Nông Môn Trưởng Tỷ Có Không Gian

Chương 217: Rốt cuộc tới



Người tới chính là Tiền ma ma, cười khanh khách mang theo một cái rổ.

“Đây là cháo mồng tám tháng Chạp, thiếu phu nhân bảo lão nô đưa lại đây. Cố cô nương vừa mới tới Phượng Khai huyện của chúng ta không lâu, vừa lúc nếm thử hương vị địa phương của cháo mồng tám tháng Chạp, xem thử so với bên kia có gì khác nhau không.”

Cố Vân Đông có chút kinh ngạc, Diêu thị này đang êm đẹp lại đưa cháo mồng tám tháng Chạp cho nàng?

Bất quá Tiền ma ma thực mau liền lý giải nghi hoặc của nàng, “Thiếu phu nhân nói, mấy ngày trước thiếu gia có đến Cố Ký ăn mừng Cố cô nương khai trương, liền cùng cô nương nhất kiến như cố, đáng tiếc ngày đó khách nhân nhiều, sinh ý rực rỡ, cô nương bận rộn, thiếu phu nhân nhà chúng ta cũng không thể tìm cơ hội cùng cô nương trò chuyện.”

Tiền ma ma nói xong liền lấy ra một trương thiệp mời, “Mắt thấy mấy ngày nay cửa hàng cô nương cũng đã ổn định, thiếu phu nhân liền nghĩ thỉnh cô nương vào phủ làm khách, vừa lúc Bành phủ có Mai Viên, thời tiết này hoa mai nở rộ rất đep. Thiếu phu nhân liền sai lão nô lại đây cấp cô nương đưa thiệp mời, còn thỉnh cô nương không cần chối từ.”
Cố Vân Đông ‘ha’ một tiếng, làm khách? Thỉnh nàng đến Bành phủ đi thưởng mai?

Không không không, trên người nàng không có lấy nửa điểm tế bào lãng mạn, chỉ là một đại tục nhân mỗi ngày chỉ nghĩ đến kiếm tiền, không rảnh ngắm hoa.

Cái Diêu thị kia, nàng càng không muốn tương giao.

Cố Vân Đông muốn cự tuyệt, nhưng Tiền ma ma tựa hồ như nhìn ra ý đồ của nàng, liền bỏ thêm một câu, “Đường muội Cố cô nương Cố Tiên Nhi cũng rất tưởng niệm cô nương, chỉ là nàng hiện giờ không tiện tùy ý đi ra ngoài, Cố cô nương vừa lúc có thể đi nhìn xem nàng, tỷ muội ôn chuyện.”

Cố Vân Đông nguyên bản muốn nói nháy mắt liền nuốt trở vào.

Nàng đã nói mà, nàng ghét nhất cùng mấy gia đình giàu có nói chuyện loanh quanh lòng vòng, ngươi trực tiếp lấy tên tuổi Cố Tiên Nhi tới tìm nàng không phải là được rồi sao?
Cố Vân Đông tiếp nhận cháo mồng tám tháng Chạp cùng thiệp, “Thiếu phu nhân nhà các ngươi đã thành tâm thành ý mời như vậy, ta khẳng định sẽ đi, đa tạ.”

Tiền ma ma thấy nhiệm vụ đã hoàn thành, tươi cười càng thêm chân thành, “Vậy lão nô liền đi về trước, cô nương dừng bước.”

Cố Vân Đông cười cười, thấy nàng đi rồi, Thung Tử mới đi lên, “Chủ nhân, cửa hàng này của chúng ta cũng quá nổi tiếng, ngay cả Bành phủ cũng cho người đưa cháo mồng tám tháng Chạp.”

Sinh ý hai ngày này hắn chính là rõ ràng cảm nhận được, nếu không phải chủ nhân hạn định số lượng, cửa hàng này của bọn họ có khả năng vừa mở cửa đã bị bán hết.

Cố Vân Đông chỉ vuốt vuốt tấm thiệp, đem cháo mồng tám tháng Chạp cho Thung Tử, “Vừa lúc, cháo mồng tám tháng Chạp này các ngươi cầm phân ra đi.”
“Cho chúng ta ăn sao?”

“Ân.”

Thung Tử gấp không chờ nổi mở cái nắp ra, con ngươi sáng lên.

Cháo mồng tám tháng Chạp của Bành phủ quả nhiên không giống chỗ khác, bên trong cái gì gạo nếp, bạch quả, hạt hạch đào, hạt dẻ, táo đỏ, long nhãn thật nhiều phối liệu, đối với Thung Tử mà nói quả thực so với đại niên còn muốn phong phú hơn.

Cố Vân Đông cũng nhìn thoáng qua, liền thu hồi tầm mắt, cầm thiệp đi trở về.

Thung Tử lập tức kích động đi tìm chén đũa lại cùng Trịnh Cương phân đồ ăn.

Vĩnh Phúc thôn rất náo nhiệt, mồng tám tháng Chạp là tiết hiến tế tổ tiên cùng thần linh, khẩn cầu được mùa và cuộc sống cát tường, từng nhà hoặc nhiều hoặc ít đều chuẩn bị cháo mồng tám tháng Chạp, cho dù không phong phú nhưng cũng có chút ý tứ.

Xưởng không nghỉ, bất quá buổi sáng Cố Vân Đông đã dặn dò mẹ chồng nàng dâu Đồng gia nấu cháo mồng tám tháng Chạp rất thơm ngọt, nàng cấp xưởng mỗi người một chén lớn để người đem về.
Mọi người trong xưởng nhìn thấy chén cháo tràn đầy, tươi cười không hạ được.

Quả nhiên, ở xưởng Cố gia bắt đầu làm việc, lúc nào cũng có đãi ngộ cao, một đám sau khi uống xong cháo càng thêm ra sức làm việc. Cố Vân Đông đi theo bận việc hai ngày, thiếu chút nữa quên mất ước định với Diêu thị.