Nghịch Thiên Tam Giới

Chương 153: Huynh Muội



Cả hai người thôi đi không hả ???

Tống Mai nhíu mày nói , từ phía xa xa một bóng hình nam nhân nào đó dần dần xuất hiện đi đến bên cạnh Tống Mai nói với giọng nhẹ nhàng .

- Tiểu Mai , muội vẫn thường xuyên bắt nạt Chu Phúc đại ca nữa à ???

- Lâm Quân ??? ( đồng thanh )

- Ủa ??? Ba người quen biết nhau à ???

- Sao huynh lại biết muội ở đây hay vậy còn nữa sao huynh chỉ đi một mình vậy đám ồn ào náo nhiệt kia đâu rồi ???

- Ta ném đi hết rồi phiền lắm nên ta đến đây một mình nào ngờ trùng hợp gặp muội ở đây !

- Đi . Muội dẫn huynh đi qua đó ăn nghe nói chỗ đó có đồ ăn ngon lắm đấy !!!

- Hả ??? Ta.......

Chưa kịp nói thì Tống Mai đã lôi kéo Lâm Quân đi đến quán ăn gần đó rồi mọi người cũng nhanh chóng đi theo ngay phía sau .

- Ông chủ cho ta hết đồ ăn ngon lên đây !!!

- Có ngay !

- Này Quân huynh , huynh đi đến đây tu luyện sao ?

- Ta không đến tu luyện chẳng lẽ dạo chơi ở cái nơi này giống như muội à ???

- Không có chỉ là muội thắc mắc thôi !

Dáng vẻ cứng nhắc hay thậm chí là hay đánh người đều không còn nữa mà thay vào đó là tính cách năng động vui vẻ đôi lúc lại đáng yêu nữa .

- Sao ta không thấy muội như bây giờ đối với ta trước đây vậy ???

- Đúng đấy tỷ chẳng quan tâm gì đến Chu Phúc đại cả gì cả toàn bắt nạt huynh ấy thôi !

- Có tin ta xử lý cả hai người luôn không hả ???

- Đó huynh thấy chưa ! Tỷ tỷ của hung dữ chưa kìa huynh phải cẩn thận kẻo tỷ ấy xử đấy !

Thiên Vũ hí hửng núp sau lưng Lâm Quân kể tội Tống Mai .

- Thôi thôi dù gì cũng đã lâu không gặp nhau thôi thì ngồi xuống vừa ăn vừa uống rồi nói chuyện ha !

- Huynh hiểu đệ thật đấy nào nào uống đi uống đi nào !!!

- Thiên Vũ !!!

Sát ý của Tống Mai đã khiến cho Thiên Vũ phải e sợ không dám cần bát rượu lên uống nhìn thấy dáng vẻ đó Minh thiếu định lên tiếng thì Lâm Quân cười rồi nói .

- Đệ ấy cũng đã qua cái tuổi trẻ con rồi muội hà tất cứ khống chế đệ ấy làm gì cứ để đệ ấy tự do quyết định đi vì chỉ có đệ ấy mới có quyền quyết định điều mình nên làm hay không nên làm thôi còn muội cố gắng sửa đổi tính khí lại đi đừng có quá cứng nhắc nữa .

- À đúng rồi , ta vẫn chưa biết tên của đệ đệ tên là gì vậy ???



- Thiên Vũ Dương Thiên Vũ có nghĩa là kiêu ngạo ở thế giới của mẫu thân đệ đấy mặc dù đệ chưa từng đến nơi đó bao giờ !

- Kiêu ngạo ? Tên hay đấy ta thấy tính khí của đệ giống hết với cái tên đệ lắm hahahaha !!!

- Huynh đừng có chủ quan quá đấy Quân huynh à Thiên Vũ , đệ ấy kiêu ngạo ngông cuồng hơn hẳn với lối suy nghĩ đơn giản của huynh đấy !

- Là sao ???

- Sao này huynh sẽ rõ thôi cái tên cũng như ý nghĩa của nó cũng đủ khiến cả Thiên Hoa thành này phải run sợ rồi !

Tống Mai cao hứng định kể chiến tích của Thiên Vũ thì đột nhiên dừng lại không muốn nói thêm gì nữa vì quá ư là nghịch thiên mà .

- Nào nào ăn đi ăn đi nguội hết rồi kìa !

- Ta có chuyện cần phải giải quyết nên cáo từ mọi người .

Minh thiếu cảm thấy mình như là một kẻ dư thừa vậy liền đứng dậy chủ động rời đi , Thiên Vũ cũng nhanh chóng chạy theo ngay phía sau rồi nói .

- Đây là cuộc hội ngộ của ba người bọn họ mà ta đi cùng với huynh về học viện dù sao ta cũng nên trở về đó gặp sư phụ thôi ta chơi cũng chán rồi cũng nên trở về tìm ai đó vận động gân cốt trước khi trở về Bắc thành tham gia đại hội sự kiện đó .

Cứ thế cả hai nói chuyện vui vẻ cười nói với nhau Minh thiếu cũng vơi bớt đi phần nào đó bên trong tâm trí mình , nhìn được rõ rệt điều đó Thiên Vũ cũng lên tiếng an ủi .

- Huynh yên tâm mọi sự nỗ lực cố gắng của huynh đều sẽ được đền đáp xứng đáng chỉ là bây giờ chưa phải lúc chỉ có lật đổ được bà ta có được sự tín nhiệm của mọi người huynh mới có thể có được sự chú ý hoàn toàn của tỷ ấy nhưng ta không nắm chắc được phần quyết định đâu vì tỷ ấy mới là người quyết định chọn huynh hay là không .

- Đành vậy ! Đệ có biết không , ta thà rằng nguyện vứt bỏ mọi thứ mà bao kẻ mong muốn có được để đổi lấy cuộc sống đơn thuần kia dễ dàng để được bên cạnh cô ấy ta cảm giác Tống Mai rất hận những kẻ như ta vậy có quyền có thế thì tất nhiên sẽ dồn ép kẻ mà mình ghét vào chỗ chết và cũng có thể khiến cho một người không yêu mình cũng phải yêu mình ta thật sự quá chán nản với cái chuyện tranh quyền đoạt vị đó lắm rồi ta thà là kẻ lang bạt chu du khắp nơi thì tốt biết mấy !

- Bộp !

- Ước chỉ là ước thôi dù muốn hay không quyết định vẫn nằm trong tay của huynh không thuộc về ai khác vì thế hãy tự tạo ra cho mình một cơ hội đi gạt bỏ đi hết những định kiến ban đầu đi hãy tự tìm cho mình một lối đi riêng một hành trình của riêng huynh chỉ có huynh là người quyết định .

- Từ khi nào mà đệ chịu dùng cái đầu suy nghĩ vậy Thiên Vũ ??? chẳng giống đệ một chút nào cả làm ta cũng bất ngờ đấy !

- Này , coi thường đệ à ???

- Hahahaha !!! Đi thôi ta đãi đệ một bữa xem như an ủi hai huynh đệ chúng ta !

- Đi thôi !

Trải qua một ngày vui chơi thoải mái Thiên Vũ cũng đã trở về học viện đúng lúc đó đang đi đến thư phòng của mình thì thấy Lâm Quân và Tống Mai đang đứng ở ngay trước lối vào thư phòng của Tống Mai .

- Phòng này còn trống tạm thời huynh ở lại đây đi ngày mai muội và sư phụ đi đến gặp huynh rồi cùng đi đến gặp Hùng Đế một chuyến để nói rõ ràng chuyện của huynh .

- Vậy..... đành làm phiền muội và sư phụ của muội rồi vì ta mà làm đến mức này ta......

Lâm Quân gãi đầu cười khổ nói .

- Không sao đâu dù sao cũng là huynh muội với nhau cả giúp đỡ nhau cũng có sao đâu !

- Ừm , vậy muội nghỉ ngơi sớm đi ta cũng không làm phiền muội nữa !

- Muội đi đây !

Khoảnh khắc hai người nói lời tạm biệt nhau cứ ngỡ là chỉ nói chuyện suông nào ngờ bất ngờ xảy đến Tống Mai chủ động quay lại hôn trực tiếp vào môi Lâm Quân rồi ngại ngùng đỏ mặt quay đầu bỏ đi .

- Chụt !!!



- Bịch Bịch Bịch Bịch....... !!!

- Muội bị cái gì vậy ???

Lâm Quân ngơ ngác một lúc rồi chạm vào môi mình rồi cười khổ lắc đầu rồi đi về phòng .

- Cái........ gì vừa mới xảy ra vậy nếu như Minh thiếu nhìn thấy cảnh này thì không hay không được ta phải nghĩ cách đã !

Thiên Vũ vò đầu bứt tai suy đi nghĩ lại nhưng mọi kế hoạch đều không ổn đang lúc khó khăn thì trong đầu cậu có xuất hiện một kế hoạch hoàn toàn chỉnh chu rồi cưới mỉm rồi quay người rời đi chuẩn bị hết mọi thứ cho ngày mai .

- Có cách rồi !

Sáng sớm Thiên Vũ tỉnh dậy ba chân bốn cẳng đi tìm Minh thiếu .

- Cạch !!!

- Bịch Bịch Bịch Bịch........ !!!

- Ngáp...... !!!!

- Vù...... !!!!

- Hả ??? Vừa rồi là...... Thiên Vũ sao ??? Đệ ấy dậy sớm làm cái gì vậy ??? Không đúng bình thường đệ ấy là đứa dậy muộn nhất trong cả đám mà sao lần này lại......??? Không được ta phải đuổi theo để xem đệ đang tính bày cái trò gì nữa đây ???

Chu Phúc đuổi theo ngay phía sau Thiên Vũ đến tận thư phòng của Minh thiếu .

- Cộc cộc cộc !

- Vào đi !

- Cạch !

- Thiên Vũ ??? Mới sáng sớm đệ tới tìm ta có việc gì thế ???

- Huynh bớt phí lời hỏi mấy cái chuyện dư thừa đó đi mau đi theo ta đến gặp Tống Mai tỷ tỷ đi !

- Khoản đã sao lại.......

Mặc cho Minh thiếu cố gắng hỏi lý do nhưng chỉ nhận lại sự im lặng của Thiên Vũ .

- Tỷ tỷ !

- Hử ??? Thiên Vũ ??? còn cả Minh thiếu nữa rốt cuộc hai tên này lại bày cái trò gì nữa đây ???

- Tỷ có rảnh không ???

- Rảnh hay không ta cũng phải báo cho đẹp biết à ???

- Thôi mà tỷ đệ đâu có ý đó chủ yếu đến đây là muốn đấu với tỷ một trận thôi xem đệ còn thiếu sót chỗ nào không để cải thiện ấy mà !

- Nhưng đệ mang theo hắn ta làm cái gì vậy hả ???

- Huynh ấy làm nhân chứng cho trận đấu của đệ và tỷ !