Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 285: Nguyên lai ngươi chính là cái tên lang băm kia



Cố Vân Đông nhíu mi một chút, khi đi đến đầu hẻm vẫn là ngừng lại, xoay người nhìn về kẻ đang đi theo sau các nàng kia.

Người nọ thấy nàng xoay người, chẳng những không đi, ngược lại vẻ mặt vui sướng đón đi lên.

Cố Vân Đông ở trong đầu thực nỗ lực hồi tưởng nửa ngày, vô cùng khẳng định rằng chưa thấy qua nam nhân trung niên gầy ốm trước mặt này.

Nam nhân hai ba bước đi đến trước mặt các nàng, ngay sau đó nhìn về phía… Dương thị.

“Vị tẩu tử này, chúng ta lại gặp mặt, ngươi còn nhớ rõ ta không?”

Dương thị lại đột nhiên căng chặt thân mình, tay không tự giác sờ lên đầu, gắt gao dựa gần Cố Vân Đông, cái tay khác thiếu chút nữa véo bầm tay nàng.

Cố Vân Đông nhíu mày, tiến lên chắn trước mặt Dương thị, chặn tầm mắt của người này, “Xin hỏi ngươi là ai, ngươi nhận thức nương ta sao?”
“Nương ngươi?” Nam nhân tức khắc cười, “Nguyên lai ngươi chính là nữ nhi của vị tẩu tử này, cha ngươi đâu? Sao không thấy hắn.”

“Ngươi nhận thức cha nương ta?” Cố Vân Đông kinh ngạc.

Nam nhân gật gật đầu, cười nói, “Đương nhiên nhận thức, lúc trước nương ngươi đến phủ thành chữa bệnh, chính là ta châm cứu cho nàng mà. Bất quá sau này Vĩnh Ninh phủ lại xảy ra chuyện, ta từ đó chưa gặp lại cha nương ngươi lần nào nữa, trong lòng còn nhớ bệnh tình của nương ngươi, sợ nàng chậm trễ chẩn trị. Hiện tại xem sắc mặt nàng không tồi, xem ra lần trước châm cứu rất có hiệu quả, vừa lúc, y quán của nhà chúng ta ở ngay bên kia, cô nương mang nương ngươi qua đi, ta lại xem lại cho nàng.”

Cố Vân Đông đồng tử co rụt lại, trên mặt nháy mắt liền mang theo sắc mặt giận dữ.
Nàng còn nhớ rõ ràng lời nói lúc trước Hà đại phu sau khi khám bệnh cho nương nàng xong, nếu không phải gặp được cái tên lang băm không bản lĩnh còn hạ châm loạn, nương nàng cũng sẽ không thay đổi càng không bị nghiêm trọng như thế này.

Nếu không phải lần này gặp được Tống Đức Giang, nương nàng còn không biết như thế nào đâu.

Hảo a, nguyên lai đây là cái tên lang băm kia.

Nàng đều còn chưa có tìm tới cửa đâu, người này đã tự mình đụng nòng súng rồi.

Vu đại phu không chú ý đến sắc mặt của Cố Vân Đông, chỉ là trong lòng âm thầm thấy may mắn.

Thật không nghĩ tới ở chỗ này sẽ gặp được vị ngốc tử này của nhà Cố gia, xem cách ăn mặc này của nàng, có thể so với trước kia gặp qua muốn phú quý hơn rất nhiều. khẳng định hiện tại là có tiền, trượng phu kia của nàng còn không có ở bên người, trước mặt lại chỉ có một tiểu cô nương mười mấy tuổi.
Y quán nhà hắn gần đây cũng không thu được sinh ý gì, khoảng thời gian trước này trong thành lại sinh ra nhiều y quán mới, chưởng quầy cùng tiểu nhị bên kia liền cùng nô tài giống nhau, mặc kệ người bệnh gì đều lôi kéo kèm theo nụ cười tươi nhiệt tình tiếp đãi, quả thực làm mất khí khái y giả đại phu của bọn họ rồi.

Nhưng cố tình những người bệnh đó lại thích điều này, mỗi người chạy đến nhà bên đấy đi chữa bệnh, quay đầu lại còn nơi nơi nói y quán bên kia đại phu y thuật cao minh như thế nào, đem y quán này của bọn họ chèn ép lạnh lẽo.

Hiện giờ thật vất vả mới đụng được tên ngốc này, cuối cùng có thể khai trương rồi.

Vu đại phu đối với hai vợ chồng Cố Đại Giang ấn tượng còn rất sâu, rốt cuộc hài người này tuy rằng ăn mặc rách rưới nhưng bộ dạng đều khá tốt.
Đặc biệt là Cố Đại Giang đối với nương tử ngốc nghếch rất tốt, đối xử với nàng cứ như đối với tiểu hài tử.

Nếu là Vu đại phu, nếu nương tử của hắn mà phát điên, khẳng định trước sẽ nhốt ở trong nhà không cho ra cửa, miễn cho mất mặt xấu hổ, đến lúc đó còn có thế lấy cớ nạp thϊếp, thật tốt!

Vu đại phu trong lòng khinh thường Cố Đại Giang, nhưng trên mặt vẫn là thực thân thiện đối với Cố Vân Đông nói, “Cô nương yên tâm, chỉ là đơn giản nhìn xem. Nương ngươi rốt cuộc trước kia là ta chẩn trị, nếu là nàng tốt rồi, ta liền không thu phí dụng của ngươi. Nếu là không tốt, cũng không thể trì hoãn được, phải mau chóng châm lại mới được.”

Cố Vân Đông đều bị tức đến cười, nhấc chân liền hướng trên người hắn đá tới.