Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 1035: Sự thật luôn không có màu hồng như tiểu thuyết.




Quyển 3: Trật Tự Thế Giới Mới.

Lưu Kỷ hắn có ngu không?

Dĩ nhiên Lưu Kỷ là một gian hùng chính hiệu, làm sao ngu nổi, như vậy vì sao Tây Tráng quốc lại đi giúp đỡ Kiều Thạc rồi dẫn đến diệt vong?

Lúc ấy Ngô Khảo Ký- Lý Từ Huy nhập chủ Thăng Long, sức mạnh đã lộ rõ là không thể đỡ, vì sao Lưu Kỷ không thuần phục mà lại ngu ngốc đi phản kháng. Đi kết hợp cùng loại đảng của Đế Chế Đại Việt rồi tự dẫn lửa thiêu thân?

Câu truyện tiểu thuyết có sạn, nhưng vì đã mộng mơ lãng mạn hóa cho nên nhiều yếu tố đen tối hắc ám bị bỏ qua, chính vì bị bỏ qua cho nên có nhiều tình tiết sẽ trở nên gượng gạo và khó lý giải.

Đáng ra với tình huống đó Lưu Kỷ phải nhún nhường hết sức để sống, ít nhất lúc ấy hắn không nên thể hiện thái độ chống đối Đại Việt mới phải.

Nhưng ai có thể hiểu cho Lưu Kỷ trong hiện thực đây?

Bất kể ai làm đế Đại Việt thì Tây Tráng Quốc đều có thể thuần phục để đổi lấy an toàn , để đổi lấy cơ hội thở. Nhưng riêng Lý Từ Huy và Ngô Khảo Ký đăng cơ thì Lưu Kỷ không có cơ hội chung sống hòa bình với Đại Việt.

Ánh mắt của Ngô Khảo Ký và Ngô gia quân dành cho Lưu Kỷ và đám Mán quân lúc này chính là ánh mắt dành cho những xác chết.

Từng người phụ nữa không muốn sống trong cảnh trâu ngự mà lựa chọn cái chết đều lần lượt vị đập mạnh vào gáy để ngất đi. Sau đó là một mũi Gladius nhẹ lách qua xương sườn đâm thấu tim kết liễu kiếp người bi thảm của họ.

Kể tử giây phút Lưu Kỷ chứng kiến hành động điên cuồng cùng ánh mắt giết người của Ngô gia quân đặc biệt là từ vị tướng trẻ Ngô Khảo Ký kia thì hắn đã hối hận. Hối hận vì một chút tham lam đã kết thành mối thù không đội trời chung với một kẻ cực kỳ nguy hiểm.

Chuyện vẫn chưa dừng ở đó, sau khi Ngô Khảo Ký bất tuân quân lệnh, rời bỏ chiến trường tiến về phương bắc thì cũng là lúc tin tức Lưu Kỷ- Ngô Khảo Ký về tới Thăng Long rồi lan tới Bố Chính.

Như mọi người đã biết, Lý Từ Huy từng là nạn nhân hai kiếp của bạo hành, nàng và Ảnh căm thù lũ cầm thú kia đến mức độ nào thì khó ai có thể hình dung.

Lý Từ Huy tổng động viên 1 vạn quân Bố Chính, bắc chinh, thề giết Lưu Kỷ.

Tin tức rúng động toàn Đại Việt.

Ỷ Lan lấy thân phận Nhiếp Chính ra lệnh cho Lý Từ Huy lui quân, nhưng chồng đã kháng quân lệnh của Thái Uý thì vợ cũng không thèm nghe quân lệnh của Nhiếp Chính.

Thế gian được cả vợ cả chồng.

Đến lúc này Đại Việt chợt hiểu , Bố Chính cũng chính là một con quái vật.

Thế gia các vùng lặng yên xem kỳ biến không có tham dự ngăn cản Lý Từ Huy, để xem triều đình sẽ xử lý ra sao?

Đại Việt nội địa đã còn rất ít tàu chiến để có thể ngăn cản Hạm Đội Bố Chính.

Ỷ Lan không có khả năng dùng võ lực mà ngăn cản Lý Từ Huy. Đến lúc này mâu thuẫn đôi bên đã tăng lên đến đỉnh điểm chứ không phải chờ đến lúc Ngô Khảo Ký phong Vương Đông Hải.

Thực tế thì việc Ngô Khảo Ký nhận phong Vương từ Đại Tống phần lớn vì hành động Ỷ Lan vì bảo vệ mặt mũi mà chặn đánh Lý Từ Huy. Sau đó đè ném cấm vận Bố Chính. Mà chặn đánh Lý Từ Huy lúc ấy là Lý Kế Nguyên đang chỉ huy thuỷ binh từ Đông Triều tới Khâm Châu.

Trong sự việc này Lý Nhật Trung lựa chọn yên lặng, đó cũng là lý do một thời gian dài trong tiểu thuyết không nhắc về nhân vật này. Bởi lẽ Ngô Khảo Ký thực sự trong nội tâm không ưa gì người này, hắn tô vẽ trong tiểu thuyết cho thêm phần đẹp đẽ chỉ là vì đó là cha của Lý Từ Huy mà thôi.

Triều đình và Bố Chính đã va chạm nhau từ rất rất sớm chứ không như trong tiểu thuyết lãng mạn như vậy.

Lý Từ Huy tuy hải quân có mạnh, thuyền có tốt. Nhưng đường xa mệt mỏi, lại không có hậu cần, cho nên không dám tiến vào Khâm Châu vì sẽ bị chặn đánh ngang hông hoặc bịt hậu.

Hạm đội Bố Chính bị cả phương Bắc của Đại Việt o ép, không có nước ngọt, không đủ lương thực, sau hai tháng bắt buộc phải quay về.

Kể từ đó Tân Bình Lộ tuyên bố thẳng với Đại Việt, “nghe tuyên không nghe chiếu” từ nay bán độc lập với Thăng Long.

Hành động của cả đôi vợ chồng Ngô Khảo Ký- Lý Từ Huy trở thành vết nhơ của hoàng tộc Đại Việt , và trong mắt người đời cũng là vết nhơ của Ngô thị.

Khi mà chồng thì kháng lệnh Thái Úy, vợ kháng lệnh Nhiếp Chính Ỷ Lan. Trong mắt người đời xem Ngô Khảo Ký và Lý Từ Huy chính là ngỗ nghịch bất đạo. Nhưng những ai có lương tri nhìn cặn kẽ sẽ hiểu, hai vợ chồng này đều có lý do để làm vậy, nhưng số lượng những người như vậy ở thời đại này hiếm lắm. Hoặc giả có nhiều nhưng tất cả đều lựa chọn im lặng mà không nói ra.

Sự đối chọi giữa Thăng Long và Tân Bình Lộ không phải bắt đầu từ lúc Ngô Khảo Ký phong Đông Hải Vương như trong tiểu thuyết mầu hồng này, sự bất hòa đến mức độ đao binh gặp nhau đã từ rất sớm.

Ngô Khảo Ký mỉm cười.... tiểu thuyết này viết về vợ hắn thật đáng yêu. Giống như một đóa hoa được che trở trong lồng kính an toàn Bố Chính vậy. Sự thật có phải vậy không?

Ngô Khảo Ký lúc ấy ở Đông Hải đã tụ năm vạn quân, sau khi nghe vợ bị bắt nạt thì chuẩn bị đánh về Vân Đồn. Một cuộc nội chiến vô tiền khoáng hậu của Đại Việt sắp xửa xảy ra.

Là Lý Thường Kiệt đã hiểu quyết định của ông ta đã có nguy hại ra sao mà đứng ra giải quyết.

Ở thời kỳ này không có tòa án quốc tế cho tội phạm chiến tranh, hở một chút là có thể đồ thành, giết người, hở một chút là có thể treo cổ, chặt đầu tù binh. Đối với phe chiến thắng thì tù binh chính là món hàng. Mà đã là hàng hóa thì có thể trao đổi, có thể tùy nghi sử dụng. Không thể trách Lý Thường Kiệt được bởi lẽ đây là hiểu biết và là thói quen cùng quy củ của thời đại.

Nhưng phản ứng khốc liệt của cả hai vợ chồng Ngô Khảo Ký -Lý Từ Huy đã khiến tất cả mọi người hiểu, hai người này khác với phần còn lại của thế giới này. Không khác sao được? Bởi họ có chuyện xưa bi thảm, bởi họ đến từ tương lai... cho nên họ phải khác.

Tiểu thuyết là quá mộn mơ rồi.

Đứng trước hiện thực nội chiến tàn khốc thì Lý Thường Kiệt đứng ra giải quyết. Chuyện này thật sự không như tiểu thuyết mô tả, có quá nhiều khác biệt.... quá quá nhiều khác biệt.
Quan hệ của Lý Thường Kiệt và Ỷ Lan ra sao? Người ngoài không ai biết được, chỉ biết rằng không có Lý Thái Uý Thần Phụ thì không có Nhiếp Chính Ỷ Lan Thái Hậu.

Một câu của Ỷ Lan khiến Lý Thường Kiệt can câm nguyện ý buông bỏ binh quyền, thậm chí ông ta biết khi mình buông bỏ binh quyền rất có khả năng sẽ bị nộp cho Tống để đổi lấy hoà bình đổi lấy mấy vùng Thượng Nguyên Quảng Nguyên bị mất. ( theo sử dòng Ngô Huy Tuấn sao chép)

Nên nhớ ông ta nắm binh quyền toàn cõi Đại Việt 12 năm, đánh thắng vô số trận, thành công hạ Ung Châu, lại thành công thủ vững Như Nguyệt trước thế tấn công vũ bảo của Quách Quỳ. Người như vậy sao đơn giản nói một câu có thể buông bỏ binh quyền? Vậy mà chỉ cần Ỷ Lan buông lời thì ông ta lặng lẽ về Thanh Hoá làm một Trấn Thủ Võ Quan. Để rồi ở tuổi gần đất xa trời khi Ỷ Lan cần ông ta vẫn đem quân dẹp loạn ở Diễm Châu, Bố Chính. Nhất là khi đánh quân Chiêm Thành ở Bố Chính ông ta đã 85 tuổi.

Cho nên chỉ cần biết, Lý Thường Kiệt không chỉ là tấm khiên cho Đại Việt mà còn là tấm khiên cho mẹ con Ỷ Lan có thể yên ổn ngai vàng. Sự phục vụ của ông ta là không có bất kể đòi hỏi nào, không cần bất kể hồi báo nào.

Cho nên Lý Thường Kiệt lúc này đứng ra ổn định các phe. Cử Ngô Khảo Tích gặp Ngô Khảo Ký với lời hứa chắc chắn sẽ đảm bảo Tân Bình Lộ và Lý Từ Huy an toàn.

Ông ta đích thân về triều gặp Ỷ Lan Nhiếp chính cam đoan sẽ đem Tân Bình Lộ thu phục gọn gàng và khiến Lý Từ Huy cúi đầu ngoan ngoãn. Ỷ Lan tin, vì nàng hiểu người đàn ông này. Nàng biết ông ta có tình cảm với nàng từ trước khi tiên hoàng chọn nàng vào cung. Nhưng thân thể khiếm khuyết chỉ khiến người đàn ông này từ xa ngưỡng mộ nàng mà thôi.

Sau này là lễ quân thần, vừa là ái mộ nhưng lại nghiêm cẩn không vượt lễ nghi, lại thêm quân thần trung thành. Có thể nói cả thế giới này ai có thể phản bội nàng nhưng người đàn ông này không thể.

Ỷ Lan đã dựa vào mối tình cảm trên quân thần này khiến Lý Thường Kiệt tuyệt đối ủng hộ bà ta triệt tiêu Dương gia quyền lực, triệt tiêu Thượng Dương Thái Hậu. Để mẹ con bà yên ổn ngồi trên ngôi vị cửu đỉnh chí tôn.

Lý Thường Kiệt ra lệnh giải tán Ngô gia Phong Châu, chia làm nhiều nhóm nhỏ càng thể hiện quyết tâm Ngô gia lúc đó.

Ỷ Lan Thái Hậu tin tưởng…

Bắc Chinh dừng lại, trong hoàn cảnh nội chiến bất kể lúc nào cũng bùng phát, không ai còn tâm tư nào mà nghĩ về chuyện chinh phạt bên ngoài.

Đông Hải Quân của Ngô Khảo Ký ngày tụ tập một đông đảo, không những là sức ép đối với Đại Việt mà cả Đại Tống cũng chịu tai ương.

Lúc này người Tống mới nghĩ cách khoét sâu thêm hố ngăn cách Đại Việt và Ngô Khảo Ký. Muốn Đại Việt bùng nổ nội chiến . Một âm mưu thâm độc Phong Vương được vạch ra.


"Mười vạn năm trước, Kiếp Dân phủ xuống. Cổ Thiên Đình chỉ còn lưu lại di chỉ, Tây Phương Linh Sơn đã sớm đổ nát hoang tàn, Vô Tận Ma Uyên lùi về trong tĩnh mịch. Hoang Cổ Thánh Vực bị đánh vỡ tan tành, trở thành Tứ Hoang Nhất Hải.

Mười vạn năm sau, Đông Hoang Việt quốc, một gã Chân Nhân cao thủ tuổi già thọ cạn, cáo lão hồi hương, bỗng nhiên tuyệt địa phùng sinh, từ đấy quét ngang võ giới, lập nên bất hủ truyền kỳ."

Mời đọc: