Nếu đã như vậy, thì tôi sẽ thoải mái nghênh chiến thôi, ai thắng ai thua còn chưa biết mà.”

Du Ân chưa bao giờ là người thích dây dưa, cô cứ tưởng mình và Thẩm Dao đã loạn thành như vậy rồi, từ nay về sau bọn họ sẽ chỉ có cuộc sống ổn định của riêng mình, nhưng cô không ngờ Thẩm Dao lại không ngừng tính toán như vậy.

Thay vì tránh Thẩm Dao và không đối đầu trực diện với cô ta, tốt hơn là nên chiến đấu với Thẩm Dao một cách vui vẻ thôi.

Hơn nữa, bây giờ cô cũng có tự tin để chiến đấu với Thẩm Dao, không phải sao?

Cô có một gia cảnh giàu có, một sự nghiệp rực rỡ và… cái gọi là tình yêu của Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn ngạc nhiên nhìn Du Ân, không ngờ rằng cô sẽ đối mặt với lời mời đầy toan tính của Thẩm Dao như vậy.

Du Ân nhìn thấy sự kinh ngạc của anh, nghiêng đầu cười với anh: “Sao vậy? Anh có phải cảm thấy bây giờ tôi rất điêu ngoa không?”

“Không có.” Phó Đình Viễn chọn cách phủ nhận, nhìn cô lần nữa rồi dời mắt đi.