Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 26: Hoa Hạt





Với quyền tự do ngôn luận ở đế quốc mọi người thậm chí có thể bàn tán trêu đùa chuyện giường chiếu của nguyên thủ với nhân tình.

Ở nơi mọi chuyện đều tự do này thì không thể áp chế được dư luận, tốc độ truyền tin còn nhanh hơn so với tưởng tượng.

Dù sao kích thích, thực lực vượt trội, kẻ mạnh hay chênh lệch tuổi tác đều là tiêu điểm, công dân đế quốc bàn tán sôi nổi.

Trên mạng chia làm ba phe, một phe khăng khăng Wasser là phụ nữ, một phe giữ vững suy luận cha con với một phe là fans của Wasser.

Về phần người nào đó rất muốn xem suy luận bạn bè hay đối thủ gì gì đó thì ngay cả một chữ cũng không có.

Ai cũng không tin giữa một trong những kẻ mạnh nhất vũ trụ với một học sinh mới của trường quân đội Thừa Dương lại có cái gì mà tình bạn bè hay đối thủ.

Lúc Cố Vấn Thành xem những tin tức này thì nụ cười càng ngày càng tươi nhưng ánh mắt lại ngày càng tối tăm.

Hắn sẽ không xài mấy thủ đoạn kia của Lăng Niên mà sẽ tự mình lập clone xóa bỏ hết thảy những "suy luận đúng đắn" kia, để chúng không bao giờ hiện hữu nữa.

"Mày nói Wasser tán thưởng hắn ta, xem học sinh mới ban chiến đấu kia như bạn bè hay đối thủ hả?" Người đáp lại hắn cực kỳ hung dữ, "Mày nghĩ mày là ai? Là Wasser ư? Không phải thì ngậm miệng! Tao cứ cảm thấy Wasser là một bà cô thích gặm cỏ non đấy!"
Mặt Cố Vấn Thành sầm lại, cốc thủy tinh nổ tung.

Hắn vui vẻ lên mạng trêu chọc người ta, Lý Tấu Tinh bị hiệu trưởng Bouvid gọi lên.

Bouvid đã quản lý khoa chiến đấu hai, ba chục năm, đây là lần đầu tiên cảm thấy đời người khó khăn như vậy.

Ông buồn rầu nhìn thiếu niên đứng thẳng tắp trước mặt, bộ râu dài trắng toát cũng mang theo nỗi muộn phiền, "Sao Wasser cứ nhắm vào em vậy chứ?"
Lý Tấu Tinh ăn ngay nói thật: "Vì em đẹp trai."
Nhưng nói thật cũng không ai tin, Bouvid cười khổ hai tiếng, cho rằng anh đang cố ý giúp mình thả lỏng tâm tình, "Em đó."
Anh gặp phải nhiều chuyện như vậy mà còn an ủi ngược lại lão già này, Bouvid lên tinh thần, đưa tập tài liệu trong tay cho anh.

Bí mật quan trọng được ghi lại trên giấy, Lý Tấu Tinh nhận lấy, sau khi mở ra thì phát hiện bên trong là thông tin liên quan tới Wasse.


Điều Bouvid biết chắc chắn nhiều hơn người dân đế quốc, ông dùng danh dự của mình bảo đảm Wasser là đàn ông trăm phần trăm.

Mấy cái tin đồn ngoài kia ông nghe mà sốt ruột thay quần chúng ngu ngốc, mỗi ngày lo lắng đề phòng, chỉ sợ lỡ như Wasser nghe được thì ngày nào đó giận lên xách đao tìm tới đế quốc.

Xui xẻo nhất vẫn là Lý Tấu Tinh, đề phòng Wasser thẹn quá hóa giận mà giết người, nhà trường quyết định cho bọn họ nhận thêm nhiệm vụ bên ngoài.

Một là né đầu sóng ngọn gió, tránh cho lời đồn ảnh hưởng tâm thái; hai là quân đội còn chưa tìm ra bằng chứng cho thấy Wasser đã rời khỏi khu đấu giá, cho nên rất có thể Wasser vẫn còn ở sao Thác Bang, vừa hay có thể đảm bảo an toàn cho học sinh; ba là chương trình học ở trường cũng không có ích gì với Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành.

Sau khi Bouvid với Lý Tấu Tinh bàn bạc xong, Lý Tấu Tinh gật gật đầu, "Thầy quyết định là được."
Trên thực tế anh đã sớm chuẩn bị kỹ càng.

Đội ngũ nam chính nhờ thực chiến mà trở nên mạnh mẽ, thấy được những cảnh đẹp và câu chuyện mà người khác không được chứng kiến.

Đối với anh mà nói đây không phải nhiệm vụ mà là quà tặng.

Dù cho anh không có đôi mắt biết thưởng thức cái đẹp thì vẻ đẹp của vũ trụ huyền bí cổ xưa cũng sẽ in vào đáy mắt.

Vất vả lắm mới đến được thế giới xinh đẹp này, sao không đi nhìn những cảnh sắc tuyệt vời dưới ngòi bút của tác giả hoặc là những cảnh vật chưa được viết?
Sau khi Lý Tấu Tinh xem xong tài liệu về Wasser thì quay về, nói cho đồng đội nghe về việc phải ra ngoài mạo hiểm lần nữa, phút chốc ấy đôi mắt của bọn họ liền sáng lên.

Dáng vẻ vô cùng mong đợi, vui vẻ phấn khích đến cong cong đôi mắt.

Bọn họ thu dọn đồ đạc trong thời gian quy định, sau khi đến địa điểm trường học chỉ định mới biết hóa ra không chỉ có năm người bọn họ tới.

Sofia mặc trang phục chiến đấu bó sát, vóc dáng quyến rũ càng được tôn lên, cô ta cười nói: "Hey, đã lâu không gặp."
Đây là đồng phục chiến đấu dành riêng cho giáo viên trường quân đội Thừa Dương.

Sofia như lời Lý Tấu Tinh nói, dùng mọi cách tiến vào trường quân đội Thừa Dương.

Ở bên cạnh là Swarin lắp ba lắp bắp chào hỏi với bọn họ, "Chào các cậu."

Có vẻ như hai người này sẽ đi ra ngoài với bọn họ.

Tuy có hơi hụt hẫng nhưng bọn họ cũng đã dự đoán được kết quả này.

Đoàn người chào hỏi lẫn nhau rồi khởi động phi hành khí.

Sofia điều khiển, "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
Lý Tấu Tinh, "Hay là chúng ta trao đổi ID mạng đi? Tôi chia sẻ tài liệu cho cô."
"Đương nhiên," Sofia cười, đuôi mắt như có như không liếc qua Cố Vấn Thành, "Tôi nghĩ tôi nên trao đổi ID mạng với tất cả các cậu."
"Không cần," Cố Vấn Thành mở quang não trước, nụ cười lễ phép lại xa cách, "Cô với tôi trao đổi là được rồi, Tấu Tinh, thu hồi quang não của cậu đi, được không?"
Lý Tấu Tinh nhún nhún vai, thu hồi quang não.

Sofia kinh hỉ, nở nụ cười xinh đẹp ngọt ngào.

Vừa hay, có lẽ bọn họ đã từng lấy được 50 viên đá ở nguồn nước sao Hải Bạch nên điểm dừng chân đầu tiên là sao Hải Bạch.

Ngay khi biết điểm đến các đồng đội đã hớn hở vui mừng mang theo vỏ ốc biển với chuẩn bị quà tặng cho tộc người cá, còn đặc biệt chuẩn bị đồ chơi mới nhất cho người cá nhỏ, vui vẻ như đi thăm nhà người thân.

Lúc mới từ sao Hải Bạch trở về Lý Tấu Tinh còn cảm thán sẽ không có duyên gặp lại, bây giờ đã bị hiện thực vả mặt.

Hơn nữa anh còn phải vắt óc đi suy nghĩ về câu chuyện anh trai phù thủy, đau đầu tìm cách để công chúa người cá về với hoàng tử thú tộc.

Swarin cực kỳ câu nệ, tư thế ngồi trên phi hành khí cũng rất cứng ngắc.

Hi Nam bèn xoa dịu không khí, "Swarin, cậu tới sao Hải Bạch chưa?"
"Chưa," Swarin cũng không biết nên nói cái gì.

Trước giờ hắn không giỏi biểu đạt cho lắm, sợ bọn họ hiểu lầm mình không thích, nhắm mắt nói, "Tôi điều tra thông tin về sao Hải Bạch rồi, nơi đó rất đẹp."
"Đúng là rất đẹp," Lý Tấu Tinh tiếp lời nói, nháy nháy mắt phải với hắn, "Còn có người cá đáng yêu."

Tế Du suy nghĩ một chút, "Cảnh hoàng hôn rất đẹp, nhuộm màu biển khơi đẹp lắm."
Bọn họ mỗi người một câu, dần dần hâm nóng bầu không khí.

Thậm chí Swarin còn không hay mình đã dần thả lỏng, theo lời bọn họ mà tưởng tượng về sao Hải Bạch chưa từng tới, cảm thấy video hay ảnh chụp về sao Hải Bạch mình từng xem trước đây quá mờ nhạt.

Ánh mắt hắn lặng lẽ lướt qua từng người đội Mộng Chi.

Bầu không khí như này, những người vui vẻ nói với anh về vẻ đẹp của một tinh cầu, trước giờ anh chưa từng tiếp xúc.

Anh chưa từng có trải nghiệm như vậy, đây chính là tình bạn bè ư?
Chiếc phi hành khí lần này tân tiến hơn nhiều chiếc trước kia của bọn họ, nhưng vào lúc nó lao thẳng vào vũ trụ thì sắc mặt Swarin chợt trắng bệch, dựa vào chỗ tựa lưng nôn khan.

"Ôi, nhóc đáng thương," Sofia đành phải mở bước nhảy không gian, để những người khác đặt Swarin nằm trên ghế, lấy túi dưỡng khí trong tủ bảo quản ra, "Em chưa từng đi phi hành khí nhỏ như này hả?"
Swarin thống khổ cuộn tròn rúc vào một chỗ, "Đúng, xin lỗi..."
"Không có gì phải xin lỗi," Sofia làm cấp cứu cho hắn, "Một số người lúc lái phi hành khí loại nhỏ sẽ xuất hiện tình trạng này, có nhẹ có nặng, nghiêm trọng thì có thể mất mạng, mà tình huống của em chỉ nhẹ thôi.

Để phòng ngừa chúng ta cứ dùng bước nhảy không gian đi, yên tâm, lần sau tình trạng này sẽ thuyên giảm nhiều."
Động tác của Sofia thuần thục, sau khi kết thúc bước nhảy không gian cô ta đã giúp Swarin bình tĩnh lại.

Vì dùng bước nhảy không gian nên bọn họ đến sao Hải Bạch nhanh hơn dự định, địa điểm hạ cánh lần này cũng khác với lần trước.

Lần này ở sâu trong rừng cây, nhưng khi nhìn ra xa vẫn có thể thấy mặt biển xanh.

Sao Hải Bạch là tinh cầu du lịch tự nhiên, thực vật trên tinh cầu đa dạng lại kỳ lạ.

Bọn họ ở chỗ cũ chờ Swarin khôi phục, tiện thể tò mò quan sát xung quanh.

Rừng cây rậm rạp xanh biếc, dưới gốc cây là những bông hoa đỏ tươi to bằng lòng bàn tay.

Lý Tấu Tinh nhìn đóa hoa này, đột nhiên cảm thấy nó cực đẹp, nhụy hoa đáng yêu, cánh hoa hình tròn cũng rất đáng yêu.

Anh thấy rất thích, từ từ đi về phía bông hoa màu đỏ nhưng đột nhiên lại bị Cố Vấn Thành siết chặt cổ tay.

Lúc này anh mới hoàn hồn, đầu đầy chấm hỏi, "Tôi bị sao thế?"
Lăng Niên toan đưa tay kéo cánh tay còn lại của anh thả tay xuống giải thích: "Hoa hạt, có tác dụng mê hoặc những sinh vật khác.


Khi đến thời điểm thụ phấn nó sẽ mê hoặc sinh vật nó thích đến tiến hành hoạt động thụ phấn."
Vãi lìn.

Lý Tấu Tinh chợt lui về sau vài bước, không dám tin nhìn bọn họ, vẻ mặt làm người ta muốn cười, "Vậy là tôi đây thiếu chút nữa bị một đóa hoa sàm sỡ ư?"
Ôi trời ơi!
Một đóa hoa!
Muốn sàm sỡ anh!
Lăng Niên với Cố Vấn Thành bị vẻ mặt này của anh chọc cho bật cười lớn, tiếng cười dọa cho mấy người ở phía xa kia sợ hết hồn.

Hai tên để ý hình tượng nhất kia bị cái gì kích thích à?
Nhưng mà lần này Lăng Niên với Cố Vấn Thành thật sự không kiềm được, cười đến mức đỡ đầu gối, nhìn Lý Tấu Tinh mặt đầy sợ hãi tránh xa hoa hạt.

Nhưng đóa hoa đỏ thẫm kia lại ngày càng nở rộ tươi tắn, những cánh hoa tròn khẽ lay trong gió, như thể đang hờn dỗi sinh vật mà nó coi trọng sao còn chưa tới gần.

Mặt trời nhỏ của bọn họ sao mà đáng yêu thế chứ.

Không lâu sau Swarin đã bình tâm trở lại, ngây người ngồi dưới đất, không thể tin sự kém cỏi của mình đã ảnh hưởng tới toàn đội.

Hắn cúi đầu, không dám nhìn đội Mộng Chi.

Xa xa truyền đến cười làm hắn siết chặt hai tay, hai mắt khô khốc.

Chắc sẽ bị ghét, hắn nghĩ như vậy, cười khổ.

Nhất định sẽ bị ghét.

Đương lúc hắn tự trách thì trước mặt xuất hiện một bàn tay, Swarin ngây ngốc ngẩng đầu nhìn lên.

Nụ cười Tế Du dịu dàng, "Chúng ta đi qua đi, có vẻ bọn họ đang chơi rất vui."
Xa xa, đồng đội hét lớn về phía bọn họ, "Mau tới đâyyy, ở đây có cây nấm có thể phát ra âm thanh nè!"
"Nào," Tế Du kéo lấy Swarin đưa hắn đến chỗ đồng đội, vừa đi vừa kể chuyện cười nhạt nhẽo, "Nấm đang đi thì thấy đói bụng, thế là nó tự ăn mình luôn."
"..." Swarin, "...!Buồn, buồn cười ghê, ha ha ha."
Tiếng cười cứng ngắc, nhưng khóe môi lại ngày càng rộng..