Mau Xuyên Bệnh Kiều Nam Chủ Hắn Lại Ghen Tị

Chương 330: (42) Nam chủ mạt thế lại hắc hóa



Edt : Nhan

"Yên Yên......" Tư Triệt dùng nỏ thép bắn chết một zombie đang bổ nhào vào mặt hắn, cắn răng gắng gượng, hắn quay đầu nhìn về phía Khúc Yên, "Em lặp lại lần nữa đi."

"Nói gì? Anh có thấy phiền không?" Mặt Khúc Yên không biểu tình, lạnh lùng nói.

"Yên Yên, em ngẩng đầu nhìn anh rồi nói!" Tư Triệt hơi sơ suất, bị zombie cắn gãy cả cánh tay, đau đến muốn bất tỉnh, nhưng hắn vẫn chỉ nhìn chằm chằm ngoài cửa sắt.

Khúc Yên cụp mi xuống che khuất tầm mắt, nhìn dưới mặt đất.

Cô không thể ngẩng đầu lên.

Cô không thể nhìn vào mắt hắn và nói ra những lời tuyệt tình như vậy.

"Kí chủ, ngài phải nói ' Trò chơi tình ái ngây thơ này, tôi chơi chán rồi. Anh nên nhận ra vị trí của mình đi. Anh chỉ là một miếng thịt hấp dẫn zombie mà thôi. ' "

Cổ họng Khúc Yên tự dưng nghẹn lại.

Cô thử há miệng nhưng nửa ngày không phát ra được thanh âm nào.

Lời thoại này quá độc ác......

Đó là chuyện mà Tư Triệt để ý nhất, nó sẽ đâm thẳng vào tim hắn.

Bên cạnh, Giang Từ đã mặc kệ cô, tự mình khai triển dị năng.

Tư Triệt dưới sự giúp đỡ của Giang Từ mới miễn cưỡng tìm được một khe hở, kéo chân tàn phế muốn ra ngoài, hỏi rõ ràng xem rốt cuộc Khúc Yên có ý gì.

Nhưng hắn không ngờ được rằng Khúc Yên đột nhiên kích phát băng phong, một lần nữa đẩy hắn vào vị trí trung tâm.

"Tư Triệt!" Cô khàn giọng, lạnh lùng nói, "Tôi chán cái trò chơi tình ái này rồi. Anh nên nhận ra vị trí của mình đi. Anh chỉ là một miếng thịt hấp dẫn zombie mà thôi!"

Tư Triệt chấn động, con ngươi đen nhánh chợt co vào.

"Đối với em, anh chỉ là một khối......thịt?" Đáy mắt hắn dần đỏ hồng, "Em chưa từng thích anh? Giữa em và anh, chỉ là một trò đùa?"

"Không sai. Tôi chỉ chơi đùa với anh thôi." Trái tim Khúc Yên đau đớn, hai tay siết chặt thành nắm đấm, giấu sau lưng, "Tư Triệt, có phải anh mơ mộng hão huyền rồi không? Anh chỉ là một phế vật với thiên phú thấp nhất mà cũng dám hi vọng xa vời sẽ có người thích anh? Tác dụng duy nhất của anh chính là hấp dẫn zombie, nếu không phải nhìn ở điểm này, à còn nữa, dung mạo đẹp mắt của anh, tôi sẽ hùa với anh sao?"

Hai tay cô run lên, mi mắt rung động không ngừng.

Tư Triệt một cước đá văng zombie leo lên người hắn, mắt đỏ rực, hung hăng nhìn chằm chằm cô gái đêm qua còn thân mật nằm trong ngực hắn: "Cho nên, hết thảy giữa chúng ta đều là giả? Từ khi bắt đầu em đã gạt anh, từ đầu tới cuối em chưa từng thật lòng?!"

Khúc Yên nhắm mắt, trả lời như đinh đóng cột: "Đúng."

Tư Triệt cười một tiếng, khuôn mặt đẹp trai trắng bệch như tờ giấy.

Toàn bộ cơ thể hắn bị zombie cắn rách bươm, cũng giống như tim hắn thời khắc này, thủng trăm ngàn lỗ.

Nhưng dù đau đớn khổ sở, máu me đầm đìa cũng không tàn nhẫn bằng một câu ' đúng ' của cô.

"Là anh ngây thơ......" Hắn lẩm bẩm với chính bản thân mình.

Khúc Yên thấy hắn lung lay sắp đổ, không tự chủ được muốn tiến lên, muốn đi cứu hắn.

Cô giật mình nhận ra, lùi về sau một bước, cắn răng nhẫn tâm nói: "Về sau anh đừng ngây thơ như vậy nữa. Tuy chúng ta yêu cũng đã yêu, ngủ cũng đã ngủ, nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi. Tôi cảm thấy không còn chút hứng thú nào, còn không thú vị bằng đánh zombie thăng cấp dị năng."

"Chỉ có vậy mà thôi?" Mắt Tư Triệt đầy tơ máu, hơi nước bốc lên lại bị hắn kiềm chế thành dáng vẻ hung ác quyết liệt, "Được! Rất tốt! Khúc Yên, em đừng quên những lời em đã nói hôm nay!"

"Tôi sẽ không quên."

"Cút!"

Tư Triệt đột nhiên ngửa đầu hét lớn một tiếng, "Em cút đi cho anh!"

Lệ khí bao trùm khắp cơ thể hắn, ánh lửa quanh quẩn quanh thân, những con zombie bên người hắn đều bị thiêu rụi.