Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 395: Nhiệm vụ ban thưởng



Bởi vì Lâm Tịch là một dược sư nhược trí, cơ bản nhất chỉ biết kéo người và chữa thương, nhưng hiệu quả chữa thương của dược sư nhược trí quả thực vô cùng thê thảm.

Lúc Lâm Tịch mang theo Trác Thiên Ngạo đến bản đồ Dã Trư Lâm cày quái cấp 30, Trác Thiên Ngạo đã từng buồn rầu nói: "Chị gái nhỏ, thay vì lãng phí thời gian trị liệu cho em, không bằng chị trực tiếp giết quái đi, em ăn bánh bao còn tốt hơn chị trị liệu rất nhiều!"

Đối mặt với khinh bỉ trắng trợn như vậy, Lâm Tịch dứt khoát cho Trác Thiên Ngạo đủ loại mỹ thực, dược phẩm, dù sao đặt trong ba lô cũng chiếm chỗ.

Chẳng qua nói tới nói lui, dù sao cũng là quái hơn 30 cấp, đều thuộc loại chủ động công kích, cho nên lúc mới bắt đầu tinh thần lực của Lâm Tịch luôn tập trung cao độ, phát giác Trác Thiên Ngạo gặp nguy hiểm liền vội vàng chạy tới cứu giúp. Kết quả lần này lại để cho cô phát hiện một việc hay.

Bởi vì thời gian chiến đấu dần dần tăng lên, hơn nữa có lúc sẽ xuất hiện tình huống quái trực tiếp chết. Mà dưới loại tình huống đó, hầu như đều do ánh sáng bạc của huân chương Xích Lão từ răng nhọn của Lang vương chợt xuất hiện, mỗi lần như vậy, thi thể quái vật thường xuyên bị tôi độc cùng lúc.

Sau khi biết điều này, Lâm Tịch liền bắt đầu tận lực khống chế bản thân phát động công kích vào khoảnh khắc 0.01 giây khi Xích Lão phát ra ánh sáng bạc, không chỉ dao găm, cho dù dùng gậy đập cũng giống nhau.

Chỉ cần cô tiến vào trạng thái chiến đấu, Xích Lão lập tức vận chuyển, sau đó ánh sáng bạc vô cùng có quy luật kia sẽ xuất hiện, cho đến khi cô hoàn toàn đình chỉ chiến đấu.

Lâm Tịch từng thử tính toán, khoảng một phút ánh sáng bạc xuất hiện một lần.

Điều này liền có ý nghĩa, là một dược sư thêm toàn bộ điểm vào thể lực, mỗi phút cô lại có thể giết chết một con quái ngang cấp. Tất nhiên điểm thành tựu ấy tự nhiên không cách nào so sánh với những người vượt cấp đánh quái, hiện tại đối với một người máu nhiều như cô mà nói kết quả này đã rất tốt.

Quả nhiên Xích Lão là một thứ tốt, tại sao trước đây mình không có phát hiện được tác dụng của Xích Lão chứ?

Đại khái là thời gian chiến đấu quá ngắn, mà chính mình cũng không có để tâm tới phương diện này.

Đến giai đoạn sau, hai người dứt khoát mở ra các loại hình thức giết quái khác nhau, pháp sư mang theo thuốc mà đánh, dược sư làm khiên thịt kiêm chủ lực gây sát thương lớn.

Tinh thần lực Lâm Tịch được rèn luyện rất tốt ở đây, mặc kệ khu vực nguy hiểm bao nhiêu, cô luôn có thể đoán được để Trác Thiên Ngạo tránh thoát nguy cơ, về phần bản thân cô sao, có bạo kích cộng thêm tôi độc ổn định, đang luyện cấp trong bản đồ, nguy hiểm? Không tồn tại.

Máu siêu cấp dày, phòng thủ thấp có thể lấy thuốc gánh, thuận tiện còn có thể phản lại khiến quái mất không ít máu, về phần công kích, Lâm Tịch đã mở ra hình thức bạo lực cận chiến, giết quái không tổn hao gì.

Tinh thần lực cường đại, thoáng nhìn liền biết chỗ nhược điểm, cho dù không phải trạng thái bạo kích tôi độc, không thể một đao mất mạng, pháp sư nhỏ bổ sung tiểu hỏa cầu trên cơ bản quái liền ngã, đụng cũng không đụng tới cô.

Quen thuộc loại phương thức chiến đấu này, đầu óc Lâm Tịch cũng không rảnh rỗi, nghĩ đến hai vấn đề.

Đầu tiên là, có lẽ cả đời này cô đều phải mặc bộ quần áo cấp 10 này.

Dựa theo suy nghĩ của cô, hiệu quả tốt nhất chính là mặc bộ đồ dành cho người mới có hiệu quả phản xạ này, vấn đề là tất cả đồ dành cho người mới đều khóa lại với nhân vật, vật liệu cho trang phục của 0 cấp, hiện tại đoán chừng còn khó kiếm hơn so với vật liệu cấp 40.

Đồ vật phản xạ tuyệt đối là tổn hại người lại hố mình, trị số phản xạ quyết định bởi lượng máu mất đi lúc Lâm Tịch bị công kích, cho nên phòng ngự của Lâm Tịch tự nhiên là càng thấp càng tốt.

Nếu như về sau tăng cấp mặc trang bị cao cấp hơn, phòng ngự của ngươi đúng là tăng lên, quái và người đều không gặm được ngươi, như vậy tổn thương ngược lại cũng sẽ ít đi rất nhiều, đến lúc đó ưu thế của cô lại thể hiện ở đâu?

Mà bây giờ Lâm Tịch đã cày đến cấp 35, không thể tăng lên cấp bậc thì sẽ không làm được rất nhiều chuyện, nhưng nếu luyện cấp cô sẽ rất khó lấy được vật liệu trang bị cấp 10.

Cô đành phải tạm dừng làm trang bị cho mình, làm ra không ít trang bị cấp 20-30.

Chuyện thứ hai là phải kiếm tiền như thế nào.

Nếu qua một thời gian ngắn muốn mở cửa hàng gì đó, nếu như giá tiền không thái quá, Lâm Tịch nhất định phải mở một cửa hàng, đến lúc đó tự động thu mua vật liệu, chắc chắn sẽ có vật liệu cấp 10.

Hiện tại đẳng cấp mọi người dần dần tăng lên, lượng sản xuất vật liệu cấp thấp sẽ tương đối giảm bớt, tương tự nhu cầu càng ít hơn. Lâm Tịch có lòng tin, chỉ cần đợi một thời gian nữa, cô nhất định có thể lấy được mũ giáp phản xạ, như vậy, tạm thời đã có bốn món trang bị.

Bây giờ vẫn nên ngoan ngoãn cày cấp, hướng kỹ năng sinh hoạt có vẻ tương đối quan trọng.

Trong thời gian này vẫn luôn gió êm sóng lặng, lệnh truy sát của "Lam Nhiễm" đối với cô cũng đã thành một chuyện cười, năm đó Trọng Gáp Sát Thần còn nói quảng cáo này trường kỳ hữu hiệu, kết quả rất nhanh liền biến thành vô hiệu lực.

Lâm Tịch cũng là vừa online liền luyện cấp. Mặc kệ là đẳng cấp nhân vật hay là kỹ năng sinh hoạt đều đang tăng lên, giai đoạn nghỉ ngơi lấy lại sức này, không nên kiếm chuyện.

Chỉ là nghe nói hiện giờ Độc Thượng Lan Chu giống như biến thành người khác, không như lúc trước hay đi khắp nơi nghe ngóng tin tức về Quỷ Khấp, mà là như phát điên cày cấp đồng thời tiêu tốn rất nhiều tiền mua trang bị.

Bây giờ đã xông vào bảng Anh Hùng, mặc dù treo chót bảng hạng mười, nhưng đó cũng gọi là top mười nha, bắt đầu từ vị trí thứ mười lăm, muốn đem xếp hạng hướng phía trước mà nói sẽ trở nên hết sức khó khăn, bảng Anh Hùng, mộng tưởng của bao nhiêu người!

Lâm Tịch nghe xong lại xùy cười một tiếng, người này bị bệnh thần kinh, thật đúng là xem mình như nữ chính rồi?

Có phải là từ nay về sau trong game này, chúng nam giống như từng bụi hoa, chỉ nói yêu không nói tình, thẳng đến Quỷ Khấp rốt cuộc phát hiện hóa ra cô ta mới là tình yêu thật sự của chính mình, hoàn toàn tỉnh ngộ, đủ loại cầu thông cảm đủ loại ngọt sủng cộng thêm đủ loại hiểu lầm sau đó đủ loại giải thích, xé nhau, cuối cùng, kẻ có tiền cũng thành thân thuộc.

Ha ha.

Bọn họ thích làm gì thì làm, đừng gây ảnh hưởng đến chuyện của cô là được.

Đột nhiên nghe thấy Trác Thiên Ngạo thét lên một tiếng kinh hãi: "Chị gái nhỏ, có boss!"

Lâm Tịch không nghĩ tới chỉ thoáng thất thần một chút, vậy mà thật sự có tiểu boss dã ngoại.

Trong << Sáng Thế >>, dựa vào một ít tỉ lệ thần kỳ, nghe nói cày quái đến số lượng nhất định, khu vực trên cấp 30 sẽ xuất hiện quái biến dị, chính là tiểu boss dã ngoại mọi người thường nói, đặc thù lớn nhất chính là giẫm lên một loại đồ án Long văn giống như ngói úp dưới chân, tiếp theo là màu sắc và thân hình rõ ràng không giống quái vật cùng loại.

Dưới tình huống bình thường loại quái này sẽ không tuôn ra đồ vật có phẩm chất quá cao, chẳng qua dù sao cũng là con boss đầu tiên trong đời Lâm Tịch, phải biết mỗi lần đầu tiên đều đáng giá kỷ niệm.

Cho nên Lâm Tịch vội vàng lấy ra Phong Nhận, lắc mình một cái liền đến chỗ boss.

Hiện tại bọn họ đang giết quái Viêm Hỏa Cự Thạch, chỉ có một loại công kích là cầm búa lớn trong tay đập người mà thôi.

Bây giờ Trác Thiên Ngạo đã không còn như lúc trước, dùng được rất nhiều pháp thuật, con boss này vốn xuất hiện dưới chân cậu ta, bởi vì đây cũng là lần đầu tiên cậu ta đối mặt loại quái vật này, trong lòng hơi ớn lạnh, thế là vứt ra một chiêu Chưởng Tâm Lôi, khiến boss bị giật điện rồi văng ra xa.

Đợi đến khi Lâm Tịch tới, cậu ta lại vứt ra một chiêu Chưởng Tâm Lôi thử kéo quái trở về.

Sau đó Lâm Tịch liền đến, đưa tay đâm một đao vào mi tâm của con quái.

Lại một lần nữa hoàn mỹ xuất hiện bạo kích, một phen chém đứt 230 điểm máu, cũng thành công khiến hiệu quả tôi độc dính trên thân tiểu boss, trên đầu không ngừng đổ máu, bởi vì là tôi độc, nên máu chảy ra có màu xanh lá.

Lâm Tịch nói với Trác Thiên Ngạo, người đang hưng phấn đến oa oa kêu to bởi vì trông thấy tiểu quái biến dị: "Hoàng tử Ếch, em lui ra sau lưng chị phóng pháp thuật, đừng bị nó giết ngay lập tức."

Trác Thiên Ngạo "A" một tiếng, nghe lời tránh đằng sau Lâm Tịch.

"Chị Bùi, mau nhìn, nơi đó có boss!"