Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1907



Sau khi ý thức được mình vừa làm cái gì, gương mặt có chút ửng đỏ, nuốt nước miếng một cái, cô ấy trả lời điện thoại.

“Alo ông nội!”

Ông cụ Hứa từ ái hỏi: “Lan Hoa, cháu đang làm gì đấy?”

“Cháu đang ở ký túc xá vừa mới ăn trưa xong!” Lý Lan Hoa ngoan ngoãn hỏi: “Ông nội, ông gọi có việc gì không ông?”

“Hừ, cháu đúng là đứa nhóc không có lương tâm mà. Chẳng lẽ cháu không nghĩ là mình đã quên chuyện gì đó sao!” Ông cụ Hứa giả vờ tức giật “Ý của ông là sinh nhật của ông đúng không ạ?” Lý Lan Hoa cười tủm tỉm dỗ dành nói: “Ông nội, sao cháu lại quên được? Cháu còn chuẩn bị quà cho ông xong xuôi hết rồi này, chờ đến ngày mai cháu đi chuyển phát nhanh tới thành phố, ông liền có thể nhận được rồi!”

“Chuyển phát nhanh cái gì mà chuyến phát nhanh, đưa tận tay cho ông có phải là tốt rồi không! Tối mai ông có tổ chức tiệc sinh nhật ở nhà, ông sẽ bảo tài xế đến trường đón cháu về!”

“Ông nội! Buổi tối cháu còn có lớp tự học nữa”

Lý Lan Hoa không có nói dối, lớp mười hai hoàn toàn chính xác có lớp tự học vào buổi tối. Nhưng một số nguyên nhân khác cũng là do trong nội tâm cô.

không quá muốn đi tham dự tiệc mừng thọ. Đối với ngôi biệt thự kia của nhà họ Hứa, nếu cô có thể không bước vào thì cô liền tận lực không bước vào, cảm giác cô không thích hợp với nơi đó.

“Cháu xin phép giáo viên nghỉ đi!” Ông cụ Hứa nói thẳng: “Lan Hoa, ông nội còn chưa được đón sinh nhật với cháu lần nào! Bây giờ cháu đã chuyến đến Sài Gòn học rồi. Nếu cháu ạ không đến, ông nội sẽ không vui!”

Thấy cô không nói lời nào, ông cụ Hứa cố tình thở dài và nói một cách khoa trương: “Ông đã đến từng tuổi này rồi, còn có thể tổ chức được mấy cái sinh nhật nữa chứ. Người cũng xem như là một chân bước vào quan tài rồi, hoàng thổ cũng giống như chôn một nửa!”

Lý Lan Hoa bất đắc dĩ nói:” Ông nội, ông tuyệt đối đừng nói như vậy, dù sao cháu cũng không đồng ý được!”

Chạng vạng ngày hôm sau, hoàng hôn rực rỡ.

Lý Lan Hoa từ chối để ông cụ Hứa cho tài xế gia đình đến trường đón mà thay vào đó cô tự bắt taxi đi.

‘Vẫn giống như trước đây, vừa đến cổng ra vào cô liền xuống xe, tự mình bước vào trong. Từ đảng xa đã có thể thấy sự náo nhiệt bên trong biệt thự.

Nhà họ Hứa và ông cụ Hứa có địa vị rất quan trọng ở Sài Gòn, tuy bữa tiệc sinh nhật được tổ chức không quá cao sang nhưng rất nhiều người nghe ngóng tin tức xong cũng đến đây, trong sân có vô số xe hơi sang trọng đang đậu.

Ánh mắt Lý Lan Hoa liếc thoáng qua đống xe sang trọng kia, không tự chủ được tìm kiếm thứ gì đó.

Cuối cùng, mất cô dừng lại trên chiếc xe .Jeep quân sự kia.

Tiệc sinh nhật được tổ chức ở sảnh phụ nhưng vì có quá nhiều khách nên khi từ cửa bước vào đã có thể thấy mọi người đang tụ tập trò chuyện và cười đùa.

Đương nhiên, Lý Lan Hoa không biết ai trong số họ thế nhưng cô lại vô thức.

nhìn vào trong nhà một vòng giống như lúc nãy tìm chiếc xe jeep vậy. Lần này, cô tìm thấy Trần Văn Sáng trong đám người Hôm nay anh ấy mặc một bộ vest đen rất trang trọng.

Bộ vest mang phong cách Anh, có một chiếc áo ghi lê ở giữa, tôn lên dáng người tráng kiện của anh ấy, đôi bốt quân đội dưới chân anh ấy cũng đã được thay thế bằng một đôi giày da của Thành Lương.

Ngoại hình thực sự quá nổi bật cộng với khí chất ngời ngời của bản thân, anh nổi bật giữa đám đông. Nhưng không giống như những người khác mải miết nói chuyện, anh ấy đứng đó một tay đút vào túi, lộ ra tính cách rất trầm mặc kiệm lời Ngay cả khi xung quanh có rất nhiều người chủ động tiến lên bắt chuyện với anh ấy,bất quá anh hầu hết đều là lắng nghe và thỉnh thoảng gật đầu.

“Sao cô lại ở đây!”

Bên cạnh đột nhiên có một giọng nam lộ rõ vẻ chán ghét vang lên.