Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 623: Biệt Kích tiêu diệt mục tiêu (02) – hoàn hảo lui ra







Mặt nước hồ nước đầy sen bụi có vài dám bèo trôi…

Trong đêm tối vài đám bèo bị gió thổi lay lay ai chú ý…

Nhưng quân canh gác phía trên nào biết, ẩn dưới đám bèo vô dụng lửng lờ trôi ấy chính là nhưng tử thần sử giả đến từ Đại Việt xa xôi?

Đám canh gác gật gù ôm lấy vũ khí ở bên đống lử mà gà gật ngủ. Chúng không biết nguy hiểm đang thực sự đến rất rất gần.

Mười cụm bèo đã tiếp cận đến chân nhà sàn . Từ đó từng bóng đen nhẹ nhàng trườn bò trên bùn bẩn mà chui tới. Nơi này bùn chất thải vệ, xương thức ăn, bốc mùi hôi thối tởm lợm vô cùng, nhưng đám Biệt Kích coi như không thấy mà nhẹ nhàng trườn quá tiến vào khu vực tác chiến.

Chung quanh nơi này không yên lặng dù màn đêm buông xuống . Tiếng dế kêu rả rích, tiếng ộp oạp của ếch nhái gọi bạn tình… lúc này lại có tiếng oe oé kêu của nhái bị rắn bắt….

Tất cả như một bản hoà tấu du dương trầm bổng đôi khi lại có vài điểm nhấn của vùng thôn quê còn đầy màu sắc tự nhiên.

Đội trưởng Biệt kích im lặng lắng nghe phân biệt từng âm thanh trong đó.

Hai mắt hắn loé sáng, nhẹ nhàng tháo ra bao ba lô da phía sau lưng. Trong này chứa đầy vũ khí tác chiến nhưng được kiết kế tinh mĩ để không thể gây tiếng động khi sử dụng.

Bản thân bên ngoài thì đám này Biệt Kích chỉ đeo một tấm áo ba lỗ bên trong tấm áo vải này chỉ có một tấm gỗ ép giáp che bùng ngực bụng.

Thiết kế này giống áo chống đạn của tương lai chiến binh. Tấm giáp có thể được thay thế có thể bằng thép hay bằng gỗ ép gán nhiều lớp đan xen.

Tiếng dế kêu lạ chứng tỏ Biệt Kích nhóm trên bộ đã tiếp cận nơi này và đang thông báo, chỉ cần đáp lại là hai bên hành động.

Cho nên đội trưởng nhánh tấn công từ đường hồ nước ra hiệu cho đám biệt kích hãy chuẩn bị lại vũ khí để hành động.

Trên áo giáp vải trước ngực chỉ gắn một thanh dao găm ngắn dưới đùi hai bên cũng có hai lưỡi dao găm chuyên dụng được thiết kế đúng tiêu chuẩn quân đội hiện đại, sức xuyên thấu mạnh rãnh thoát máu lớn. Đây là lạo dao chiến đấu có sức sát thương rất cao.

Nhưng ba lô sau lưng có nhiêu vũ khí hơn, bao gồm nỏ, kiếm gladius và một khiên nhỏ.

Kiếm Gladius của quân biệt kích không phải dạng thường mà là công nghệ nhiều lớp thép kiểu katana của Nhật, thép có chứa Mo và Vonfram cũng được khai thác từ Nhật Bản một số mỏ chất lượng mà đem về Đại Việt. Số lượng ít lắm chỉ để trang bị cho loại quân đặc biệt như biệt kích mà thôi.

Lưỡi kiếm Gladius được làm nhám mặt bên rồi phủ sơn để tránh pản quang, lưỡi sắc rất bé sẽ không gây quá nhiều chú ý khi hoạt động trong đêm tối.

Tất cả những chế tạo này chỉ phục vụ riêng cho từng mục đích chiến đấu xác định.


Đôi trường Biệt kích thấy đội viên đã vào vị trí và chuẩn bị kỹ thì đưa tay lên miệng một chiếc còi gỗ kì lạ mà thổi, tiếng kêu như tiếng dế vang lên nhưng có tiết tấu nhất định.

Từ đám bèo ở giữa hồ cũng ộp oạp vang lên tiếng ếch kêu.

Tiếng dế rả rít xung quanh khu nhà cũng đáp trả.

Từng bóng đen tản ra theo đúng kế hoạch đã luyện tập nhiều lần mà tiến lên.

Tất cả đều quy củ không sai lệch một giây nào.

Tạch tạch tạch….

Từng âm thanh vang vọng trong đêm.

Từng mũi tên như lưu tinh trong bóng đêm găm vào ngực, cổ đám lính canh gác.

Dường như cùng lúc chúng đổ gục tại chỗ.

Lúc này nhìn lại mới thấy đáng sợ, nhà sàn cách mặt nước tầm 15m các đám bèo trôi khi nãy nhô lên mười mấy thân hình đen đúa. Trong tay họ là chiến nỏ đặc biệt có thể thoải mái dùng dưới nước và ít gây tiếng động đã xạ kích.

Từng mũi tên chết chóc găm đầy vào vị trí hiểm yếu của quân canh gác đang gà gật kiến bọn chúng chưa kịp tỉnh giấc mộng đã đổ gục tại chỗ.

Tiếng động đã thu hút một số lính canh ở gần đó tiến đến xem xét.

Nhưng đón tiếp những tên xấu số tò mò này chính là những vết đâm chí mệnh xuyên ngực bụng hay xuyên cổ họng.

Bịt miệng xoay đao ngoáy tít bên trong cơ thể đối phương. Cơn đau shock sẽ khiến chúng chết thần kinh tại chỗ. Từ từ hạ xác chết xuống đất. Thành thục, mĩ cảm chết chóc. Giết người đến mức thành mĩ thì đó là một môn nghệ thuật, nghệ thuật của tử vong.

Thì ra mọi phản ứng của đám quân canh gác, mọi bố trí của đám quân canh gác đã được biệt kích nhiều lần lên kế hoạch sửa chữa và luyện tập.

Bọn họ đã phục kích ở sau cửa, cây bụi ở những nơi khả năng binh sĩ khu khác đi đến mà hạ sát.

Tinh nhuệ vô cùng.

Máu tươi lênh láng toàn thân, đội trưởng ánh mắt sắc lạnh thổi còi trong miệng. Tiếng dế lại rả rích vang lên.

Lúc này đám biệt kích đã tiếp cận người đàn ông bị điên.

Bọn họ khống chế và nhét rẻ vào miệng ông ta đồng thời trói chặt không cho người này phản kháng.

Thánh Vương theo Ưng Vệ - Cẩm Y Vệ báo lại thì người này đã điên, cho dù có phần trăm giả điên cũng không thể mạo hiểm, phải khống chế ông ta mới có thể rời khỏi an toàn.

Thánh Vương đã phê chuẩn, không tính cái gì là mạo phạm, chỉ cần cứu người thành công là đủ. Cái gì mạo phạm cứ nói là lệnh của Thánh Vương, sau này ngài sẽ giải thích cho cha nếu đây quả thực là Ngô Thường Hiến Vương gia.

Gã điên đang ngủ thì bị một đám xông vào bịt miệng trói nghiến.

Đội trưởng cầm ra một cái cưa sắt và một lọ dầu bắt đầu cưa xích trói.

Vâng là cưa ạ, không phải như trong phim giơ xích lên chém cái đứt đâu, vãi cả phim.

Xích trói người điên không có khóa mà được đánh đinh tán to bản cố định , do đó chỉ có thể cưa dây xích mà thôi.

Lúc này mấy vùng xung quanh tiếng uỵch uỵch vang lên, có lẽ nhóm mặt đất hỗ trợ tiêu diệt các cụm lính canh, nhưng tình hình này tuyệt không thể giữ bí mật lâu được.

Janacob đã đến được nơi canh giữ người điên đang nhìn gã đội trưởng cưa xích sắt.

Hắn quyết định thật nhanh, không thể theo đường bộ yên lành thoát được. Trăm vạn tính toán, nghìn vạn diễn luyện luôn có bất trắc, một nhóm biệt kích đã không gọn gang hạ chòi canh khiến bị lộ, tuy đã giải quyết đám tò mò đến kiểm tra chòi canh nhưng quyết không thể kéo dài lâu được.

Phương án số hai ngay lập tức được Janecob chọn lựa.

Hắn thổi kèn hiệu tụ tập lại biệt kích gần nơi này sau đó trực tiếp bắn lên pháo hoa từ đây.

“ Tình tình có biến, là phương án B” Ngô Trí Thiểm một trong số ít con cháu Ngô gia có đủ tố chất tham gia Biệt Kích, hắn là Đại Úy chỉ huy nhánh số 1. Lúc này Thiểm đã nhìn thấy tín hiệu pháo hoa trong đầu vụt lóe lên câu trả lời.

Thiểm nhanh chóng phất tay ra hiệu cho đám binh sĩ hủy bỏ kế hoạch giết Kiều Thung thay vào đó tận lực gây náo loạn nơi này thu hút địch.

Kiều Thung mơ mơ màng màng ngủ, hắn không biết mình đã may mắn thoát được một mạng. Thung vẫn chỉ là mục tiêu phụ trong lần này hành động , nếu không hắn đã chết từ lâu rồi.

Mấy ngày này chó đuổi chuột loạn khắp đêm , Thung đã không có một ngày yên giấc, hôm nay thật sảng khoái , hắn đã thoải mái một giấc ngủ say… nhưng..


ẦM ẦM ẦM ẦM…..

Từng tiếng nổ như thiên lôi dáng xuống khiến Thung giật mình lăn xuống giường.

Nhưng khủng khiếp hơn còn chưa đến.

UỲNH…. Một tiếng nổ lớn như núi lửa khổng lồ bùng phát…

Thung thò đầu ra ngoài nhà đâu đâu cũng là lửa , khắp trại bắc tràn ngập trong biển lửa. Khu công xưởng thuốc nổ càng là đại hoả trong hoả hải.

Nhìn lên trời một cảnh tượng khó quên, bầu trời đêm như sáng rực … gỗ cháy, cói cáy bị thuốc nổ thổi bay lên trời như pháo hoa. Lúc này còn chưa rơi xuống mà bay là là như ngàn vạn đốm lửa trên trời chiếu sáng cả một khu trại.

Liên Hoa Trại triệt để loạn.

Một chiếc thuyền nhỏ đã được chuẩn bị cho kế hoạch B cứ thế rời đi khỏi hồ.

Kiều Thạch điên cuồng tụ tập lại Kiều Gia binh, lúc này không chông chờ được đám binh người Thái.

Hắn là kẻ thông minh, chỉ cần nhìn qua đây là mộ vụ tấn công bằng thuốc nổ có chủ đích, mà thuốc nổ sử dụng thật quá nhiều quá mạnh. Đây không thể là đám Thái hay người Di.

Trong đầu Thung hiện lên hình bóng của Thăng Long hùng vĩ. Đây là đặc điểm của quân Đại Việt không thể nghi ngờ.

Mặc kệ khu Bắc bị cháy.

Thung tụ tập được 400 Kiều gia binh đổ về bờ hồ nơi giam người kia. Đây mới là thứ hắn quan tâm nhất lúc này….

Xác chết la liệt… mấy chục lính canh nơi này thần không hay quỷ không biết bị giết đi.

Thung lạnh hết sống lưng. Hắn hò hét cho quân Kiều gia tiến vào với hi vọng mong manh còn kịp bắt lại người điên.

Không có ai….

Xich thép thốt trói cột vẫn còn , nhưng người đã mất. Chỏng trơ trên đất là chiếc cùm chân bị phá như trêu ngươi…

“ Quân Đại Việt bỏ đi rồi?” Kiều Thung vừa sợ hãi vừa tức giận rút chiến dao chém mạnh vào cột như phát tiết, nhưng hắn bỗng nghĩ được gì đó mà la lớn….

“ Mau Chạy…” nói đoạn Kiều Thung là người đầu tiên lao khỏi khu nhà này….


“ Uỳnh……”

Lại một tiếng nổ như núi lở trời sập vang lên, một cột lửa cao cả chục mét bốc lên đến trời, cả khu nhà bị san thành bình địa gỗ bay tá lả khắp nơi…. Thung bị sức ép thổi bay trên không đập vào cột nhà cạnh đó miệng búng ra một đống máu mà ngất đi.


Biệt kích khủng bố phá hoại toàn thân thoát ra không một ai thiệt mạng. Đây là sự khủng bố của một đám siêu cường chiến lực được trang bị kỹ lưỡng cũng như được diễn luyện kế hoạch nhiều lần.

Có thể thấy tại sao các biệt động Mẽo rất ít khi bị tổn thương, vì chúng vốn đã mạnh sẵn trang bị tối tân lại có tiền mô phỏng mục tiêu mà diễn luyện.

Ví như lần này Biệt Kích Đại Viẹtr vậy nếu không có triều đình lắm tiền cho xây cả một khu trại mô phỏng ở Đấu Hồ để bọn họ ngày đêm diễn luyện các chiến thuật, kế hoạch thì còn lâu mới có kết quả này.

Biệt kích mạnh thật nhưng cũng là da là thịt là xương cấu tạo nên, nếu là một kế hoạch lâm thời và thiếu chuẩn bị thì họ vẫn bị tổn thương như thường.

Nhưng nói gì thì nói lần này Biệt Kích Đại Việt đã làm tốt.

Hai trong ba mục tiêu họ đã hoàn thành, cứu người điên , phá hủy xưởng chế tạo của Kiều Thạc, giết hết công tượng nơi đó. Giết Kiều Thung. Ba cái mục tiêu này chỉ có giết Kiều Thung là chưa đạt được.

Thật ra vụ nổ cuối cùng nếu chịu hi sinh một Biệt Kích ở lại châm ngòi nổ thay vì đốt ngòi cháy chậm ăn may thì rõ rang Kiều Thung và nhiều hơn quân Kiều gia sẽ chết

Nhưng Ngô Khảo Ký gạt bỏ phương án này.

Hắn nói với các Biệt Kích.

“ Mệnh của mỗi Biệt Kích Đại Việt quý hơn Thung trăm lần, đổi không có lợi” Ngô Khảo Ký cười…. đám Biệt Kích xúc động nước mắt lưng tròng.















Tự do! sao có thể dựa vào kẽ địch ban phát! tự do chính bản thân mình giành lấy

"Tự Do nào mà không cần phải trả giá - Thái Bình nào không nhuốm mùi máu tanh ?"