Nữ Phụ Văn Của Anime

Chương 86: Phản Nhẫn Itachi22





- Năng lực của tôi là điều khiển thực vật và nước.

Itachi đã phát hiện ra điều đó.

Để kiểm chứng, anh ấy đã đưa cho tôi một thanh kunai và bảo tôi tạo ra một cây y như vậy.
Tạo ra một cây kunai bằng băng?
- Sau đó, anh ấy đã giật mình khi thấy mình bị bao phủ trong hàng trăm thanh kunai băng.
Kakashi giật bắn...
Chỉ chớp mắt mà tạo ra vô số cây kunai băng?
- Bằng cách nào?_ Anh khó tin hỏi lại...
- Tôi đã nói là tôi có khả năng điều khiển nước đúng không?_ Chiaki cười cười, hỏi lại...
Kakashi gật đầu, sau đó là ngẩn ra...
Bằng tốc độ vô cùng chậm rãi, những giọt nước bỗng nhiên tụ hội xung quanh Chiaki...
Sau đó, tạo hình và đóng băng thành những cây kunai sắc nhọn...
- Thấy chưa? Itachi và tôi khi đó bị những cái này vây kín đó!
Kakashi chấn kinh đến mức ngẩn người...
Thế nhưng, chỉ chớp mắt sau những mũi kunai băng đó vụt biến mất...
Cô gái kia đưa tay bịt miệng, khẽ nén ho...
Sau đó, lại quay sang cười với anh...
- Vậy, làm sao cô có thể tạo ra chi tiết đến mức...
Kakashi đã nhìn ra, những cây kunai băng kia vô cùng sắc nhọn...

- Kakashi, trong không khí vẫn có hơi nước đúng không?_ Chiaki vẫn giữ nụ cười trên môi, cô yếu ớt giải thích từng phần một...
Ừm, cái này thì anh vẫn hiểu, Kakashi gật gật đầu...
- Việc của tôi chỉ đơn giản là điều khiển những giọt nước ly ty ấy.

Sau đó tạo hình cho nó thành vũ khí và cuối cùng đóng băng nó.

Vậy thôi!
Đối mặt với lời giải thích đơn giản đến không thể đơn giản hơn, đại não Kakashi trực tiếp đơ...
Hình như dung lượng não của anh không đủ dùng rồi...
Có thể tính toán đến từng chi tiết nhỏ như vậy, sao cô gái đó lại nói đơn giản thế chứ?
- Khả năng của tôi không chỉ giới hạn ở đó đâu.

Muốn nghe không?_ Chiaki đại khái là có hơi phiêu khi nói về năng lực của mình...
Kakashi cầu còn không được, lập tức gật đầu...
- Giơ tay lên!_ Chiaki cười cười, cất lời.

Và xuất phát từ lòng hiếu kỳ, Kakashi lập tức làm theo...
Chiaki liếc mắt nhìn cánh tay đang giơ lên, sau đó...
Kakashi cảm nhận được sự lạnh giá chạy dọc theo cánh tay...
Máu dường như đông cứng lại, không thể di chuyển...
Cánh tay chợt trở nên nặng trịch, lạnh buốt...
Và, anh không thể nhúc nhích cánh tay ấy dù chỉ một chút...
Dù cho muốn vận chakra vào cũng không thể cử động được...
- Được rồi, không cần phải ra sức như vậy!
Âm thanh dịu dàng như một dòng suối vang lên, ngay lúc đó...
Cánh tay của Kakashi cũng được giải thoát...
Anh thở phào, lúc này mới nhìn sang cô gái giường bên...
- Vừa rồi là cô sao?
Chiaki nâng mắt khỏi cuốn sách, cười cười...
- Làm sao cô có thể điều khiển cánh tay tôi như vậy?_ Kakashi nghiên cứu cánh tay của mình, nó đã hoàn toàn bình thường rồi...
- Cơ thể con người có 70% là nước, một nghiên cứu đã nói vậy.

Anh có biết điều đó không?_ Chiaki hệt như một quý tộc ưu nhã cầm sách, ngồi trên giường và tay nhâm nhi tách trà...
- Tôi biết điều đó._ Cái này vẫn nằm trong phạm vi nhận thức của Kakashi...
- Điều khiển nước, không chỉ là nước trong không khí._ Chiaki sâu kín mỉm cười gợi ý...
- Mà còn có thể điểu khiển nước trong cơ thể sinh vật? Ý cô là vậy sao?_ Kakashi lập tức suy diễn, anh khó tin hỏi lại...
Chiaki chỉ cười cười, khẽ gật đầu...
Nói chuyện với người thông minh đúng là rất dễ dàng đó...

Trong lúc đó, Kakashi đang ở trong trạng thái sốc toàn tập...
Một năng lực khủng khiếp như vậy...
Nếu như cô ấy giải phóng nó trên chiến trường, sẽ khiến hàng trăm kẻ thù đóng băng...
Suy nghĩ đang xoay vần trong đầu Kakashi bị tiếng ho khan cắt ngang...
Chiaki ngồi trên giường, gập người lại và ho như cào phổi ra ngoài...
Bàn tay bịt trên miệng, nhưng cũng không ngăn được những giọt máu đang trào ra...
Dòng máu đỏ thẫm, tràn qua kẽ tay, rơi xuống ga giường...
Từng đốm đỏ, rơi rớt trên ga giường trắng muốt, nở rộ thành những bông hoa máu...
Mùi máu tanh ngọt, lập tức tràn ra quanh quẩn trong phòng...
- Chiaki!_ Kakashi kinh hoảng vội vọt tới định gọi y tá.

Thế nhưng lại bị một cánh tay của cô gái ngồi trên giường kéo lại...
- Không cần đâu, thầy Kakashi!_ Chiaki thản nhiên lôi khăn ra lau máu bên khéo miệng, vừa lên tiếng ngăn cái người đang xồng xộc muốn ra ngoài kia lại...
- Nhưng cô vừa mới...
Chiaki chỉ cười khẽ và lắc lắc đầu với anh...
- Tôi biết rõ cơ thể của mình như thế nào.

Sao anh không ngồi lại và tiếp tục lắng nghe về năng lực của tôi nhỉ?
Kakashi không còn cách nào khác, đành tiếp tục ngồi trên giường...
- Anh thấy rồi đấy, nếu như tôi sử dụng sức mạnh nhiều hơn bình thường một chút thì cơ thể tôi sẽ như thế này...
Sử dụng sức mạnh quá nhiều?
Kakashi ngẩn người, nghĩ đến hai hành động lúc nãy...
- Đoán đúng rồi đó, nói cách khác, cơ thể tôi không cho phép tôi sử dụng năng lực để chiến đấu!_ Chiaki quan sát gương mặt bừng tỉnh của Kakashi, hài lòng gật đầu bồi thêm...
Cơ thể không cho phép?
- Đại khái thì sức mạnh của tôi quá lớn và cái cơ thể yếu đuối này không thể chứa nổi nó._ Chiaki chậm rãi, giải thích từng chút một...
Sức mạnh lớn đến mức ấy sao?
- Anh có thể tưởng tượng như thế này này: sức mạnh của tôi là một dòng nham thạch nóng bỏng.


Và cơ thể tôi chỉ là một chiếc cốc thủy tinh nhỏ, mỏng manh, dễ vỡ.

Nếu như rót đầy nham thạch nóng chảy vào cốc thủy tinh, chuyện gì sẽ xảy ra nào?_ Chiaki cười cười, tiếp tục ví dụ...
Nham thạch, rót đầy, cốc thủy tinh?
- Nổ.
- Chính xác!_ Chiaki cười cười, lập tức đáp lời...
- Nhưng tại sao, cơ thể của cô chắc chắn không yếu đuối như vậy!
- Thầy nhận ra vấn đề rất nhanh, thầy Kakashi._ Chiaki cầm một quả táo lên, từ từ gọt vỏ...
Nhận ra vấn đề, có nghĩa là...
- Đã có chuyện gì xảy ra với cơ thể cô sao?
- Tôi lớn hơn Sasuke hai tuổi, nhưng thầy Kakashi này.

Thầy có biết tại sao cơ thể tôi chỉ nhỏ bằng Sakura không?
Kakashi lắc đầu...
- Trong hai, à không, là ba bốn năm đầu tôi được tộc Uchiha nuôi dưỡng, cơ thể tôi đã bị một cái gì đó đè nén, kìm hãm sự tăng trưởng lại.

Trong khoảng thời gian đó, tôi hoàn toàn không lớn lên được chút nào.

Sau đó, khi Sasuke bắt đầu phát triển thì cơ thể tôi mới từ từ trưởng thành.
- Nhưng đó cũng không phải lý do cơ thể của cô yếu đuối đúng không?