Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1877: Xin chào, học bá! 2



Edit: Thanh Hoa

Beta: Ngân Minn

Nguyên thân thích một vị nam thần vườn trường.

Lễ vật cùng dây chuyền, không ngày nào không tặng, giống như thiếu nữ rơi vào tình yêu không lối thoát .

Vì vị nam thần này mà học nấu ăn, làm điểm tâm ... không thiếu một điều.

Nhưng, nam thần trước sau đều không thích nguyên thân.

Liên tiếp nhận đả kϊƈɦ, ở thời điểm nguyên thân sắp từ bỏ, bọn họ lại có hôn ước.

Ừm, hai tập đoàn lớn, liên hôn vì kinh tế.

Cũng chính là hôm nay.

Nguyên thân rất vui vẻ, cũng là lần đầu tiên nam thần Bạch Hoành Vũ hẹn cô.

Hắn nói tan học có chuyện muốn nói.

Vốn là vui vẻ chờ đợi, chỉ là khi gặp Bạch Hoành Vũ, lại nghe được vài câu lạnh băng.

"Tôi sẽ không kết hôn với cậu, ngoan ngoãn thu hồi tâm tư của cậu đi. Chờ tập đoàn hợp tác xong, đến lúc đó chính là thời điểm giải trừ hôn ước."

Đây không phải là điều duy nhất, đau khổ nhất chính là, thời điểm Bạch Hoành Vũ tìm cô nói mấy lời này, còn lôi kéo theo một nữ sinh khác.

Nữ sinh kia là bạn học cùng lớp với nguyên thân.

Trước mặt nguyên thân, Bạch Hoành Vũ hôn nữ sinh kia.

Nữ sinh kia nhìn nguyên thân, ánh mắt áy náy xin lỗi, sau đó, Bạch Hoành Vũ lôi kéo nữ sinh kia rời đi.

Nguyên thân lần đầu tiên bị vũ nhục như vậy, suy nghĩ không thông, cắt cổ tay tự sát.

Sau đó, Tô Yên liền bám vào người này.

Sau khi đã hiểu những chuyện nguyên thân trải qua, Tiểu Hoa mở miệng

"Leng keng, nguyện vọng của nguyên thân là hy vọng có thể làm Bạch Hoành Vũ nếm trải tư vị bị vũ nhục."

"Ký chủ, chị có gì muốn nói sao?"

"Không có."

Cô nói xong, từ trong ngăn kéo rút ra balo màu trắng, che lại miệng vết thương đi ra ngoài.

Việc trước tiên cần làm là phải băng bó vết thương này đã.

Tiểu Hoa lập tức nói

"Ký chủ, ra khỏi cổng trường học, 300m về hướng đông có một phòng khám, hiện tại vẫn còn mở cửa."

"Được!"

Cô lên tiếng, sau đó liền đi ra ngoài.

Đi ra khỏi phòng học, bị gió lạnh thổi qua, cảm giác đau đớn tựa hồ giảm bớt.

Tiểu Hoa

"Ký chủ cảm thấy nguyên thân có trái tim thủy tinh không?"

"Trái tim thủy tinh là sao?"

"Chính là quá yếu ớt, vấp ngã một chút liền đau khổ như vậy."

"Không đâu."

Tô Yên lắc đầu.

"Cô ấy chưa từng chịu khổ, lần đầu tiên yêu đương đã phải chịu đựng sự vũ nhục như vậy.."

Thiên kim tiểu thư, được mọi người sủng ái, muốn cái gì có cái đó.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи s1.truyenhd.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép       (눈_눈) ]

Cô ấy làm tất cả để theo đuổi nam thần của mình, nam sinh đó thích gì, cô liền tận lực làm cái đó.

Sau đó, lại bị hắn dành cho ánh mắt khinh thường, nói những lời chói tai, còn hôn nữ sinh khác trước mặt cô.

Nhất thời chịu kϊƈɦ thích nên mới làm ra hành động dại dột.

Việc này có thể lý giải được.

Nghĩ như vậy, Tô Yên liền đi ra khỏi trường học.

Mới vừa rẽ qua, dưới chân đã đá phải thứ gì đó.

Mềm mềm trắng trắng, lông xù xù, phát ra âm thanh nức nở.

Tô Yên dừng chân, cúi đầu nhìn.

Một con chó, rất nhỏ, hình như nó bị thương, ở bụng còn có vết máu.

Tô Yên nhìn trong chốc lát, sau đó móc từ trong túi ra một hộp quà đóng gói tinh xảo.

Món quà này vốn là muốn tặng cho Bạch Hoành Vũ.

Bên trong là một cái khăn quàng cổ màu đen.

Cô lấy ra, đắp lên trêи người chú chó.

Cún con ngước mắt nhìn cô, là một đôi mắt màu xanh lam vô cùng xinh đẹp.

Sau đó lại héo héo nhắm hai mắt lại.

Tô Yên đi về phía trước, tới phòng khám.

Kỳ thật miệng vết thương cũng không quá sâu, nguyên thân tử vong là bởi vì mất máu quá nhiều, lại đột ngột phát bệnh tim, không kịp thời chữa trị dẫn tới mất mạng.

Chờ đến thời điểm Tô Yên từ bệnh viện đi ra, đi về phía cổng trường, vẫn thấy con chó nhỏ nằm cạnh cổng.