Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi

Chương 84: Biển hoa anh túc




Convert+ Beta: Mã Mã

Editor: Vũ

Chương 84: Biển hoa anh túc

Mồ hôi xen lẫn mùi hoan ái, cả phòng tràn ngập lửa tình.

Elle nuốt từng đợt không khí, toàn thân phủ một lớp mồ hôi, da thịt trắng nõn sáng lấp lánh, một số chỗ còn lưu lại dấu vết tình yêu.

Vẻ mặt Elle có điểm trách móc nhìn qua Hiên Viên Long lại thấy tinh thần hắn sáng láng không chút mệt mỏi, cô có chút bất mãn nói: "Long, người ta mệt mỏi đến nỗi không đứng lên được, còn anh sao lại như không có chuyện gì vậy chứ?"

Hút một điếu xì gà, Hiên Viên Long đưa tay sờ lên ngực Elle: "Mời có vậy mà cô đã chịu không nổi, xem ra Hiên Viên Hoàng phải dạy dỗ cô lại một chút rồi!"


Nghe nói như thế, Elle đang cảm thấy mệt mỏi liền có điềm bất mãn cùng oán giận: "Nếu hắn có một phần mười của anh thì tốt rồi, đến giờ mà hắn vẫn chưa có đụng đến em nữa là."

Nghĩ tới đây, Elle vẫn còn thấy tức, tiếp tục nói: "Hừ, cũng không biết là hắn có như anh không, đêm qua, mặc em vận dụng mọi thủ đoạn hắn vẫn không nhúc nhích lấy một cái, chỉ hôn lấy lệ mà thôi."

Hiên Viên Long đang hút xì gà nghe vậy mắt liền sáng lên, trong lòng bắt đầu suy đoán. Hiên Viên Hoàng không hề đụng tới người phụ nữ này, lại còn ở trước mặt bọn họ đi hôn Trầm Phi Yên, không lẽ có thể sử dụng Trầm Phi Yên để uy hiếp hắn ta?

Để xác định ý nghĩ trong lòng, Hiên Viên Long một tay kéo Elle lại, hưng phấn mong chờ trò chơi sắp đến.

Elle nghe Hiên Viên Long bày cách xong, trong lòng liên không muốn làm, chuyện này nếu lộ ra, cô xác định chỉ còn đường chết.

Hiên Viên Long ở bên cạnh không ngừng trêu đùa ái ân, đầu óc Elle bắt đầu cảm thấy nóng lên, không lâu sau liền chịu thua.

Elle ở lại trong phòng, cố ý sửa soạn một chút, lát sau dựa theo ý Hiên Viên Long đi tìm Hiên Viên Hoàng.


Rốt cuộc cũng tìm được Hiên Viên Hoàng ở giữa biển hoa anh túc, nghe nói mẹ Hiên Viên Hoàng rất thích loại cây này, hiện tại xem ra điều này không sai.

Quay đầu nhìn Hiên Viên Hoàng đang cách đó không xa, Elle lấy hết can đảm đi về phía hắn.

"Anh yêu, người ta tìm anh lâu lắm rồi đó, không nghĩ là anh đang ở đây. Nơi hẻo lánh này hại người ta mãi mới tìm được anh." Bất mãn lên tiếng, Elle cố gắng đi trên đôi giày cao gót 10 phân, lảo đảo thật vất vả nhưng cuối cùng cũng tới cũng bên Hiên Viên Hoàng.

Toàn thân Hiên Viên Hoàng đầy khí lạnh đứng giữa biển hoa anh túc giống như một pho tượng đế thần khiến cho người khác cảm thấy sợ hãi, nhưng lại không thể nào dời mắt đi được.

"Sao cô biết tôi ở chỗ này?" Ngôn ngữ sắc bén như dao, hỏi thẳng vào vấn đề.

Elle run hết cả người, cảm thấy không được tự nhiên, cô tình nguyện nói chuyện với Hiên Viên Long chứ không muốn đứng đây dây dưa với Hiên Viên Hoàng. Khi người này ở trong tòa thành thì càng thêm nguy hiểm, cũng càng thêm lạnh lùng.

Xoay người nhìn HIên Viên Hoàng, Elle làm nũng nói: "Là Long nói cho em, bằng không thì người ta cũng không tìm được."

"Hóa ra là anh trai à!" Khí lạnh quanh người Hiên Viên Hoàng tan mất mấy phần, xoay người bước đi, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía xa xa.