Quỷ Môn Độc Thánh

Chương 444



Chương 444

Giống như tấm kính, ầm ầm vỡ tan.

Cuối cùng, một quyền của Diệp Viễn tấn công mạnh lên lồng ngực của ông lão áo đen.

“Phụt!”

Ông lão áo đen trực tiếp phun ra máu tươi, bay ngược đi.

Lúc này, tất cả mọi người có mặt đều hóa đá, bị cảnh tượng trước mặt làm cho sợ đến mức không biết phải nói gì.

Vốn tưởng rằng Diệp Viễn chắc chắn sẽ chết dưới tay của ông lão áo đen, nhưng kết quả lại khiến người ta cảm thấy không thể tin nổi.

Ông lão áo đen lại bị Diệp Viễn đánh một quyền phun ra máu.

Lúc này, trong mắt ông lão áo đen tràn ngập chấn hãi, trong lòng càng nổi lên làn sóng lớn.

Ông ta là một cường giả cảnh giới Võ Hoàng có thực lực thực sự, hơn nữa trên người còn có pháp khí hộ thân cực phẩm.

Nhưng dù là vậy, một quyền bình thường của Diệp Viễn lại phá vỡ được kết giới phòng ngự của ông ta, và còn khiến ông ta bị nội thương rất nặng.

“Anh Viễn thật lợi hại!”

Lúc này, Tiểu Vũ đột nhiên hưng phấn hô lên, khuôn mặt nhỏ đầy vẻ kích động.

Lúc này Vũ Đông Thanh ở một bên cũng vô cùng chấn hãi, ông ta vốn cho rằng Diệp Viễn chỉ là võ giả cảnh giới Võ Vương, nhưng bây giờ xem ra ông ta sai rồi.

Lúc này mọi người nhà họ Lâm đều thở nhẹ nhõm.

Nhưng lúc này Diệp Viễn cũng không nói nhiều, bóng hình vụt đi, xuất hiện trước mặt ông lão áo đen, lại một quyền rất bình thường, tấn ông về phía ông ta.

“Tên nhóc này quá mạnh, mau ra tay đi!”

Ông lão áo đen đột nhiên quát lớn một tiếng, ông lão áo trắng từ nãy vẫn không hành động gì bất ngờ ra tay, đập một chưởng về phía sau lưng Diệp Viễn.

Nhưng Diệp Viễn cũng không thèm quan tâm đến ông lão áo trắng đánh lén, tung một chưởng đập về phía ông lão áo đen.

“Phụt!”

Một tiếng bức bối vang lên, một chưởng của ông lão áo trắng đập lên sau lưng Diệp Viễn trước một bước.

Khi bàn tay của ông lão áo trắng chạm đến sau lưng của Diệp Viễn, liền cảm thấy một luồng sức mạnh dội ngược lại vô cùng mạnh mẽ, men theo bàn tay kéo dài đến cả cánh tay.

Sức mạnh đáng sợ đó khiến lớp áo trên cánh tay ông ta trực tiếp nổ tung.

Ông lão áo trắng cũng kinh hãi, vội vàng thu lại bàn tay.

Nhưng cho dù ông ta thu lại bàn tay ngay lập tức, sức mạnh dội ngược lại cường mạnh đó vẫn khiến cánh tay của ông ta bị thương.

Cả cánh tay của ông ta tràn ngập một cảm giác tê liệt không thể diễn tả bằng lời.

Lúc này, trong ánh mắt ông lão áo trắng nhìn Diệp Viễn tràn đầy vẻ kiêng sợ.

Ông ta hiểu Diệp Viễn là cao thủ, lợi hại hơn hết tất cả đối thủ nào mà bọn họ từng gặp từ trước tới nay.

Nhìn thấy ông lão áo trắng không đánh Diệp Viễn bị thương được, vẻ mặt ông lão áo đen liền biến sắc.