Lột Xác

Chương 4: Ngươi coi nơi này là nhà ngươi?



Nhà của cô ở lầu 20, đối với ta mà nói thực sự là vô cùng cao, đi lên là một phen khiêu chiến, lực ly tâm khi thang máy hoạt động thực sự là làm ta hoảng sợ cực kỳ.

Cuối cùng đến tầng thứ 20, ta âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

"Ta thật hoài nghi ngươi có phải người nguyên thủy hay không." Cô dùng giọng điệu ngả ngớn nói với ta.

Ta liếc nàng một cái, không hề trả lời.

2003, ở trước số nhà này, cô ngừng lại, lấy tay đặt ở trên cái hộp bên cạnh, "Cạch" một tiếng, khóa cửa mở ra.

Vậy mà là khóa cửa vân tay, được thôi, ta quả nhiên là người nguyên thủy.

Cô vào cửa liền giơ tay đem nguồn điện trên tường mở ra, đèn huỳnh quang lấp loé vài tiếng, ta xem rõ hình dạng của gian nhà, gian nhà thật là lớn đến quá chừng, nhưng mà bên trong lại chỉ có một cái bàn ăn màu nâu, phía trên đặt một chậu hoa trang trí, một bên khác là phòng khách, cũng chỉ có sofa và bàn trà, đối diện đặt một dãy tủ, nhưng phía trên toàn là trống không chẳng có cái gì cả.

Cô thay đổi dép lê đi vào trong nhà, cầm lấy điều khiển từ xa đặt ở trên bàn trà, "Tích tích" Vài tiếng truyền đến, tiếp đó là thanh âm của máy móc hoạt động, một dòng nước ấm liền từ trong phòng thổi ra, cho dù là trời đông giá rét, ta cũng chỉ có hai, ba áo sơ mi mỏng manh giữ ấm, mới tháng 10 cô thì mở máy sưởi ấm, cô là có bao nhiêu biết hưởng thụ!

"Còn không đi vào." Cô cuối cùng chú ý tới ta còn đứng ở trước cửa.

Ta nhìn sàn nhà sạch sẽ trong phòng từ đầu đến cuối không có nhấc chân.

Cô nhíu mày, Ta cũng là vừa dọn vào hai ngày, chưa kịp chuẩn bị dép lê của ngươi, đi chân trần vào đi, mặt đất rất sạch sẽ, sáng sớm mới quét dọn xong. "

Ta cẩn thận từng li từng tí một bước vào nhà, chỉ lo dùng sức sàn nhà thì sẽ bị ta giẫm nát, cởi giày đi về phía trong hai bước, thì nhìn thấy cô đứng ở bên cạnh một cánh cửa vẫy tay về phía ta.

Đi tới bên cạnh cô, cửa đã bị cô đẩy ra.

" Nơi này chỉ có một cái giường, đêm nay ngươi ngủ đi, ngày mai ta sẽ để người đem phòng của ngươi bố trí kỹ càng. "Cô vừa nói vừa mở ra đèn bên cạnh, đi vào đem cửa của phòng rửa tay cũng mở ra," Trước tiên ngươi ở nơi này tắm rửa, ta đi gọi người giao hàng. "Sau đó ra khỏi phòng.

Ta mờ mịt đứng ở nơi xa lạ này, ta đều không có quần áo ở đây, làm sao tắm..

Tìm góc tường ngồi xuống, cô độc, lạnh lẽo lập tức dâng lên trong lòng ta, nơi này căn bản không có không gian chứa đựng ta, tại sao gia gia thì phải đuổi ta ra ngoài, cô thì tại sao miễn cưỡng muốn đem ta mang đến nơi này, là mẹ ruột của ta thì thế nào, ta từ khi sinh ra bắt đầu coi như chính mình không có mẹ, đột nhiên cho ta một người, ta đối với nàng cũng sẽ không có cảm tình mẫu thân a.

Qua khoảng nửa giờ, cô gõ gõ cửa của ta, liền lầm bầm lầu bầu:" Người giao hàng đến rồi, tự ngươi ra ngoài ăn, ta ở thư phòng làm việc, chuyện gì cũng đừng làm phiền ta. "

Thì ra cô cũng là không coi ta là người xa lạ mà thôi, từ từ đứng lên đi ra phòng khách, đã nhìn thấy một hộp đồ vật đặt ở trên bàn trà, mở ra xem, một đùi gà hoàn chỉnh bị cắt ra lại còn chỉnh tề sắp xếp ở phía trên, cải xanh non mơn mởn, còn có trứng tráng màu vàng óng, không thể không nói, ở trong trí nhớ của ta, chưa từng ăn bữa tối giao hàng phong phú như thế.

Tay cầm đũa do dự trên không trung, không biết nên kẹp miếng kia mới tốt, cuối cùng, ta gấp lên một miếng trứng ráng nhỏ đưa vào trong miệng, ta tin chắc, trong não của ta không có ký ức vị ngon như thế, thế là động tác của ta hơi lớn, nhoài người lên cơm nước trong hộp cơm. Nhưng ăn hai miếng, ta ngẩng đầu lên nhìn căn phòng trống trơn, nhìn lại một chút cơm nước trên tay, yên lặng mà đem nó bỏ xuống, ta nghĩ không phải cái này, không có người thân ở bên cạnh, căn bản là ăn không ngon, đứng lên, ta trở lại gian phòng xa lạ kia.

Ta mệt mỏi, sờ sờ cái giường mềm mại kia, không có nằm trên đó, mà là ở bên cạnh trên sàn nhà mà ngủ, ta một bộ dạng đồ đê tiện ngủ không quen, thân thể khong tắm rửa cũng không dám nằm trên đó.

Ánh mặt trời của buổi sáng từ trong khe hở trước cửa sổ chui vào chiếu rọi ở trên mặt của ta, ta mông lung tỉnh lại, hoàn cảnh xa lạ vẫn để cho ta chấn kinh một hồi, đi vào phòng rửa tay rửa mặt, như thường ngày vác lên cặp sách liền đi ra ngoài.

Âm thanh đóng cửa khi đứa trẻ rời khỏi đem Dương Vũ Đồng bởi vì làm việc suốt đêm chưa ngủ bừng tỉnh, đi ra thư phòng đến gian phòng nhìn thử, không người nào, phòng khách, nhà bếp, phòng rửa tay cũng giống vậy, cô nhìn thời gian trên đồng hồ nhíu nhíu mày, thời gian 6 giờ cũng chưa đến, đứa bé kia là đi làm gì, lại nhìn về phía bàn trà, thì ra cả cơm tối ngày hôm qua cũng không có ăn, lẽ nào quá đơn giản không hợp vị của nàng?

Ta một mình đi trên đường phố ở sáng sớm, tuy thỉnh thoảng sẽ có gió rét thổi tới, nhưng ánh mặt trời buổi sáng chiếu qua lại làm cho ta cảm thấy ấm áp. Bên này đều là một ít nơi ở cao quý, phụ cận cả cái chợ ầm ĩ cũng không có, xem ra cũng đừng hòng ở chỗ này nhặt được cái gì có thể bán lấy tiền, nhanh chóng trở lại chỗ" Kiếm ăn "quen thuộc của mình mới là đạo lí, nhưng bởi vì đường xá xa xôi hao tốn thời gian dài, khi ta trở lại, bảo vật đã bị toàn bộ cướp đi, chỉ đành ở buổi chiều trốn học sớm một chút tới nơi này đoạt lại phần sáng sớm. Lúc này, cái bụng càng truyền đến thanh âm" Ục ục "Ta mới nhớ tới tối hôm qua ta chỉ ăn hai miếng liền không có ăn bất cứ đồ vật gì nữa, từ trong túi tiền lấy ra hai đồng tiền của ngày hôm qua, ta ở ven đường mua miếng khoai lang, vừa gặm vừa về trường học.

Đến trường học, như thường ngày, ta đến muộn rồi, người trông coi cửa cũng không cảm thấy kinh ngạc làm cái thủ thế để ta vào bên trong, bản thân hắn thì lại trực tiếp ở trên sách đăng ký giúp ta viết lên tên của ta.

Ta quang minh chính đại từ phía sau phòng học đi vào, không có nhìn lão sư trên bục giảng một cái, dù sao nhìn bọn họ cũng là sẽ không quản ta.

" Vu Tử Ngôn ngươi thái độ gì! "Đột nhiên truyền đến một tiếng mắng, ta quay đầu nhìn phía bục giảng, thì ra hôm nay tiết đầu là ngữ văn, ta thật sự quên chuyện lớp chúng ta thay đổi giáo viên chủ nhiệm và lão sư ngữ văn rồi.

Dương Vũ Đồng đứng trên bục giảng thực sự là bị nhóc con này tức giận đến đỏ cả mặt, ghét bỏ cơm nước người giao hàng cho nàng, chưa tới 6 giờ thì ra cửa còn đến muộn, nhìn lại một chút dáng vẻ của nhóc con bây giờ, lại còn là quần áo của ngày hôm qua, nói đúng là đêm qua không tắm rửa thì ngủ trên giường người cô rồi, thực sự là quá đáng cực kỳ," Đi vào không cần báo cáo, còn đi cửa sau, ngươi coi nơi này là nhà ngươi? "

Bạn cùng lớp bị cô thét một tiếng đều đột nhiên run lên, ta cũng không ngoại lệ, nhưng đầu óc xoay một cái ta khôi phục một bộ vẻ mặt tự nhiên tự đắc," Nếu trường học không phải nhà ta, vậy xin mời sau này khi ta trực nhật, đừng yêu cầu đem đem phòng học quét dọn đến sạch sẽ giống như nhà. "

Tiếng nói vừa dứt, không ít bạn học quăng tới ánh mắt kinh ngạc về phía ta, ta không hề để ý trở lại chỗ ngồi của mình ngồi xuống.

" Bốp! "

Dương Vũ Đồng đem sách cầm trên tay vỗ vào trên bàn, sách vở bởi vì không chịu nổi xung kích mà biến hình," Ai cho ngươi ngồi xuống, đến phía sau đứng! Ngươi thì đứng cả ngày cho ta!"

Các bạn học lần nữa bị dọa hết hồn.

Trái tim của ta cũng bị nàng dọa đến ầm ầm nhảy lên, nhưng bề ngoài vẫn là một bộ dáng vẻ tự nhiên tự đắc.

Thấy ta đứng ở phía sau phòng học, cô mới tỉnh táo lại tiếp tục giảng bài, ta ngược lại là cười trộm ở trong lòng, ngày hôm qua gia gia miễn cưỡng muốn ta sinh hoạt với cô, ta chỉ nghĩ đến chính mình không muốn, lại không có nghĩ đến nếu như cô cũng cảm thấy ta đáng ghét, sẽ tự động đem ta đuổi về chỗ gia gia, nhìn thấy dáng vẻ tức giận vừa rồi của cô, ta mới đột nhiên nhớ tới, chỉ cần mỗi khi ta nghịch ý của cô, không bao lâu nữa, chắc chắn cô đem ta đưa trở về!

Khi ta đang vì sự thông minh của chính mình cười trộm ở trong lòng, vạn vạn không nghĩ tới ở buổi tối mấy giờ sau, ta sẽ vì hành vi hoàn toàn không biết này đánh đổi nhục nhã nhất, từ khi ra đời tới nay..