Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 413: Mặt trái





Thật ra Lý Từ Huy trách oan lắm Ngô Khảo Tích. Không phải hắn chỉ huy không hay mà là tình thế lúc này ở Quảng Tây khác hoang toàn sáu năm trước đây.

Trước đây là Việt Tống đánh nhau, quy quy mô mô dàn quân đánh trận. Công thành thủ thành đúng sách đúng bài. Giờ đánh nhau đến địch trốn đâu không biết thì đánh cái gì?

Thay vì gửi pháo gửi giáp thì nên gửi một đoàn Cẩm Y Vệ có kinh nghiệm lên đó, xây dựng một đội Ưng Vệ người Tráng thật mạnh đó là giải quyết đến 70% vấn đề rồi.

Ngô Khảo Ký đặt tay xuống bút mà viết thư. Đại ca cái gì cũng tốt mỗi tội hơi quá quy củ và cẩn thận.

Ngô Khảo Ký bắt đầu lo lắng , một ngày nào đó hắn để cho Tích cái tính cách này làm chủ Đại Việt, tuy Đại Việt an nguy không ngại nhưng lại khó có bước tiến đột phá đây. Hắn lưỡng lự, hay nói đúng hơn dã tâm trong lòng mỗi lớn càng không muốn chia sẻ quyền lực cho ai…. Chỉ có điều Khảo Ký tự bản thân hắn chưa nhận ra điểm này mà thôi.

Thành thật thì chuyện đó không xấu, con người mà.

Chuyện thứ hai mà Ngô Khảo Ký sợ nhất chính là xảy thành hiện thực. Tống , Vương thị, Thân Cảnh Phúc đều có được phương pháp thổi gang thành sắt công nghệ 300 kg của Thăng Long. Cuối cùng thì dấu không nổi thiên hạ.

Theo như điều tra thì đúng lại là Tống Kiệt.

Không hề có mua bán trao đổi , không cần lợi ích, thuần tuý là tặng không.

Đây là một ám bài người Mân Tống Kiệt thả ra ngược lên phía Bắc thuyền bé đem bí mật phân tán.

Thân Cảnh Phúc vẫn đủ trung thành bắt lấy tên này giao cho Ngô Khảo Tích, Tích cũng không hỏi nhiều mà chuyển về Thăng Long cho Huy.

Lần này tên thám tử người Mân khai bằng hết.

Nhóm của hắn có Năm người giả dạng thuyền buôn nhỏ ngược Bắc thực hiện nhiệm vụ. Nhiệm vụ chia làm hai, giao bản vẽ chế tạo bể thổi khí biến gang thành sắt. Nhiệm vụ thứ hai là giao 3 cái búa máy cho 3 thế lực để họ có thể mô phỏng chế tạo.

Thứ búa máy này quá nhiều linh kiện Tống Kiệt khó có thể mô phỏng bằng bản vẽ cho nên hắn phải giao hàng thật mới có thể mô phỏng.

Thật ra Tống Kiệt đã đùng cách này với thế gia ở Đại Việt.

Nhưng 5 tên Mân này hơi xui thuyền gặp bão lật mất, hai chết ba sống dạt vào Hải Nam Đảo, coi như búa máy hàng mẫu mất nhưng phong thư thiết kế bể thổi được bọc trong hộp sáp vẫn không hỏng. Bọn này chia ra một Tống, một Đông Mâm, một Bắc Mân.

Tất nhiên đám này vì sao sống chết vẫn hoàn thành nhiệm vụ vậy? Trung thành ư không phải , đó là dùng thứ này đổi lấy tài phú chức tước.

Không biết hai thằng kia đổi được gì không nhưng thằng gặp Thân Cảnh Phúc gặp được vé đi bóc lịch vĩnh cửu ở Chiếu Ngục Cẩm Y Vệ Thăng Long rồi. Á đã gọi là Bắc Ty Cẩm Y Vệ để phân biệt Nam Ty Cẩm Y vệ ơ Bố chính. Cách gọi Bắc Nam này là phân chia vùng miền không phải là phân chia nhiệm vụ cơ bản như Thám Mã Quân Ty của Ngô Khảo Tước.

Ngô Khảo Ký ngắm nhìn kĩ càng bản vẽ thiết kế bể thổi gang của Thân Cảnh Phúc đưa về. Thân Cảnh Phúc làm vậy thể hiện thái độ trung thành với Thăng Long Lý Từ Huy thôi, chứ ai cũng biết thằng này sao chép rồi.


“ Chỉ có bản vẽ này?” Ngô Khảo Ký thắc mắc nhìn tên Cẩm Y Vệ trước mặt, đây là hệ chiến của Cẩm Y Vệ Nam Ty, thân thủ phi phàm chọn lựa từ gia đình thân binh gần gũi Ngô Gia , không có nghiện, trung thành bản tính.

“ Thưa Vương gia không có bản vẽ khác.” Tên Cẩm Y Vệ cung kính rõ ràng trả lời.

“Có điều tra ra ai vẽ thứ này không?” Ngô Khảo Ký trầm ngâm hỏi.

“ Bẩm Vương gia, là Hoàng Gia công tượng Lý Thời Thuấn. Đã chết, là tự sát, trước khi chết hô to vì gia đình tính mệnh mà có lỗi với tổ tông” Cẩm Y Vệ rất thành thục trả lời, chỉ nói vào trọng điểm.

“ Truy Phong Toàn Trung Hầu, Hậu nhân hưởng Bá Tước Vị ba đời” Ngô Khảo Ký lên tiếng…

“ Nhân tài , trung dũng như vậy … lại chết sớm. Tên khốn Tống Kiệt đã hại bao nhiêu nhân Tài Đại Việt ta?” Ngô Khảo Ký đột ngột tức giận hét lớn, hắn đã chịu đủ sự dày vò mà Tống Kiệt mang lại rồi, vốn dĩ để thằng này tự sinh tự diệt thôi, vì Ký không có ngại hắn.

Kiệt nghĩ ra thứ nào mới thì Ký có thể nghĩ ra thứ tốt hơn. Nhưng nay sát tâm của Ký dành cho Kiệt đã quá lớn, ức chế không nổi.

Hành động gửi đồ không cần hồi báo có nghĩa là cố tình chế tạo nguy hiểm cho Đại Việt cho Bắc Nguyên mà bất chấp lợi ích.

Trước đây khi Tống Kiệt bán công nghệ cho thế gia, bán pháo thuốc súng cho liên minh trục đó là nửa báo thù nửa vì lợi ích. Loại này cảm giác thù hận không quá cao. Nhưng một khi cho không công nghệ cho Đại Tống thì đó là không chết không thôi thù hằn rồi.

Còn lý do không bán công nghệ, phương pháp chế thuốc súng cho Chiêm Thành, Khmer đơn giản là khống chế, Tống Kiệt ở Ấn Độ rất gần nên muốn khống chế thế lực này. Khi Suryavarman hỏi mua thuốc súng từ Bố Chính thì Ngô Khảo Ký đã đoán được điều này.

Nó không khác gì Ký không lộ công thức thuốc súng cho Medang, Lavo vậy. Cho dù Ngô Khảo Ký gần như vô hạn cung cấp thuốc súng, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Nhưng lại không chia sẻ công nghệ, đó là khống chế.

Tại sao truy phong Lý Thời Thuấn? Vì đây vừa là người thông minh lại trung dũng toàn vẹn. Khó gặp, thật tiếc nuối. Lý gia cũng nhiều nhân tài quá đó chứ.

Tại sao nói vị này nhân tài lại trung dũng?

Vì bể thổi Ngô Khảo Ký đưa cho Lý gia là loại mà cả hai vợ chồng hắn đã nát óc đưa vào rất nhiều ám quẻ.

Thông qua giả sứ thần Pháp Lãng là người Châu Âu giả dạng đã dặn dò kỹ Lý gia cách bảo mật.

Chọn người thông minh cơ trí lại trung thành học pháp này. Từ đó mỗi bể chế tạo thành hắn sẽ đi và thay đổi lại một vài chi tiết ống thổi cùng bể thổi khiến có thể hoạt động trơn tru. Không có thằng này tuyệt đối không chế tạo được bể thổi.

Không phải cứ thò cái ống thép vào thổi khí bên trong lòng gang nóng sẽ thành công.

Nếu dễ vậy thì không cần cuối thế kỉ 18 lò Bessemer mới ra đời.

Có ba yếu tố cần đạt được để thành công thổi. Thứ nhất áp lực thổi phải đủ mạnh, khí phải đủ dư.

Thứ hai bố trí thổi dàn đều trong bể.

Thứ ba đó là bể thổi phải đúng hình dáng mới khiến gang được thổi đều cùng triệt để, không phải ngẫu nhiên mà lò Besemer lại hình giọt nước.


Tất nhiên khi công nghệ càng hiện đại, những yếu tố như hình dáng bể sẽ không quá quan trọng vì các kim phun khí được thiết kế tốt sẽ không cần yếu tố này tham dự.

Nhưng lúc này là công nghệ sơ khai cho nên từng yếu tố cần được quan tâm cự kỳ.

Bể của Ngô Khảo Ký đưa cho Thăng Long là loại bể xây lòng vuông vức cho nên tại sao chất lượng thép thổi của Thăng Long không bao giờ đạt được như Bố Chính cho dù họ đã cố gắng rất nhiều.

Thứ hai là thiết kế kim phun khí Ngô Khảo Ký lại thiết kế đáy bể gắn liền thật ra là cố ý để giảm dung lượng mỗi lần thổi không thể vài thấn thậm chí chục tấn hai chục tấn như Bố Chính.

Loại bể này thiết kế là đắp đất thủ công, ngay cả ống thổi cũng là thủ công đất nặn, cho nên chỉ có thể dùng môt lần rồi phải xây mới. Vì không cách nào khác được với công nghệ hiện nay không thể nào tạo ra loại kim phun một chiều, kim đã đáy bể sẽ ngập thép sau mỗi lần thổi.

Thiết kế thứ ba chính là sự thay đổi diện tích ống thổi để tạo áp lực đủ mạnh.

Ngô Khảo Ký đã nhìn bản thiết kế này, cả ba cái ảm quẻ của Ngô Khảo Ký đặt vào đều bị sửa ngược đi.

Có nghĩa là chế tạo loại này bể thì thép chất lượng sẽ lôm côm hơn cả Thăng Long.

Điều này có nghĩa Lý Thời Thuấn đã hiểu được công nghệ bản chất, nếu cho hắn thời gian hắn hoàn toàn có thể nâng cấp công nghệ của Thăng Long dần dần tốt hơn, tuy khó đuổi kịp Bố Chính vì Bố Chính đã đi quá xa nhưng tiếp cận là vẫn có. Ví như nếu Thăng Long có thể thổi một tấn thép thì họ có thể đúc pháo lớn dễ hơn nhiều.

Có lẽ Lý Thời Thuấn bị lấy tính mệnh cả nhà để uy hiếp cho nên hắn biên ra loại bản vẽ này sau đó lập tức giả như vì xấy hổ Lý gia mà tự tử.

Nếu Tống Kiệt không kiểm tra lại thì nhà hắn thoát một mạng. Lý gia công nghệ không rơi tay người ngoài.

Nếu Tống Kiệt kiểm tra công nghệ đúng sai thì chắc chắn nhà hắn chết sạch, nhưng hắn chết rồi thì Tống Kiệt cũng chịu không tra tấn dò hỏi thêm.

Vì là đúc bằng đất cho nên có đập ra cũng khó mô phỏng bản vẽ trừ khi có máy quét. Tống Kiệt lại không hiểu công nghệ nên hắn họa lại kiểu gì được. Không phải cứ nhìn cái máy khâu vẽ bừa vài nét đưa ra xưởng là thợ rập khuôn làm được đâu.

Cho nên Ngô Khảo Ký mới nói người này có trung có dũng lại thông tuệ , chết quá đáng tiếc.

Cẩm Y Vệ vẫn cung kính một bên dạ vang rồi biến mất. Hắn đi tìm Lý Thời Thuấn gia quyến thôi, hay nói đúng hơn là hăn đi gửi tin tìm gia quyến người này.

Ngô Khảo Ký bắt đầu tính toán nhiều.

“ Trước đây đã tính toán , cách duy nhất để có thể trở thành virus thế gới này đó là sinh sản cùng Lý Từ Huy lách qua luật, từ đó hệ thống không thể mạt sát ta. Nhưng đến lúc này chưa thể chắc được”

“ Cần phải hỏi lại kẻ thần bí kia, nhưng nơi này năng lượng tích lũy đã không còn , đây là hệ thống tích lũy hăn lượng dựa trên kinh mạch của Trái đất (Ley Line). Nhưng chẳng biết lúc nào mới có thể tích lũy lại. Chỉ có thể xây một tòa tháp mới với kết cấu sử dụng điện năng…. Điện… lại là vấn đề… haizzz”

“ Vậy thì hai bút cùng vẽ, chuẩn bị sanh hài tử cùng Lý Từ Huy , cùng xây điện thờ mới”

“ Giết Tống Kiệt biến thành Virus sẽ đưa đến kẻ khác săn đuổi ta, nhưng lúc này ta đã có cơ sở, lại là đứng đầu một quốc gia, đứng đầu một tổ chức quân sự… mới xuyên…. Tuổi gì? Xuyên bao nhiêu giết bấy nhiêu được rồi”

Ngô Khảo Ký không biết lúc này hắn dường như bị thứ mặt trái nào đó ảnh hưởng, cách suy nghĩ cũng khác, sát khí nhiều hơn, thiếu đi ba phần cẩn thận lại nhiều lên ba phần táo bạo.


Cẩm Y Vệ tuân lệnh đi rồi trên tay cầm theo sắc lệnh. Hắn có chuyện này không dám nói ra, lúc nãy ở bên cạnh Vương gia khi ngài đột ngột tức giận, hắn đã cảm thấy không khí thực sự lạnh thấu xương, không hiểu là cảm giác sai lệch hay thực sự là vậy. Nhưng cảm giác đó thật là rất khinh khủng.

Quay lại với Ngô Khảo Ký hắn nhìn môt tên tù nhân Khmer đang bị xích nơi căn phòng dưới lòng đất. Hắn đang thử nghiệm, dạo này Ngô Khảo Ký cực kỳ thích ở dưới này, hắn cảm giác ở dưới này thật thư thái.

“ Nhìn kỹ hình vẽ này và nhớ đấy… đây là đạn pháo … đây là nòng pháo, nòng pháo có rãnh xoắn… đây là máy móc làm rãnh xoắn…” Ngô Khảo Ký từng chút từng chút giải thích cho tên tù binh, không hiểu thì giảng lại, gương mặt hắn ánh nên nụ cười quỷ quyệt… Nếu người thân ở đây… ai nhận ra đó là Ký?

Cung điện Somesvara, Jayavirahvarman II đi đi lại lại.


“ Vishnu Vương đã bao lâu từ Vishnu Wat không ra rồi?” hắn hỏi một tên cận vệ.

“ Bẩm Vua, đã ba mươi ngày rồi, y theo lời dặn 30 ngàn người tích cực chặt cây dọn đường cùng dọn dẹp Vishnu wat, lúc này đã hoàn công phần lớn” Tên cận vệ khoe khoang.

“ Tốt tốt … để ta đích thân đi báo cho Đại Ca”

Giờ đay ở Khmer, nhất là Thủy Chân Lạp không ai gọi Ngô Khảo Ký bằng tên hay bằng Bình Nam Vương mà gọi hắn là Vishnu Vương… ý chỉ hắn là Vishnu hiện thân nhưng đời này là phàm tục thân , một thân vương gia.

Rất lạ một khiểu xưng danh, nhưng xưng danh này đã lan ra Lavo, Tam Phật Thề, thậm chí nhiều người mộ đạo đã đến bên ngoài Vishnu Wat chầu chực để được vào tiếp kiến Ngô Khảo Ký.

Loạn tượng đến nơi rồi.















27 đánh giá, 26 đánh giá 5 sao, 1 đánh giá 4.5 sao, truyện siêu chất lượng, chương cũng bao no, mời thưởng thức