Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 493





Trong truyền thuyết, thần Mạnh Bà là một vị có tuổi thọ rất cao, chưa lập gia đình, thông tri đạt lý, giới sát ăn chay.
Vị ” mỹ nữ” này xác thật là một người có mái tóc bạc như tuyết, lông mày cũng màu trắng, nhưng khuôn mặt mịn màng đầy đặn, mi mày thanh mảnh, trông như một vị thần chỉ hoà ái nhân hậu.
Pháp tướng của tiên gia thường có thể biến hoá, khuôn mặt của cô ấy rất đẹp và cổ điển, cô ấy không có khuôn mặt V-line như bây giờ, mà khuôn mặt cô ấy ung dung nhân hậu, hoa mỹ, hiền từ, khuân mặt như vậy rất phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của nhóm tương học giả ( hình như là nhà vật lý học).
Tôi hơi cúi người hướng về phía cô ấy, còn cô ấy trống gậy đi đến chỗ tôi hành lễ, nói:” tiểu nương nương, thật hiếm khi đến Minh Phủ một chuyến, sao lại chật vật như vậy? Làm mất uy thế, sẽ làm cho nhóm tiểu quỷ sai chê cười”.
Dứt lời, cô ấy điểm điểm một chút vào người tôi, quần áo của tôi biến thành quần áo giống như bọn họ, nhưng lại càng thêm rườm rà, càng thêm nặng nề.
Tôi xách theo đuôi áo khoác hỏi:” Mạnh Bà, ngài tập hợp những tiểu tiên tử để làm gì vậy?”
Xung quanh cô ấy có rất nhiều đứa trẻ, hẳn đều là nữ nhi mà cô ấy điểm hoá ra, tôi thấy có Mạnh Thư, Mạnh Dung, Mạnh Quá, còn một vài người không quen biết.
” hì hì ….

Thất gia nhiều năm rồi mới đến cầu Nại Hà, đương nhiên phải nghênh đón chu đáo rồi!” Cô ấy nắm tay kéo tôi về phía trước.
Bạch Vô Thường mang theo một đội thị nữa cầm ô che hoa thơm, chậm dãi từ bên kia đi đến …..

người khác thì đi, còn Bạch Vô Thường vẫn như cũ, phiêu phiêu đãng đãng.
“Hehe… Tiểu Nương Nương… hoan nghênh hồi cung”.

Hắn hơi cúi người hướng về phía tôi.
Cầu Nại Hà vừa cao vừa dài, cho nên Mạnh Bà một đường đưa tôi đi qua cầu, cười nói:” tiểu nương nương, nếu đã đến minh phủ, thì ở thêm vài ngày, có được không?”
Cái gì? Ở thêm vài ngày?
” Không được, không được, ta còn có việc ở nhà …..


“Tôi vội vàng lắc đầu.
Mạnh Bà có chút tiếc nuối nhìn tôi:” ồ ….

Ta còn tưởng tiểu nương nương có thể đến giúp đỡ …..

Trong lúc đế quân đại nhân đi ngồi quên, nhóm của chúng ta rất lo lắng đề phòng, cẩn thận gấp bội phần……”
Bạch Vô Thường cười nói:” tiểu nương nương đương nhiên có thể giúp đỡ …..

cô ấy chỉ cần làm cho đế quân từ trong ly ảo cảnh ra ngoài sớm hơn một chút, không phải chúng ta sẽ nhẹ nhàng hơn sao? Hì hì hì …..


Mạnh Bà khẽ cười nói:” đúng vậy, vậy thì, lão thân cung tiễn tiểu nương nương…..

nếu có thời gian, mời người đến Quên Đài uống trà”.
Ách, uống trà ở Quên Đài?
Yêu cầu này quả thật là rất cần dũng khí
Mạnh Thư nhìn ra tâm tư của tôi, cười hì hì nói:” người sợ gì sao? Sợ chúng ta rót mê hồn canh cho người uống nữa à?”
” đúng vậy, nhưng bất kỳ loại mê hồn canh nào đối với người cũng vô dụng! Chỉ có mê hồn canh của đế quân đại nhân chúng ta mới là lợi hại nhất, chỉ cần uống là đời đời kiếp kiếp không quên được”.


Mạnh Dung tiếp lời.
“Hì hì … Thật hâm mộ Tiểu Nương nương! Đế quân đại nhân thoạt nhìn trông thật hung dữ, nhưng hoá ra lại dịu dàng như vậy ….” Mạnh Quá trông như một đứa trẻ vị thành niên, cô ấy nói chuyện thanh âm thật nhẹ nhàng đáng yêu.
Mạnh Bà cười nói:” tiểu nương nương, lão thân có một câu muốn nói ….”
“Mời nói……”
“Cái gọi là thư thái có nghĩa là ‘không bao giờ nghĩ về những điều trong quá khứ, không bao giờ lo lắng về những điều trong tương lai”.

Ta hy vọng rằng tiểu nương nương phóng giải u sầu, lúc tu luyện chớ có nóng nảy.”
” Vâng….

Cảm ơn lời khuyên của ngài”
Tôi đi theo Bạch Vô Thường một đoạn đường rồi, đột nhiên hắn mở miệng ra nói:” ….

Quên Đài thật đáng sợ.”
” Hả?”
Bạch Vô Thường cười xấu xa nói:” ở Minh Giới, nơi có nhiều nữ nhân nhất chính là ở Quên Đài và Âm Cảnh Thiên Cung, nhưng ở Âm Cảnh Thiên Cung các thị nữ đều do Tôn Thần điểm hoá, không dám không biết lớn nhỏ, nhưng ở Quên Đài …..

Những tiểu nha đầu này đều bị Mạnh bà chiều hư”.
” hả? Chiều hư?”
” ” Ai ….


Ai làm Cửu Trùng thiên và Minh Phủ là một nơi chỉ có dương khí, và một chỗ chỉ có âm khí, không thể dựng hoá vạn vật, Thần Mạnh Bà nhàm chán, liền điểm hoá vài tiểu nha đầu đến để gây náo nhiệt, thật là ồn ào muốn chết”.

Bạch Vô Thường bất lực nói.
Phun ….

Thật ra, Minh Phủ cũng không có đáng sợ như trong tưởng tượng
Tuy rằng u ám lạnh lẽo, nhưng ở nơi này cũng có những thần chỉ lớn nhỏ, cũng là nơi ở của bọn họ cho đến khi bọn họ chết đi.
” Thất gia, người có thể đối phó với đầu man đang ở đâu?” Tôi mang theo chiếc váy phức tạp, bước nhanh hai bước đuổi kịp hắn.
Bạch Vô Thường cười hì hì nói:” tiểu nương nương đừng có lo lắng, trước tiên tôi sẽ đưa người đến Âm Cảnh Thiên Cung nghỉ ngơi, uống một chén trà lấy lại khẩu khí, sau đó từ từ nói …..


” ách? Được rồi …..

Mà có phải sẽ phải đi một đoạn đường dài không?” Tôi hỏi.
Lần trước Đi lên đây, suýt chút nữa tôi không bò được.
Cái này không phải do tôi kiều khí, mà tôi thực sự sẽ bị bò khóc.
Cái bậc thang này căn bản nhìn không thấy cuối, liếc mắt một cái lại nhìn thấy núi non cao ngất, làm người ta thật sự rất tuyệt vọng
Bạch Vô Thường che miệng cười nói:” đừng lo lắng, tôi sẽ đưa người đi”
Hắn duỗi tay ra để tôi nắm lấy cổ tay của hắn.
Bạch Vô Thường thân hình mảnh mai, hai bàn tay giống nhau, ngón tay thon dài linh hoạt, còn có móng tay hình bầu ɖu͙ƈ, cổ tay trông không có cường tráng lắm, nhưng thật ra tay của hắn lại rất khoẻ mạnh.
Tôi đã từng bị hắn xách dễ như trở bàn tay ném xuống giếng
Tôi đối với hắn trong lòng vẫn còn sợ hãi, cho nên hai tay của tôi gắt gao nắm chặt lấy cổ tay của hắn.

Hắn không chút thương tiếc cười nói:” tiểu nương nương, người đừng có nhát gan như vậy, người có phải sợ độ cao không?”
Có mấy nữ nhân không sợ chiều cao chứ?
Huống chi, chiều cao ở đây không phải là chiều cao bảy tám tầng, mà là bảy tám mươi tầng!
Một đường tôi nhắm chặt hai mắt lại, cho đến khi hắn phiêu đãng bay xuống, hai chân tôi chạm đất, tôi mới nhẹ nhàng thở ra
“Hehe, đến rồi nha ~ Tiểu Nương Nương nghỉ ngơi đi, tôi sẽ đến ngay thôi ~~” Hắn cười hì hì rồi biến mất trước mặt tôi.
” Tiểu nghiệt, ngươi đừng cắn nữa, áo choàng bị ngươi kéo hết xuống rồi, ngươi cho rằng ngươi vẫn còn nhẹ sao? Nặng chết ta rồi!” Tôi kéo áo choàng lên vai.
Đuôi áo choàng có từng cụm tua rua, đối với động vật họ mèo mà nói, thì đó chính là khiêu khích.
Tiểu nghiệt đang cùng những tua rua đó vui đùa đến vui vẻ, tôi chỉ có thể kéo áo choàng của mình đi.
Các thị nữ vẫn cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên, an tĩnh đến mức, hô hấp cũng không nghe thấy thanh âm —- tôi thật hoài nghi bọn họ là người giấy điểm hoá mà thành
Ngồi trong phòng tân hôn, nơi tôi và giang khởi vân đã động phòng, nhìn sáu thị nữ đang đứng sau rèm kết hạt, trong lòng có chút e ngại, may mắn, lâu lâu tiểu nghiệt lại phát ra một ít tiếng kêu, làm cho tâm lý của tôi có đôi chút thoải mái.
Bạch Vô Thường đi không bao lâu, lúc hắn xuất hiện trở lại, phía sau là hai âm lại, ôm hai chồng văn kiện cao lớn.
“Hì hì… Tiểu Nương Nương, đế quân đại nhân không có ở đây, mấy thứ này chỉ có thần ấn bản sao trong tay người mới có thể phê duyệt, phiền toái đến người rồi …..

” vẻ mặt hắn như kiểu đang thực hiện mưu kế vậy
Mắt tôi mở to — nhiều như vậy sao?!
Phi, không đúng! Hắn đang lừa gạt tôi đi làm việc?
” Thất gia, ngươi đang lừa gạt ta sao? Ta đến tìm người để đi thu thập đầu man.” Tôi nhảy xuống khỏi ghế
Bạch Vô Thường dùng tay áo choàng che miệng cười nói:” thì sao? Người giúp tôi, cũng tương đương với giúp đế quân đại nhân rồi ~~~~ còn quỷ thần có thể đối phó với đầu man ~~~~ hì hì ~~~~ không phải hắn vẫn luôn đứng ở trước cổng núi của Âm Cảnh Thiên Cung sao?”
Trước cổng núi?
Trong đầu tôi chợt lóe lên một hình ảnh, trước cổng núi có một lính gác không đầu, khi đó giang khởi vân còn nói với tôi ” quen rồi sẽ không sao”, hoá ra lại là hắn à?
Dịch: Vi Vu
——————————.