Phế Vật

Chương 9



Chương 9


Ngày hôm sau Kiều Ảnh thì được đánh đường về nhà rồi, Kiều Ảnh trở về cảm giác như biến thành người khác. Không nói lời nào cả người nằm ở trạng thái chán chường. Yên lặng yêu thích nhìn chằm chằm mặt đất. Cũng không huấn luyện, Kiều Hàn tức giận mỗi ngày nắm roi da đánh, nhưng đánh như thế nào đều vô dụng. Hơn nữa Kiều Ảnh càng ngày càng yêu thích lầm bầm lầu bầu... Cũng nghe không hiểu nàng đang nói cái gì, Kiều Hàn đem tất cả quy nạp là vì chơi ma túy


Cuối cùng Kiều Hàn hiểu rõ rồi, Kiều Ảnh tên phế vật này thật không có tác dụng rồi, Cô nhất định phải vì Kiều gia suy tính tương lai


"Kiều Y Kỳ, từ nay về sau chính là thiếu chủ Kiều gia" Kiều Hàn nhìn Kiều Ảnh một chút, Kiều Ảnh không có bất kỳ biểu lộ biến hóa gì, giống như nước đọng


Kiều Y Kỳ hiểu rõ rồi, thì ra Kiều Ảnh là con gái của Kiều Hàn, phế vật như vậy lại là con của nữ vương...


Kiều Y Kỳ đột nhiên đi tới bên cạnh Kiều Ảnh, "Chào tỷ tỷ" Âm thanh ngọt như vậy ai nghe xong đều sẽ yêu thích


Nhưng Kiều Ảnh không để ý tí nào trực tiếp thì đi, vẫn cúi đầu, suýt chút nữa đụng trúng cửa phòng của chính mình, máy móc mở cửa. Máy móc nằm xuống. Lại là đôi giày cao gót kia, Kiều Ảnh không cách nào quên nó, mỗi lần nó xuất hiện luôn muốn làm những gì, liếm liếm môi khô khốc. Ha...


Ngày hôm sau Kiều Y Kỳ ở trên sân huấn luyện luyện tập xạ kích, bách phát bách trúng. Mà Kiều Ảnh đứng ở nơi đó nữa viên đạn cũng bắn không ra, Kiều Hàn không thể nhịn được nữa một cái tát trực tiếp đánh trên mặt Kiều Ảnh, "Quỳ xuống!" Kiều Hàn quát lớn, Kiều Ảnh không nhúc nhích, Kiều Hàn lấy ra súng chỉa ở trên đầu Kiều Ảnh, Kiều Ảnh nhìn một chút, vẫn là không nhúc nhích. Đột nhiên Kiều Y Kỳ giơ súng lên


Đùng — một súng trực tiếp bắn trúng mắt trái của Kiều Ảnh. Kiều Hàn nhìn mắt trái trống rỗng của Kiều Ảnh, bắt đầu chảy máu.. Kiều Ảnh không nói gì nhàn nhạt liếc nhìn Kiều Hàn thì đi. Kiều Ảnh đi rồi...Thật sự rời khỏi căn nhà sống 16 năm này...


Kiều Hàn không có trách cứ Kiều Y Kỳ, đối với cô mà nói Kiều Ảnh đúng là một phế vật... Nếu đã đi rồi cũng tốt... Đúng chứ...


Hết chương 9