Hành Trình Của Bóng Đêm

Chương 147: Ý Nghĩa Của Sắc Màu.




Trong một quyển sách ở thế giới này đã từng ghi lại rằng:

Mỗi loài hoa đều mang trong mình một ý nghĩa nhất định, mà màu sắc của chúng sở hữu cũng không ngoại lệ.

Một đóa hoa màu hồng tượng trưng cho ý nghĩa là em sẽ không bao giờ quên được anh.

Còn màu đỏ là em muốn gặp anh nhiều lắm.

Màu trắng là em vẫn còn yêu anh.

Màu vàng thì mang theo ý nghĩa của sự khước từ.

Tại sứ sở thiên đường của các loài hoa, từng có một lời nguyền mà đến nay đã chẳng còn bao nhiêu người biết được nữa.

Trong biển hoa vô tận đầy màu sắc luôn sẽ sinh ra một đóa hoa vô cùng đặc biệt.

Đóa hoa đặc biệt này có tới tận bốn lớp cánh hoa mang theo những màu sắc khác nhau.

Ở lớp hoa bên ngoài cùng sẽ là một màu hồng phấn thể hiện cho tình yêu sâu đậm, không phai nhòa.

Lớp cánh hoa tiếp theo thì sở hữu một màu đỏ rực thể hiện cho niềm mong ước của đôi lứa yêu nhau.

Tiếp theo sau sẽ là một một màu trắng xóa thể hiện thay cho một lời khẳng định.

Ở giữa đóa hoa, lớp cánh hoa cuối cùng thì sẽ là một màu vàng quyến rũ thay cho một lời từ chối.

Đóa hoa đặc biệt đủ bốn màu sắc làm cho người ta hiếu kì mong ước được một lần ngắm nhìn, nhưng không có một ai trong số họ lại thật sự muốn sở hữu lấy đóa hoa như vậy.

Bốn màu sắc hòa chung một chỗ không chỉ thể hiện cho tình yêu mà nó còn thể hiện cho một sự cấm kỵ.

Một tình yêu nồng nàn, sâu đậm nhưng không thể nào đến được với nhau.

Một tình yêu mà những lời cuối cùng chỉ có thể là một lời từ chối.

Một tình yêu mà bản thân nó ngay từ đầu vốn đã không nên tồn tại.

Đó chính là ý nghĩa chân chính mà đóa hoa đặc biệt này mang lại.

Đóa hoa mang trong mình những lời nguyền của tình yêu cầm kỵ.

...

Dương gia, một gia tộc hạng trung ở Uông thành.

Dương gia chủ tiềm nhiệm là một con người háo sắc, ông ta dù đã có vợ rồi nhưng vẫn thích lăng nhăng ở bên ngoài.

Và hậu của những cuộc tình thoáng qua kia chính là một đứa bé trai ngoài dã thú đã được sinh ra.

Đứa con ngoài dã thú này khi lên 3 tuổi thì mẹ đã chết, đứa nhỏ phải phụ thuộc vào Dương gia để có thể tiếp tục sống.

Ở trong Dương gia đứa nhỏ sống chẳng khác nào như một tên nô lệ thấp hèn, cả ngày hắn đều bị chửi mắng, đánh đập.

Nhưng trong gia đình tàn ác chẳng có chút tình thương kia lại có một người luôn quan tâm đến hắn.

Một người em gái cùng cha khác mẹ.

Vì mẹ của đứa em gái này là vợ chính thức của Dương gia chủ, nên cô gái nhỏ luôn được sống trong tình yêu thương và luôn được quan tâm.

Hắn ban đầu rất ghét đứa em gái này nhưng cô em gái ấy của hắn lại cứ một mực quấn lấy hắn không buông.

Cô em gái đó của hắn đối với hắn thật sự rất tốt, làm cho hắn dần không còn ghét em ấy như xưa nữa.

Thời gian qua đi, hai anh em đã trở nên thân thiết với nhau hơn, bất chấp việc những người khác ngăn cấm.

Vào một ngày đẹp trời, cô em gái của hắn đọc được một quyển sách ghi chép về ý nghĩa màu sắc của các loài hoa khiến cho cô bé bắt đầu yêu thích lấy chúng.

Người anh trai biết em mình thích hoa, thì đã lén lút rời đi hái những bông hoa đẹp nhất ở cánh rừng hoa ngoài thành về tặng cho cô em gái.

Mỗi ngày đều nhận được những bó hoa xinh đẹp được gói ghém kỹ càng trong một tấm khăn lụa đen tuyền đã làm cho cô em gái vô cùng cảm động.

Vào một ngày nọ, khi quyển sách về ý nghĩa màu sắc của hoa được lật đến trang cuối cùng thì người em gái ấy thấy được ghi chép về một loài hoa đặc biệt.

Loài hoa mang trong mình lời nguyền tinh yêu cấm kỵ.

Cô em gái lúc đó vô cùng tò mò, nên đã nói về nó cho người anh trai của mình biết với khuôn mặt đầy phấn khích.

Thấy em gái mình như thế thích thú, người anh trai đã quyết định sẽ tìm ra cho bằng được loài hoa đó.

Nhưng một loài hoa thuộc về truyền thuyết thì làm sao có thể dễ dàng tìm ra được chứ.

Người anh trai đã tìm kiếm khắp mọi nơi mà vẫn không có kết quả.

Người anh trai mãi mê tìm kiếm loài hoa thuộc về truyền thuyết kia mà hoàn toàn không biết rằng cô em gái nhỏ vẫn luôn dõi theo lấy anh ta.

Khi thấy anh mình như thế nổ lực vì mình thì trong lòng của cô em gái đã hình thành nên một nụ hoa nhỏ không màu.

Vì mải mê tìm kiếm người anh trai đã làm lỡ đi công việc được giao, gây nên một tổn thất to lớn cho gia tộc.

Thế là người anh trai đã phải gánh chịu lấy một đợt tra tấn, sau đó thì bị đuổi khỏi gia tộc.

Mang theo u uất cùng sự tức giận, người anh trai đã rời khỏi Uông thành đi tới rừng hoa mà hắn từng thường xuyên lui tới.

Hắn muốn từ bỏ tất cả.

Nhưng đúng lúc đó, người em gái vì cảm thấy tội lỗi nên đã đuổi theo người anh trai đến tận nơi đây.

Dưới ánh trăng mờ nhạt, tại rừng hoa bên ngoài Uông thành, ánh mắt của hai người có số phận khác biệt đã va chạm vào nhau.

Loài hoa của sự cấm kỵ, loài hoa của bốn màu sắc thái theo đó đã nở ra trong màn đêm tăm tối.

Về sau người anh trai rời đi, cô em gái vì còn rất nhiều điều vướng bận trong lòng nên lựa chọn ở lại.

Không lâu sau, Dương gia chủ tiền nhiệm đột ngột bị bệnh nặng mà qua đời, tài sản trong gia đình thì bị người trong tộc chiếm đoạt nên chẳng còn lại thứ gì.

Mẹ của cô em gái vì không chấp nổi sự thật nên u uất trong lòng mà trở bệnh rồi cũng mất.

Cảm thấy bơ vơ lạc lõng, cô em gái bắt đầu trở nên tuyệt vọng.

Nhưng khi cô ấy tuyệt vọng nhất thì người anh trai khi xưa đã trở về.

Hai người đều trải qua đau thương mất mát, hai người họ đều cảm nhận rõ được nổi tuyệt vọng cùng sự ác ý của thế gian.

Hai tâm hồn đồng điệu, hai anh em họ cứ thế nương tựa vào nhau mà sống.

Cô em gái sau đó mở một tiệm thuốc nhỏ, còn người anh trai thì xin vào làm một người lính gác cổng.

Với vẻ ngoài xinh đẹp, cùng tài ăn nói của mình, tiệm thuốc của cô em gái nhanh chóng bắt đầu trở nên nổi tiếng ở trong Uông thành.

Không chỉ ở trong thành, mà những lời đồn về một cô gái bán thuốc xinh đẹp quyến rũ đã lan truyền ra khắp các thành trì lân cận.

Tiệm thuốc nhỏ nhanh choáng phát triển, ngày nào cũng có rất đông người đến thăm khám.

Nhưng đa số người đến khám này đều là nam giới.

Ánh mắt của những người đến khám nhìn về cô em gái có ngưỡng mộ, có thưởng thức và cũng không thiếu những ánh mắt như sói đói rình mồi.

Người anh trai bắt gặp được những ánh mắt kia thì vô cùng tức giận.

Hắn không muốn em mình bị những người đàn ông khác nhìn nhắm, soi mói như vậy, nên hắn đã quyết định nhốt em ấy lại.

Ban đầu cô em gái cũng nghe theo lời anh trai nhưng cứ bị nhốt như thế mãi làm cho cô ấy cảm thấy khó chịu.

Mà cũng vì những hành động khác lạ của hai anh em họ nên tin đồn thổi về quan hệ bất chính của hai anh em đã lan truyền ra ngoài.

Người anh nghe thấy những lời bóng gió sau lưng thì vô cùng tức giận, lâu ngày hắn dần trở nên cáu gắt.

Một người khó chịu, một người cáu gắt, cứ thế giữa hai người họ dần xuất hiện những quan điểm bất đồng, rồi những cuộc cải vã liên tiếp đã diễn ra.

Trong lúc cải vã, người anh đã vô tình đã nói ra những điều không nên nói.

Anh ta đã lăng mạ lên danh dự của cô em gái, khiến cho cô ấy vô cùng tức giận mà bỏ đi.

Người anh cố gắng đuổi theo, đuổi theo đến tận cánh rừng hoa.

Về sau cô em gái mất tích, người anh đi tìm khắp nơi mà không tìm được người.

Sau đó không lâu, tin đồn về một người anh trai muốn chiếm đoạt cô em gái của mình nhưng không thành nên đã giết người rồi giấu xác đã được đồn thổi lên.

Nhưng tin đồn thì mãi chỉ là tin đồn mà thôi.

Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vào ngày hôm đó thì không ai biết được cả.

Nhưng từ ngày đó trở đi, người anh không bao giờ bước chân vào cánh rừng hoa mà mình thường xuyên hay lui tới kia nữa.

Quỷ là gì , quỷ là đồ chơi là vật buôn bán của ta mà thôi